“A a a!!!”
Bang chủ Vô Pháp Bang Sa Lực Đạt kêu to lên, sắc mặt dữ tợn, cực kỳ điên cuồng: “Cẩu tạp chủng khốn nạn, ngay cả đại ca ta ngươi cũng giết chết, làm sao ngươi dám làm chuyện táng tận thiên lương như vậy?!”
“Ta không tha cho ngươi, tuyệt đối không thể tha cho ngươi, coi như là thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Hắn điên cuồng triệt để, nhìn thấy hậu trường của chính mình, đại ca của chính mình bị đánh giết, hậu trường của hắn sụp đổ, cũng lại không có bất kỳ người nào có thể cứu được chính mình, đã tuyệt vọng.
Cho dù bây giờ có thể giết Hạ Bình, thế nhưng không còn đại ca hắn bảo vệ, làm sao hắn còn có thể sinh tồn ở thành Tây Hoang, thành thị hiếp yếu sợ mạnh này được?
Những kẻ thù trước kia hắn đắc tội, e sợ cũng sẽ từng người từng người nhảy ra, bỏ đá xuống giếng, muốn giết Sa Lực Đạt hắn cho thống khoái.
“Ồn ào!”
Hạ Bình chọc ra một mâu, bịch một tiếng, lập tức đâm thủng thân thể Sa Lực Đạt trong nháy mắt, đâm nổ trái tim của hắn, chấm dứt triệt để tính mạng của hắn.
“A!” Sa Lực Đạt hét thảm một tiếng, con mắt mở rất lớn, sâu trong ánh mắt hắn toát ra vẻ không cam lòng và hối hận, trước một ngày hắn còn là bang chủ bang Vô Pháp, quyền cao chức trọng, còn hưởng thụ không biết bao nhiêu năm vinh hoa phú quý.
Nhưng mà hiện giờ vẻn vẹn là sai lầm một lần, trêu chọc đến người không nên trêu chọc, kết quả là chết rồi, ngay cả đại ca hắn Sa Kiệt cũng không trốn thoát, bị một lần tiêu diệt, bị chết rất thảm.
“Không không không, đừng có giết ta, đừng có giết ta.”
Nhìn thấy đại ca Sa Lực Đạt cũng bị một mâu đâm chết, những thành viên bang Vô Pháp khác sợ vãi tè rồi, cũng không dám hung hăng nữa, mỗi người đều sợ đến như chim cút run cầm cập không ngớt.
“Toàn bộ chuyện này đều là lỗi của bọn người Sa Lực Đạt a.”
“Đúng vậy đúng vậy, bọn họ cấu kết với Truy Phong Tặc, hỗ trợ tiêu thụ tang vật đánh cướp, thu được lợi ích to lớn, ngay cả lão đại bọn họ cũng bán tin tức của đại nhân đi cho đám thổ phỉ, lấy một cái ơn nghĩa.”
“Toàn bộ chuyện này đều là đám súc sinh Sa Lực Đạt đó sai, bọn họ mới là kẻ cầm đầu, vì một chút lợi ích, mới bán đi đại nhân ngươi, thế nhưng chúng ta đều là đám tiểu lâu la, không có liên quan gì với chuyện này.”
Một đám thành viên Bang Vô Pháp ngã quỳ trên mặt đất, liều mạng xin tha, nói ra chân tướng, dù sao ngay cả hậu trường bang Vô Pháp bọn họ, thậm chí lão đại cũng đã bị giết, bang Vô Pháp bọn họ làm sao có khả năng còn có thể sinh tồn ở thành Tây Hoang được?!
Suy nghĩ cho tính mạng mình, toàn bộ bọn họ đều phun ra bí mật, hy vọng Hạ Bình tha cho bọn họ một mạng.
"Không thể nào, vậy mà Bang Vô Pháp đã bán đi tin tức của người trẻ tuổi này?"
“Lúc trước còn ngụy trang vờ như không quen biết với người trẻ tuổi này, ngụy trang đến mức đúng là y như thật.”
“Lại còn cấu kết với giặc cướp Truy Phong Tặc như vậy, quả nhiên là bang Vô Pháp tội ác tày trời.”
“Vì một chút lợi ích, lập tức bán đi tin tức khách hàng, bang Vô Pháp cũng không biết làm qua bao nhiêu chuyện ác như vậy, chỉ là người khác không có lợi hại như người trẻ tuổi này, chỉ có thể phải nuốt giận vào bụng.”
“Thật sự là bang Vô Pháp quá đáng ghét, đám giặc cướp Truy Phong Tặc cũng dám cấu kết, quả thật là không biết chữ “chết” viết như thế nào, nếu như cảnh sát liên bang biết chuyện này, bọn họ chết không có chỗ chôn.”
“Chính xác, bởi vì vây quét Truy Phong Tặc, cũng không biết chết bao nhiêu người cảnh sát liên bang, trong đó mấy lần nói không chừng cũng chính là đã có bang hội nào đem bán tin tức của cảnh sát, lần này bọn họ chết chắc rồi.”
Người đi đường xung quanh đều ồ lên một trận, bọn họ cũng không nghĩ tới bang Vô Pháp này lại cấu kết lẫn nhau với Truy Phong Tặc, hơn nữa còn hợp tác lợi ích, hỗ trợ bán đi tang vật.
Có mấy người cũng bỗng nhiên tỉnh ngộ, chẳng trách những năm gần đây bang Vô Pháp phát triển lớn mạnh nhanh như vậy, dường như nắm giữ lượng lớn tiền tài, chiêu binh mãi mã khắp nơi, thế lực như mặt trời ban trưa, hóa ra là như vậy.
“Ngươi nói Bang Vô Pháp cấu kết với Truy Phong Tặc, có chứng cớ gì hay không? Có chứng cứ, còn có rất rõ ràng.” Ánh mắt của Hạ Bình lấp loé, nhìn chằm chằm những tên trưởng lão bang Vô Pháp, nhàn nhạt dò hỏi.
Một tên trưởng lão bang Vô Pháp nói: “Có, đương nhiên là có, sổ sách mỗi lần giao dịch với bang Vô Pháp đều đặt ở trong bảo khố của tên gian tặc Sa Lực Đạt này, tin tưởng đại nhân đi bảo khố tìm kiếm, nhất định có thể tìm được chứng cứ.”
“Hơn nữa bảo khố này cũng ẩn giấu tích trữ nhiều năm của tên gian tặc Sa Lực Đạt kia, giá trị liên thành, hiện giờ tên Sa Lực Đạt kia chết rồi, đương nhiên chính là thuộc về ngài.”
Hắn nói ra rất nhiều tin tức, hy vọng có thể bảo toàn mạng sống.
“Dẫn đường cho ta.” ánh mắt của Hạ Bình lại sáng lên như đèn pha ôtô, vừa trúng mánh được bảo khố của Truy Phong Tặc, giờ lại có được của cải tích trữ nhiều năm của bang Vô Pháp, quả thật chuyện này là trời giáng mưa tiền a.
Đối với loại tiền tài bất nghĩa này, đương nhiên là việc đáng làm thì hắn phải làm.
“Vâng vâng vâng.” Một đám trưởng lão bang Vô Pháp gật đầu liên tục, thật giống như gà con mổ thóc, nhìn thấy dâm uy của Hạ Bình, căn bản là bọn họ cũng không có bất kỳ dũng khí nào dám phản kháng.
Đi được một lúc, ở những trưởng lão bang Vô Pháp này dẫn đường, Hạ Bình cũng tiến đến này tầng cao nhất trong tòa nhà lớn, đây là nơi làm việc và nghỉ ngơi của Sa Lực Đạt, cũng là nơi bảo khố.
“Đại nhân, chính là nơi này.”
Một trưởng lão bang Vô Pháp Bang chỉ vào một bức vách tường phía trước phòng khách, nói: “Nơi này chính là bảo khố của lão tặc Sa Lực Đạt, bất quá bảo khố này bị Sa Lực Đạt thiết trí không biết là bao nhiêu mật mã.”
“Bất quá lòng nghi ngờ của Sa Lực Đạt rất nặng, mật mã này cũng chỉ có hắn mới biết, cơ bản là những người khác không biết.”
Những người khác đều lộ ra vẻ sợ hãi nhìn Hạ Bình, chỉ lo Hạ Bình dùng cớ này diệt đi bọn hắn.
“Mật mã hay sao? Không cần thứ này.” Hạ Bình cầm trong tay trường mâu Địa ngục, vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, lúc này minh văn trên trường mâu chấn động, tuôn ra rất nhiều khí tức màu đen.
Ầm!
Hắn chọc vào ổ khóa một mâu, không gì không xuyên thủng, bùng nổ ra lực lượng xé nát tất cả, rầm một tiếng, bức vách tường kim loại phía trước bị cắt ra thật giống như tàu hũ vậy.
Đùng một tiếng, Hạ Bình chuyển động nhẹ nhàng trường mâu, lúc này vách tường lập tức bị đâm ra một cái lỗ thủng to, xung quanh lập tức lộ ra vách tường kim loại cứng rắn, dường như vừa kích hoạt lên còi báo động, vang lên tiếng ong ong.
Thế nhưng lúc này toàn bộ Bang Vô Pháp đều rơi vào trong hỗn loạn, đương nhiên cũng không ai để ý tới.
“Chuyện, chuyện!”
Một đám thành viên Vô Pháp Bang đều khiếp sợ, bọn họ cũng biết cái kim khố này cứng rắn cỡ nào, có người nói là lợi dụng hợp kim titanium xây dựng mà thành, cực kỳ cứng rắn, vỏ ngoài của siêu cấp chiến hạm đều là lợi dụng loại kim loại này làm tài liệu.
Vẻn vẹn là một khối, cũng có giá trị không nhỏ.
Lúc trước Sa Lực Đạt vì kiến tạo cái kim khố này cũng không biết tiêu tốn bao nhiêu tiền, hắn đã từng tuyên bố cho dù là hàng trăm tấn TNT, cũng không cách nào nổ sập cái kim khố này, Tông Sư cảnh đến đây cũng không cách nào cướp giật.
Vậy mà hiện giờ bị người trẻ tuổi này đâm một mâu nhẹ nhàng, lập tức xé nát cửa lớn kim khố,loại vũ khí này quả thật là kinh khủng đến mức rối tinh rối mù.
“Các ngươi chờ ở bên ngoài, không cho phép vào trong, bằng không giết không tha.”
Hạ Bình phát ra mệnh lệnh với những thành viên bang Vô Pháp này, tiếp theo hắn lập tức bước đi nhanh vào về phía kim khố.
Cái gì?!
Nghe được mấy câu này, những thành viên bang Vô Pháp này lộ ra sắc mặt âm trầm bất định, dù sao bảo vật trước mặt, dễ như trở bàn tay, để bọn họ chờ ở bên ngoài không đi vào, chuyện này quả thật là một loại dày vò.
Vấn đề là, lực uy hiếp của Hạ Bình thật sự là quá kinh khủng, bọn họ cũng không thể không nghe theo.
Suy nghĩ thời gian ngắn ngủi, bọn họ vẫn đều không dám vào đi, chỉ có thể là đứng chờ ở bên ngoài.