TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 376: Mở ra

Giết Kim Phong Thượng Nhân, trong lòng Ninh Dạ cũng cảm thấy sảng khoái.

Đây coi như lần đầu tiên Ninh Dạ đột phá trong chiến đấu, không ngờ lại vô tình hoàn thành việc sáng tạo một tiên pháp.

Vậy mới nói, chiến đấu vẫn rất cần thiết.

Trước đây bận rộn chuyện tính toán, bây giờ tu vi có thành tựu, thế là phát hiện, không cần tính toán mà giải quyết bằng nắm đấm đúng là rất sảng khoái.

Không tệ! Không tệ!

Nếu có thể giải quyết cả Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy thì tốt biết mấy.

Nhưng ngẫm lại thì thực lực bản thân còn chưa đủ, e là phải tập luyện thêm một chút mới được.

Nếu Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy biết suy nghĩ của hắn, chắc chỉ muốn mắng chửi, ngươi dùng mấy người luyện tập là có thể đánh bại chúng ta?

Nhưng thật ra chuyện này cũng có khả năng!

Mấy năm nay, Ninh Dạ thu hoạch nhiều, tiêu hóa ít.

Cả cực đạo, chiến đạo, đao đạo, quang đạo, huyễn đạo đều có không gian phát triển cực lớn, nhưng đáng tiếc Ninh Dạ tập trung vào huyễn đạo, không phát huy nhiều về các phương diện khác.

Mà bao giờ, mỗi trận chiến lại khiến cảm ngộ của y tăng cường, khiến những thứ y từng nắm giữ biến hóa thành chiến lực càng cường đại.

Trận chiến này chính là như vậy, pháp thuật vòng xoáy trắng đen này dùng để giam cầm bắt giữ, ứng đối với kẻ địch dùng sức mạnh đúng là không tệ.

Nhưng đối phó với tu vi cao hơn thì khó có hiệu quả.

Còn phải có thủ đoạn tuyệt sát mới được.

Ninh Dạ vừa tính toán, vừa ổn định hơi thở, sau đó tiếp tục phi hành.

Còn ở phía sau, cách xa mấy trăm dặm, Lâm Lang Thiên cũng dùng pháp thuật chứng kiến cảnh tượng này.

“Thế nào?” Công Tôn Điệp đắc ý nở nụ cười với Lâm Lang Thiên.

Lâm Lang Thiên cho cô một cái lườm khinh thường: “Đúng là chút thủ đoạn, nhưng muốn đối phó với đám Ma Hải Thọ vẫn còn thiếu rất nhiều.”

“Yên tâm đi, phu quân còn chưa lấy bản lĩnh thật. Sát chiêu chân chính của chàng là Thiên Cơ điện, chỉ cần quyết đấu trong Thiên Cơ điện, cho dù là Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy cũng có thể đánh một trận.” Trì Vãn Ngưng nói.

Không ngờ Lâm Lang Thiên lại lắc đầu: “Thiên Cơ điện đã bị ma hóa xâm nhiễm. Ma Hải Thọ xuất thân Ma môn, ở nơi đó ngược lại như hổ thêm cánh. Tuy Thiên Cơ điện có đủ loại cơ quan, nhưng Trịnh Ngọc Huy vốn là đại sư trong trận pháp, cơ quan được bố trí trong Thiên Cơ điện cũng vô dụng đối với hắn.”

Nghe nói như vậy, cả ba cô gái đều kinh ngạc.

Ngay cả Cố Tiêu Tiêu cũng lo lắng: “Sư thúc nói là...”

Lâm Lang Thiên gật đầu: “Nếu hắn đối phó với người khác thì Thiên Cơ điện có được địa lợi, có lẽ có thể giúp hắn chiến thắng, nhưng hai người này có thể triệt tiêu ít nhất một nửa uy năng của Thiên Cơ điện. Hơn nữa Thiên Cơ điện dùng Tham Tinh ma tinh để ổn định không gian, Tham Tin vốn là ma vật. Nếu Ma Hải Thọ nhìn ra manh mối nhắm vào Tham Tinh, phá hoại tác dụng ổn định không gian của nó, đến lúc giao chiến, không khéo toàn bộ Thiên Cơ điện sẽ bị ảnh hưởng tới mức phân giải. Đến lúc đó sẽ càng phiền toái. À đúng rồi, hình như các ngươi đặt cả Luyện Ngục ma đàn trong Thiên Cơ điện đúng không? Nếu Hắc Viêm Ma Thần giở trò, phiền phức cũng rất lớn. Nói chung, không thể dựa vào Thiên Cơ điện được.’

Lần này Trì Vãn Ngưng cũng cuống lên: “Lâm Lang thượng tiên nói có lý, không được, ta phải nhắc nhở Ninh Dạ.”

“Yên tâm đi, bản thân Ninh Dạ cũng hiểu rất rõ điều ấy.” Lâm Lang Thiên nói: “Yên Vũ lâu là vì Lý Nguyệt Huyền Thông, thứ hắn nhắm vào lại là Nguyên Từ sơn.”

————————————————

Tuy tính cách Lâm Lang Thiên khá nhu nhược nhưng không phải người ngu ngốc, nhìn nhận rất thấu đáo về Ninh Dạ.

Đúng là Ninh Dạ biết điểm này, chính vì vậy y không vội khiêu chiến cảnh giới Vô Cấu mà đầu tiên tập trung tăng cường bản thân, tìm kiếm cơ hội.

Nói trắng ra vẫn là do bản tính, cho dù muốn đánh một trận thật thống khoái, vẫn phải xây dựng trên cơ sở bản thân có thể thắng.

Lúc này giải quyết xong Kim Phong Thượng Nhân, lục soát thần hồn, y đã hiểu mọi chuyện.

QUả nhiên lần này Yên Vũ lâu phái một Niết Bàn hai Vô Cấu tới đây, đại lão Niết Bàn gọi là Xích Nhiêm Tử, nhưng ngày hôm qua hắn đột nhiên bận việc, không ngờ lại rời khỏi đây trước.

Đương nhiên là Vạn Tiên tông tung tin về Thực Thần Ngọc Lộ.

Ngoài ra, lần này Yên Vũ lâu còn phái sáu vị Nhị Thập Bát Tú tới nơi, cũng coi như đội hình mạnh mẽ.

Dưới mí mắt một loạt đại lão như vậy, muốn giết từng người một thì rõ là nằm mơ nói mộng. Thực tế Ninh Dạ dùng Vấn Thiên thuật xác định được, có lẽ đối phương đã phát hiện vấn đề.

Vì vậy tiếp theo nếu Ninh Dạ đi tới, thứ đang chờ y không còn là một Vạn Pháp đỉnh phong nào đó nữa mà là cả đám người cùng nhau tiến tới.

Ninh Dạ cũng không vội mà tìm một khoảng không hạ xuống, lặn vào nước, nhìn thấy một con Cự Xỉ sa bơi tới.

Ninh Dạ cười khà khà: Chọn ngươi thôi.

Nghĩ xong đã bơi tới.

Tóm lấy Cự Xỉ sa, giơ tay ấn xuống người nó, một luồng hào quang khắc dấu phù văn trên lưng Cự Xỉ sa, con Cự Xỉ sa đã bơi chậm lại.

Ninh Dạ nhanh chóng thi triển một loạt cấm chế.

Dùng vật sống làm cấm chế, đây là tuyệt chiêu độc môn của hắn, bao giờ lại phát huy tác dụng.

Sau khi bố trí cấm chế xong, Ninh Dạ nhận ra phía xa có người tới nên chui luôn vào miệng Cự Xỉ sa.

Con cá này hình thể khổng lồ, một người nấp bên trong hoàn toàn không thành vấn đề, lại thêm cấm chế che giấu, không ai có thể phát hiện ra.

Ninh Dạ đã chỉ huy con cá bơi theo hướng mình muốn.

Tốc độ bơi của con cá này chậm hơn tốc độ phi hành của Ninh Dạ, bơi khoảng một ngày mới tới một hòn đảo nhỏ.

Đây chính là vị trí của Nguyên Từ sơn.

Nguyên Từ sơn nằm trong một không gian độc lập, nhưng từ lực cường đại của nó có thể xuyên qua không gian, ảnh hưởng tới xung quanh, vì vậy hút rất nhiều đất đá, tạo thành hòn đảo này.

Toàn bộ hòn đảo là một hình tròn rỗng ruột, bộ phận trung tâm là một hồ nước biển nho nhỏ, cứ như bị người ta đào rỗng, khoảng không này chính là lối vào không gian Nguyên Từ sơn.

Đỉnh núi trên đảo cao vun vút, tạo thành hồ nước giữa sơn cốc, đứng từ xa nhìn lại thì khó mà nhận ra, nhưng có chỗ nối liền với biển.

Vì vậy Ninh Dạ trực tiếp điều khiển con Cự Xỉ sa bơi qua bên dưới biển.

Bơi suốt dọc đường, thông qua cấm chế còn có thể thấy dưới đáy biển có các loại hải thú do tu sĩ nuôi dưỡng, đang phụ trách canh gác; dọc đường còn có các loại cấm chế, có lẽ là thủ đoạn của Trịnh Ngọc Huy.

Nhưng đối với Ninh Dạ, tất cả những thứ này đều là tiểu đạo, dùng ảo thuật lừa gạt hải thú, lại lặng lẽ tránh khỏi những cấm chế kia. nhờ Cự Xỉ sa, Ninh Dạ đã thoải mái thoát khỏi phòng tuyến, đi tới đảo bên hồ.

Y cẩn thận cảm ứng không gian bên trên rồi nhíu mày: “Còn bảy ngày nữa mới mở ra.”

Tin tức của Vạn Tiên tông cũng có hạn, chỉ biết không gian Nguyên Từ sơn sẽ mở, nhưng thời điểm cụ thể thì không rõ, vì vậy chỉ có thể nói đại khái

Nhưng đối với Ninh Dạ, thời gian bảy ngày quá dài.

Dài đến mức đại năng Niết Bàn có thể uống Thực Thần Ngọc Lộ sau đó chạy về.

Nghĩ đến đây, Ninh Dạ biết không thể kéo dài, bèn thẳng thắn lấy Côn Lôn kính ra.

Không gian Nguyên Từ sơn vốn sắp mở, với năng lực không gian của Côn Lôn kính, khiến nó mở sớm rất dễ dàng, chẳng qua tiêu hao năng lực khiến Ninh Dạ đau lòng.

Phát động Côn Lôn kính, Ninh Dạ chỉ lên bầu trời, cười xấu xa nói: “Vừng ơi, mở ra!”

Ầm!

Dị tượng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.