TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 286: Gián điệp

Mật thất trong phủ Đông sứ.

Quân Bất Lạc sắc mặt âm trầm: “Nói cách khác, thực ra người bán đứng bản tôn trong triều đình? Nhưng người của triều đình đâu có đi theo bản tôn nhiều, tin tức của bọn chúng cũng chỉ có hạn mà thôi.”

Ninh Dạ trả lời: “Tức là có thể xác định chắc chắn hắn trong giới cao tầng. Như vậy mục tiêu càng dễ thấy.”

“Ngươi đang nghi ngờ ai rồi?”

Ninh Dạ lấy một danh sách ra.

Quân Bất Lạc xem qua, thấy cái tên đầu tiên chính là Quân Liệt.

Quân Bất Lạc thầm chấn động: “Không thể là hắn!”

Quân Liệt là quốc vương của Dịch quốc, cháu trai của Quân Bất Lạc, dựa vào Quân Bất Lạc mới có thể xưng vương.

Ninh Dạ cười nói: “Ta không bảo là hắn, nhưng ta cho rằng rất có thể tin tức bị người bên cạnh hắn tiết lộ... Quân Liệt cũng biết chuyện khe hở Ma Vực đúng không?”

Quân Bất Lạc sắc mặt âm trầm gật đầu.

Đương nhiên Quân Liệt biết, cường giả trong phủ Đông sứ đều được đăng ký ở Hắc Bạch thần cung, chỉ có cường giả trong triều đình Dịch quốc không chính thức lệ thuộc vào Hắc Bạch thần cung nên không đăng ký. Chính vì vậy Quân Bất Lạc để rất nhiều cường giả mà mình chiêu mộ được ở đây.

Chuyện khe hở Ma Vực phải giấu diếm Hắc Bạch thần cung, vì vậy trừ Bách An Đồ ra, đa số cường giả mà Quân Bất Lạc sử dụng đều là bí vệ trong triều đình.

Ninh Dạ đã nói: “Chuyện khe hở Ma Vực chưa bị tiết lộ hoàn toàn, vì vậy có thể nói chắc chắn không phải Quân Liệt nhưng rất có thể là người thân cận bên cạnh hắn, ngẫu nhiên tiết lộ, dẫn tới hoài nghi.”

Quân Bất Lạc nhìn danh sách, trên đó ngoài Quân Liệt còn có mười ba cái tên, có người là cận vệ của Quân Liệt, có người là đại thần của Quân Liệt, thậm chí có phi tần được sủng ái, nhưng đều là người thân cận.

Quân Bất Lạc nói: “Tra kỹ như vậy chứng tỏ không phải hôm nay mới làm.”

Ninh Dạ cười nói: “Ta nhận ủy thác của Đông sứ, đương nhiên phải dốc hết sức rồi. Lúc trước nhờ Quân Liệt ra mặt khống chế giúp ta cũng là có ý này. Đáng tiếc, Dung Thành quá gian xảo, phát hiện chuyện ta làm việc cho Đông sứ quá sớm, cho nên kế hoạch trước đây đã sắp thành lại hỏng.”

Lý Trường Hồng cau mày: “Chẳng phải gián điệp là người của Yên Vũ lâu à? Sao lại liên quan tới Dung Thành?”

Ninh Dạ trả lời: “Vấn đề chính là ở đây. Vốn dĩ ta còn suy nghĩ, rốt cuộc trong mười ba người này ai là gián điệp Yên Vũ lâu, không có đủ thời gian thì khó lòng tra xét, thật sự không được thì đành nhờ Đông sứ giết sạch toàn bộ.”

Quân Bất Lạc hừ một tiếng, sau khi xem danh sách, đúng là hắn có ý đó.

Ninh Dạ lại nói: “Nhưng bây giờ thì không cần.”

Y cầm bút, khoanh tròn một cái tên trong đó: “Nếu ta đoán không sai, chắc là người này.”

“Lệ phi?” Quân Bất Lạc kinh ngạc.

Lệ phi là phi tần của Quân Liệt, không tu luyện tiên thuật, được Quân Liệt sủng ái nhất.

Trong danh sách mười ba người này, cô ta cũng là người ít nghi ngờ nhất.

“Không sai, chính là cô ta!” Ninh Dạ trả lời khẳng định.

“Vì sao?” Lý Trường Hồng hỏi.

“Dung Thành từng là đệ tử của Đông sứ, lúc trước ở Đông Phong quan hắn từng qua lại vương cung nhiều lần. Thế nhưng có lẽ có một việc Đông sứ không biết, đó là Lệ phi và Dung Thành từng có tình cảm. Chuyện này Dung Thành vô tình để lộ ra với ta lúc ở Vạn Tượng đồ.”

“Còn có chuyện này ư?” Quân Bất Lạc kinh ngạc.

Đương nhiên chân tướng không phải như vậy.

Đúng là Dung Thành và Lệ phi có quen biết, nhưng hai người này không có tình cảm gì, dù sao cũng rất khập khiễng.

Lệ phi này thật sự là gián điệp của Yên Vũ lâu, Ninh Dạ dùng Vấn Thiên thuật điều tra một chút là ra, nhưng mãi vẫn không tìm được lý do vạch trần.

Cuối cùng Dung Thành chỉ điểm cho y, mượn chuyện Dung Thành vạch trần Ninh Dạ, chính thức xác nhận Lệ phi.

Phi tần của quốc vương có tư tình với đệ tử của Đông sứ, chắc chắn chuyện này không thể tuyên dương, vì vậy bọn họ hoàn toàn không lo việc Lệ phi phủ nhận.

Quan trọng là manh mối có thể nối tiếp.

Lệ phi là gián điệp của Yên Vũ lâu, nhưng lại tư thông với Dung Thành, vì vậy Dung Thành thông qua Lệ phi biết Ninh Dạ làm việc cho Đông sứ, đoán ra kế hoạch của y. Ngược lại Ninh Dạ cũng đoán được Lệ phi là gián điệp, mọi chuyện thuận lý thành chương.

Bắn tên trước rồi vẽ bia sau, kiếm cớ quá đơn giản.

Biết Lệ phi là gián điệp của Yên Vũ lâu, chính cô ta bán đứng chuyện về Ninh Dạ, Quân Bất Lạc tức giận tới mức toàn thân khó chịu, chỉ hận không thể lập tức tới giết chết nữ nhân kia.

Cuối cùng Ninh Dạ nói: “Đông sứ đừng nóng, vấn đề bây giờ là làm sao bù đắp chuyện Dung Thành.”

“Còn có cách bù đắp à?” Quân Bất Lạc tức giận nói: “Chuyện ngươi làm việc cho ta đã bị lộ, ngươi làm sao lấy được cơ mật từ người Dung Thành?”

Ninh Dạ cười nói: “Đâu phải chỉ bằng hữu mới lấy được đáp án từ người Dung Thành. Thật ra có một số chuyện có thể làm ngược lại, mềm dẻo không được thì chơi chiêu cứng rắn.”

“Chúng ta đã thử cách cứng rắn rồi.” Lý Trường Hồng tức giận nói.

“Đó là vì hắn biết các ngươi sẽ không giết hắn.” Ninh Dạ trả lời: “Nhưng nếu thay đổi lối suy nghĩ thì sao?”

“Lối suy nghĩ ra sao?” Quân Bất Lạc và Lý Trường Hồng đồng thanh hỏi.

Ninh Dạ nhẹ nhàng nói ra.

Ánh mắt Quân Bất Lạc và Lý Trường Hồng đồng thời sáng rực lên, nhìn nhau rồi cùng gật đầu: “Được!”

“Nhưng vấn đề là để ai làm đây?” Quân Bất Lạc hỏi.

Lý Trường Hồng cũng nói: “Hơn nữa còn phiền phức về Yên Vũ lâu và Ma môn chưa giải quyết.”

Đối với Quân Bất Lạc và Lý Trường Hồng, tình hình trước mắt thật quá đau đầu.

Ma môn, Yên Vũ lâu, khe hở Ma Vực đều là phiền toái.

Khổ nỗi Dung Thành lại nhảy ra gây chuyện ngay lúc này.

Dây mơ rễ má hết sức phức tạp, khiến đám cường giả đại năng nghĩ tới mức choáng váng, nguyên thần cũng ngất ngây, nghĩ mãi chẳng ra.

Ninh Dạ cười nói: “Chuyện phức tạp chứ xử lý thì đơn giản, có lúc nhiều vấn đề có thể giải quyết cùng một lúc. Yên Vũ lâu là một phiền phức, nhưng nếu đã biết gián điệp của bọn chúng là ai, ngược lại có thể lợi dụng.”

Quân Bất Lạc đã hiểu ý của y: “Ý ngươi là...”

“Chắc chắn Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ còn chưa rời khỏi nơi này, nếu bọn chúng không bỏ đi, chắc chắn còn mục đích khác. Mà có lẽ mục đích này cần Lệ phi phối hợp, chỉ cần tập trung chú ý tới Lệ phi, chúng ta có thể phát hiện Yên Vũ lâu. Tương tự, Lệ phi có liên hệ với Dung Thành, vì vậy chỉ cần thông qua cô ta là kéo được Dung Thành vào, có thể giải quyết nhiều vấn đề cùng một lúc.”

“Kế này rất tuyệt!” Quân Bất Lạc và Lý Trường Hồng nói.

Quân Bất Lạc sắc mặt nghiêm túc; “Nhưng phải cẩn thận, đừng để hắn bị Phong Trung Túc giết chết.”

“Vậy thì cần đại năng che chở. Nhưng Đông sứ không tiện ra tay, bây giờ Hạo Thiên môn không có đại năng Vô Cấu, hay là... mời Liệt Không Thiên Yêu và Thanh Lâm xuất thủ?” Ninh Dạ nhân cơ hội nói.

“Được!” Quân Bất Lạc cảm thấy như vậy là thích hợp nhất.

Nhưng đáng tiếc, lại phải nợ Thái Âm môn một ân tình.

“Tốt nhất là có thêm chút pháp bảo giữ mạng!’ Ninh Dạ giả vờ vô tình nhắc nhở.

Trong kế hoạch lần này, Dung Thành cực kỳ mạo hiểm, Ninh Dạ cũng cố gắng nghĩ mọi cách để bảo vệ Dung Thành không chết.

Quân Bất Lạc lập tức nói: “Ta có một số thần vật hộ thân, vấn đề là làm sao cho hắn?”

“cái này thì đơn giản thôi, chúng ta đổi sang người khác kết bạn với hắn. Ví dụ như Thanh Lâm. Như vậy Thanh Lâm liều mình bảo vệ hắn cũng hợp tình hợp lý.”

Cách lừa dối tốt đẹp nhất là khiến người khác cam tâm tình nguyện phối hợp.

Thời khắc này, Quân Bất Lạc và Ninh Dạ đã nhất trí, quyết tâm cho Dung Thành một hành trình mạo hiểm đáng sợ nhưng lại không có gì bất trắc.