TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 248: Ảo trận (3)

Mọi người đều muốn làm chim sẻ.

Cố Phong Hiên muốn, Liệt Trọng Lâu muốn, Ninh Dạ cũng muốn, người duy nhất không ý thức được điều này có lẽ là Thường Vũ Yên.

Chuyện này cũng xác định cô ta là vật hy sinh đầu tiên.

Khi Liệt Trọng Lâu khống chế Thiết Lang và chiến đấu điên cuồng, đám đệ tử còn lại của Thái Âm môn cũng chẳng nhàn rỗi.

Tướng đấu tướng, binh đấu binh, tiểu binh đấu pháo hôi.

Đám người Tân Tiểu Diệp, HỒng Nghê thi triển đủ loại thủ đoạn tấn công những kẻ có thực lực khá bình thường như Thường Vũ Yên - đánh tiểu nhân vật có một điểm lợi, đó là ngươi không cần lo công kích chân thực sẽ khiến bọn họ thoát khỏi ảo cảnh của Liệt Trọng Lâu.

Thực lực chênh lệch quá xa, bọn họ vốn không thể đối chọi lại ảo cảnh của Liệt Trọng Lâu.

Chính vì vậy trong phương diện hạ tầng, Thái Âm môn chiếm thượng phong tuyệt đối.

Đương nhiên đây chỉ là tạm thời.

Bên phía Thường Vũ Yên có bốn tên Vạn Pháp, tuy Thiết Lang và Chúc Bạch Thương đang giao đấu, Chiến Cửu Phong và Nguyệt Vô Thường vẫn còn đó. Hơn nữa Liệt Trọng Lâu dốc toàn lực khống chế Thiết Lang, hai người đã bắt đầu phát hiện có điểm không đúng, có thể thoát khỏi ảo cảnh bất cứ lúc nào.

Trận chiến lần này, Ninh Dạ muốn ‘ban’ phần thắng cho Thái Âm môn, đương nhiên không thể ngồi yên.

Thấy Vạn Tượng Huyễn Cảnh đại trận đã có chút thành tựu, Ninh Dạ nói: “Sư tỷ, được rồi.”

Nghe y nói như vậy, Tân Tiểu Diệp đột nhiên lấy ra một vật, chính là linh dược mà cô nhận được lúc trước, nhanh chóng ăn vào rồi dốc hết sức tấn công, đánh lên người một đệ tử Hắc Bạch thần cung. Thân thể đệ tử Hắc Bạch thần cung lập tức đông thành băng đá, chỉ một đòn đã mất mạng.

Đòn vừa rồi có uy lực cực lớn, những người bên cạnh cùng kinh ngạc.

Hoàng Liên đã nói: “Ẩm Tuyết, muội...”

“Ta đột phá rồi!” Tân Tiểu Diệp nhanh chóng trả lời: “Hóa ra ở đây có thể trước sử dụng linh lực, có thể nhanh chóng chuyển thành chiến lực của bản thân.”

Nghe y nói vậy, tất cả mọi người đều hưng phấn hẳn lên.

Đáng tiếc, bọn họ không may mắn, phần lớn không kiếm được linh dược gì, ngược lại Hồng Nghê cực kỳ vui vẻ.

Trước đó Ninh Dạ cố tình bố trí nên cô nàng rất may mắn, lần lượt nhận được ba gốc linh dược. Lúc này nghe Tân Tiểu Diệp nói vậy, cô nàng không hề khách khí, trực tiếp nuốt sống những linh dược kia, chỉ cảm thấy dược lực sôi trào trong cơ thể, tu vi nhanh chóng tăng cường, pháp lực dồi dào như muốn lao ra ngoài thân thể.

Tuện ra tay công kích, hàng loạt tiếng nổ ầm ầm, đã giết chết một đệ tử Hắc Bạch thần cung.

“Ta cũng đột phá rồi!” Hồng Nghê hưng phấn hét lớn.

Sau đó không hề cố kỵ xuất thủ liên tục, cùng lúc, trên người cô nàng tỏa ra hào quang rực rỡ.

“Ồ?” Liệt Trọng Lâu cũng phát hiện đệ tử đột phá, không chỉ dùng linh dược khiến tu vi tăng cường, thậm chí pháp thuật cũng tiến bộ rõ rệt.

Chẳng lẽ là...

Ngộ đạo?

Chắc chắn Hồng Nghê đã ngộ đạo!

Liệt Trọng Lâu hưng phấn không thôi.

Nơi này quả thật bất phàm, không chỉ Ẩm Tuyết ngộ đạo, ngay cả Hồng Nghê cũng ngộ đạo.

Chứng kiến cảnh tượng này, những đệ tử Thái Âm môn nhận được linh dược chẳng còn e ngại gì, lao nhao ăn linh dược rồi xuất thủ, ánh sáng linh lực trong cơ thể bùng lên, thực lực đám người tiến bộ mãnh liệt chỉ trong chớp nhoáng, hơn nữa có hai người thể hiện thực lực vượt xa quá khứ, Hoa Luân của một trong số đó còn tỏa sáng rực rỡ, trực tiếp tăng thêm một tầng luân cảnh, một người khác thẳng thắn phóng thích yêu lực, hóa thành hình thái yêu thú, gào thét điên cuồng, đồng thời hưng phấn nói: “Ta thăng cấp lên Yêu Thể Hoàn Hảo rồi!”

Cái gì?

Từng người nối tiếp nhau đột phá khiến cho Liệt Trọng Lâu và tất cả đệ tử Thái Âm môn choáng váng.

Tu hành ở đây đột phá dễ dàng vậy à?

“Giết! Giết sạch đối thủ, nhất định phải giữ bí mật về nơi này!” Liệt Trọng Lâu hai mắt đỏ bừng, khống chế Thiết Lang tấn công không tiếc mạng, đằng nào cũng không phải thân thể của hắn. Dưới thế công liều mạng đó, Chúc Bạch Thương chỉ cảm thấy trận chiến cực kỳ gian nan, tên này như phát điên rồi, lửa giận trong lòng dâng lên, ra tay cũng càng lúc càng nặng.

Tân Tiểu Diệp nói: “Nếu sư tỷ đã đột phá, hay là chúng ta thử đối phó với Chiến Cửu Phong đi!”

Nói xong đã ra tay với Chiến Cửu Phong.

Chiến Cửu Phong là cường giả cảnh giới Vạn Pháp, tu sĩ Hoa Luân khó lòng đối phó, nhưng thời khắc này mọi người đều đắm chìm trong thăng cấp và đột phá, đột nhiên nhận được linh lực hùng vĩ đó, tâm địa bành trướng, chỉ cảm thấy trong thiên hạ này chỉ có mình ta, đang cần hào hùng đối địch, vượt cấp đánh giết.

Trong lúc nhất thời, mười bảy mười tám đệ tử Hoa Luân đồng thời đánh về phía Chiến Cửu Phong, Chiến Cửu Phong cũng bị đánh tới mức trở tay không kịp.

Lúc này rốt cuộc hắn cũng tỉnh táo lại, chứng kiến đối thủ, lạnh lùng nói: “Thái Âm môn? Hóa ra là các ngươi, chết đi cho ta!”

Trong tay hắn ngưng tụ chiến mâu hoàng kim, ném về phía một đệ tử Thái Âm môn.

Đệ tử Thái Âm môn kia huyễn hóa thành hình thú, giương Nguyệt Ảnh Hàn Sa múa vuốt chẳng khác nào yêu thú chân chính, cảm giác như thế giới đều nằm dưới chân. Nhưng ngay một khắc sau, trường mâu hoàng kim đã bay tới, hắn cũng bay thẳng lên, không chỉ bị đâm trúng tim mà thân thể còn hóa thành chất lỏng như kim loại.

Sao lại như vậy? Ta đã đột phá rồi à? Sao không đỡ nổi một đòn?

Đệ tử Thái Âm môn kia tới tận lúc sắp chết vẫn không hiểu tại sao.

Nhưng cái chết của hắn hoàn toàn không khiến những người khác cảnh giác, đám đệ tử Thái Âm môn vẫn trong trạng thái điên cuồng, tấn công Chiến Cửu Phong như phát rồ.

Chỉ có Liệt Trọng Lâu chứng kiến.

Thế nhưng trong mắt hắn không phải đệ tử Thái Âm môn quá yếu là vì - Chiến Cửu Phong cũng đã đột phá.

Trên người Chiến Cửu Phong ngưng tụ ánh sáng vàng kim lấp lánh, đại biểu cho Dung Kim thần thông của hắn đã đạt tới cảnh giới mới.

Chết tiệt! Chết tiệt!

Kẻ đột phá không chỉ có người mình, còn có đối thủ.

Xử lý ra sao đây?

Tinh La thú cũng cuống lên.

Nhưng đúng lúc này, Cực Đạo cung đột nhiên lung lay một chút, xung quanh gió nổi mây vần, linh triều bộc phát.

Đây là...

Liệt Trọng Lâu cảm thụ dị tượng, đột nhiên ý thức được điều gì, trong lòng vô cùng vui mừng.

Cấm chế của Cực Đạo cung cũng đang vận chuyển!

Quan trọng là mình có thể cảm giác được, bản thân có thể khống chế nó!

Liệt Trọng Lâu phân ra một luồng tinh thần ký thác lên người Tân Tiểu Diệp rồi hét lớn: “Ẩm Tuyết, nghe ta chỉ huy, khống chế cấm chế ở đằng kia!”

Giờ thì hay rồi, Tân Tiểu Diệp không cần nghe lời Ninh Dạ, trực tiếp làm theo lời dặn của Liệt Trọng Lâu, bắt đầu điều khiển cấm chế.

Ánh sáng lưu chuyển trong Cực Đạo cung, từng luồn chấn động tử vong từ từ hình thành

Lần này là công kích thật sự.

Muốn lừa dối Liệt Trọng Lâu không phải chuyện dễ, sử dụng ảo trận, Ninh Dạ có thể tạm thời giấu diếm Liệt Trọng Lâu, nhưng thể che dấu chấn động trận pháp cấm chế tại đây, cách làm tốt nhất là mượn tay Liệt Trọng Lâu để hoàn thành.

Tất cả mọi việc đều do ngươi làm, thế thì đương nhiên không có bàn tay đen đứng sau màn rồi.

Việc y cần làm chỉ là làm cho những đệ tử Thái Âm môn tưởng rằng mình đột phá.

Đương nhiên, không chỉ có Thái Âm môn mà còn có Hắc Bạch thần cung.

Mỗi người đều có cơ hội đột phá, nhưng tới cuối cùng những kẻ đột phá đều chết dưới tay Liệt Trọng Lâu...

Như vậy sẽ không có chứng cứ.

Ầm!

Trận pháp cấm chế bộc phát toàn diện, linh lực cuối cùng của Cực Đạo thần cung bộc lộ uy lực, vô tình dâng trào về phía đám người Thường Vũ Yên.

Ảo ảnh biến mất, Thường Vũ Yên không thấy con yêu thú nào nữa, chỉ có điều trước mắt lại là một vầng hào quang tử vong.

“Không...” Cô ả gào thét tuyệt vọng, bị chôn vùi hoàn toàn trong cơn sóng pháp lực ngập trời.