TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 126: Thẩm vấn trong điện (2)

Toàn thân Doãn Thiên Chiếu phát lạnh.

Cuối cùng hắn cũng ý thức được.

Đây là một cái bẫy nhắm vào bản thân.

Một cái bẫy đã được chuẩn bị từ lâu, đang nhắm vào mình.

Chuyện Thường Vũ Yên và Lý Vân Kim, bản thân bị mai phục, thậm chí cả những chuyện xảy ra trong thời gian gần đây, tất cả những thứ này như bị một bàn tay vô hình thao túng.

Là y ư?

Hắn nhìn sang phía Ninh Dạ, chỉ thấy Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng đang liếc mắt đưa tình với nhau, hoàn toàn không nhìn sang phía mình.

Trong lòng hắn chỉ thấy mịt mờ, lại nhìn bốn phía, thấy đám người Nhạc Tâm Thiện, Tây Phong Tử đều im lặng không nói gì, trong lòng càng kinh hãi.

Hắn kinh hãi lắc đầu: “Không phải ta, ta không làm mà!”

“Có làm hay không thì cứ giao cho lão hủ, thử một lần là biết ngay thôi.” Phó Đông Lưu cười âm hiểm.

Cuối cùng hắn cũng có cơ hội khai trương Thực Tâm công.

Ngay lúc này Lạc Cầu Chân lại đột nhiên nói: “Chư vị điện chủ, thuộc hạ tin Doãn Thiên Chiếu sư huynh không phải kẻ bán đứng thần cung.”

Rốt cuộc Nhạc Tâm Thiện cũng tiếp lời: “Lý do?”

Tuy Doãn Thiên Chiếu đã không còn trong hàng ngũ được Bạch điện chiếu cố đặc biệt, nhưng do tranh chấp của hai điện Hắc Bạch, Nhạc Tâm Thiện vẫn hy vọng có thể bảo vệ được Doãn Thiên Chiếu, chẳng qua điều kiện là Doãn Thiên Chiếu thật sự vô tội.

Lạc Cầu Chân nói: “Vì chắc chắn chuyện Thanh Mộc điện không liên quan tới Doãn sư huynh!”

Doãn Thiên Chiếu không có Thiên Cơ điện, hôm đó cũng không tới Thanh Mộc điện, đúng là dù thế nào thì chuyện này cũng không liên quan tới Doãn Thiên Chiếu.

Nhưng Phó Đông Lưu không hài lòng: “Chuyện Thanh Mộc điện là do Vương Sâm làm, đã được kiểm chứng. Chuyện đó với chuyện phế tích Vô Thường tự không phải do cùng một người gây ra.”

Hắn là người rất không muốn lật lại vụ án Thanh Mộc điện, trước đây Phong Đông Lâm lôi chuyện Thanh Mộc điện ra gán cho Ninh Dạ, do thân phận nên hắn không thể lên tiếng, nhưng bây giờ Lạc Cầu Chân nói vậy, hắn có thể phản bác.

Lạc Cầu Chân nói: “Thanh Mộc điện bị mất mảnh vỡ Thiên Cơ điện, vốn dĩ chúng ta còn đang lấy làm lạ, vì sao tên Vương Sâm lại lấy trộm thứ này, nhưng giờ xem ra rất có thể vì Mộc Khôi tông có quan hệ với một trong những kẻ đào tẩu của Thiên Cơ môn. Chuyện này giải thích vì sao sau đó Mộc Khôi tông lại sử dụng trận pháp Thiên Cơ môn để đối phó với chúng ta. Thế nhưng Thiên Cơ điện không nằm trên người Doãn sư huynh mà trên một trong ba người Thanh Lâm, Bạch Vũ, Tân Tiểu Diệp, Doãn sư huynh không có lý do gì cần đến mảnh vỡ, chuyện này rất có thể Mộc Khôi tông liên thủ với người trong Thiên Cơ môn từ trước khi chuyện Thanh Mộc điện xảy ra. Mà chuyện ở Thanh Mộc điện xảy ra trước chuyện ở vùng sông nước Tây Hà, vì vậy về mặt thời gian không thể nào là Doãn huynh, ít nhất thì lý do mà Vạn Xà tiên sinh đưa ra không thể thành lập.”

Hắn móc nối chuyện Thanh Mộc điện và phế tích Vô Thường tự, nhanh chóng tẩy rửa hiềm nghi của Doãn Thiên Chiếu, mọi người nghe hắn nói vậy đều thấy có lý.

Ninh Dạ lại lấy làm lạ.

Y lấy làm lạ là vì sao Lạc Cầu Chân còn chưa lôi hậu chiêu ra đối phó với mình.

Nhưng nếu Lạc Cầu Chân không hành động, thì mình phải hành động.

Tiên phát chế nhân!

Trong tình huống không biết thủ đoạn ẩn giấu của Lạc Cầu Chân, chuyện duy nhất Ninh Dạ có thể làm là lấy công đối công.

Y nói: “Thuộc hạ có một suy đoán.”

Nghe y nói vậy, Lạc Cầu Chân thầm hô không ổn.

Mọi người đã cùng nhìn sang phía Ninh Dạ.

Ninh Dạ nói: “Thời gian trước đây thuộc hạ ra ngoài du lịch, học được thêm chút kiến thức, cũng biết được một số bí mật không coi là bí mật.”

Phong Đông Lâm giơ tay: “Ngươi cứ nói đi.”

Ninh Dạ: “Thuộc hạ nghe nói mảnh vỡ Thiên Cơ điện không cần chủ thể Thiên Cơ điện cũng có thể phát huy tác dụng.”

Y vừa nói xong câu này, Lạc Cầu Chân chửi bới điên cuồng... trong lòng.

Câu này của Ninh Dạ chẳng khác nào móc nối hai việc mà Lạc Cầu Chân vừa tách ra.

Phong Đông Lâm đã bắt đầu cười ha hả: “Không sai, vạn năm qua từng có vô số môn phái thu được mảnh vỡ Thiên Cơ điện, để phát huy tác dụng của chúng, các môn phái này đã dùng đủ loại thủ đoạn, đúng là có một số mảnh vỡ có thể lợi dụng được. Ví dụ như Vĩnh Hằng tỉnh của Vạn Hoa cốc, Ma Tâm trì của Ma môn, Lục Tâm thứ của Yên Vũ lâu, Tỏa Long liên của Hắc Bạch thần cung ta. Vì vậy kẻ lấy mảnh vỡ Thiên Cơ điện không nhất thiết phải có liên quan tới Thanh Lâm và Bạch Vũ, không có liên quan có thể cũng cần.”

Lúc này Ninh Dạ mới biết hóa ra còn nhiều bảo vật do Thiên Cơ điện biến thành như vậy, không chỉ có thế, thậm chí ngay Hắc Bạch thần cung thực chất cũng có một bảo vật do mảnh vỡ Thiên Cơ điện biến thành.

Tỏa Long liên, tên như ý nghĩa, chắc vật này có liên quan tới mảnh vỡ Tàng Thiên ngục.

Chuyện này nói sau, quan trọng là chuyện Mộc Khôi tông ra tay với mảnh vỡ Thiên Cơ điện ở Thanh Mộc điện không liên quan tới Thanh Lâm và Bạch Vũ, như vậy lời nói của Lạc Cầu Chân không thể thành lập.

Quả nhiên đám người trong đại điện bắt đầu bàn tán sôi nổi.

Đã có không ít môn phái không cần bản thể của Thiên Cơ điện cũng có thể lợi dụng mảnh vỡ, như vậy chuyện Mộc Khôi tông đánh cắp mảnh vỡ Thiên Cơ điện hoàn toàn có thể là một hành động độc lập. Còn sau khi chuyện ở khu vực sông nước Tây hà xảy ra, Mộc Khôi tông cấu kết với Doãn Thiên Chiếu cũng hoàn toàn hợp lý.

Doãn Thiên Chiếu trừng mắt nhìn Ninh Dạ: “Ngươi hãm hại ta? Chuyện vừa rồi không liên quan gì tới ta, ta cũng đâu có vu oan cho ngươi!”

Ninh Dạ trả lời: “Doãn sư huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ thuật lại sự thật thôi. Thực ra ta cảm thấy, muốn biết ai là kẻ phản bội cũng đơn giản thôi.”

“Ồ?” Nhạc Tâm Thiện đã thấy hứng thú: “Đơn giản thế nào?’

Ninh Dạ chắp tay nói: “Khởi bẩm đại diện chủ, tất cả những người tham gia chuyện phế tích Vô Thường tự đều đáng nghi ngờ, vừa rồi các vị điện chủ nghi ngờ đệ tử cũng rất bình thường thôi. Giờ xem ra tuy Ninh Dạ đã chứng minh mình không phải Thanh Lâm hay Bạch Vũ nhưng còn chưa chứng minh được mình không phải là người cấu kết với Mộc Khôi tông, như vậy vẫn khó tránh khỏi hiềm nghi, Doãn sư huynh cũng vậy. Đã thế thì làm đơn giản hơn nữa thôi, mời Phó đường chủ xuất thủ, dùng Thực Tâm công kiểm tra một lượt.”

Câu này vừa nói xong, mọi người đều choáng váng.

Thực Tâm công có thể tra xét tâm thần, dẫu chưa chắc đã nhòm ngó được toàn bộ nhưng có thể xác nhận những bí mật thu được là thật.

Nhưng Thực Tâm công quá độc ác, người sử dụng Thực Tâm công, nhẹ thì tổn thương nguyên khí năng nề, công lực sa sút, nặng thì nguyên thần tổn hại, thậm chí cả đời khó lòng tiến bộ.

Chính vì nguyên nhân này, không thể dễ dàng sử dụng Thực Tâm công.

Nếu là đệ tử bình thường ở tầng dưới thì cũng thôi, nhưng Ninh Dạ và Doãn Thiên Chiếu đều là những người có công lao với Hắc Bạch thần cung, nếu muốn sử dụng Thực Tâm công với bọn họ, như vậy phải nghi ngờ tới một mức độ nhất định.

Hai bên tranh cãi qua lại lúc vừa rồi chỉ là để tìm ra ai đáng nghi ngờ nhất, cũng là để tìm chứng cứ sử dụng Thực Tâm công. Chẳng qua là xem ai khả nghi nhất thì ưu tiên sử dụng với người đó mà thôi, như vậy có thể giám bớt tổn thương đối với môn nhân đệ tử.

Không thì mọi người cãi nhau cả nửa ngày vẫn toàn mấy chuyện không có chứng cứ, suy luận được nhiều hơn nữa thì có tác dụng gì?

Theo tình hình trước mắt, mức độ khả nghi của Doãn Thiên Chiếu đã chiếm thượng phong, nếu sử dụng cũng là dùng với hắn trước. Nếu chứng minh được hắn là phản đồ, vậy Ninh Dạ không cần chịu tội như vậy.

Ngược lại cũng thế, nếu Ninh Dạ không hạ thủ giết chết Cừu Bất Quân, như vậy y có nói tới hoa rơi nước chảy cũng chẳng thoát được màn kiểm tra bằng Thực Tâm công.

Nhưng bây giờ Ninh Dạ lại lên tiếng bảo cả hai người cùng nhận kiểm tra bởi Thực Tâm công, chuyện này khiến mọi người đều lấy làm lạ.

Phong Đông Lâm đã lên tiếng: “Ngươi có biết hậu quả khi bị dùng Thực Tâm công không?”

Ninh Dạ gật đầu: “Đương nhiên thuộc hạ biết.”

“Vậy ngươi còn muốn nhận Thực Tâm công kiểm tra cùng với Doãn Thiên Chiếu? Phải biết nếu Doãn Thiên Chiếu được chứng minh là có tội, ngươi có thể tránh được khâu này.”

Ninh Dạ trả lời: “Thuộc hạ biết, nhưng thuộc hạ cũng biết có kẻ vẫn có tâm địa bất lương với thuộc hạ, chỉ vì một số ân oán cá nhân mà quyết tâm trả thủ thuộc hạ. Để chứng minh sự trong sạch của bản thân, Ninh Dạ không thể không làm như vậy. Chỉ có điều, sau khi chứng minh mình trong sạch, Ninh Dạ cũng có một thỉnh cầu.”

“Cái gì?”

Ninh Dạ quay sang mỉm cười với Lạc Cầu Chân, nụ cười này khiến Lạc Cầu Chân sởn cả tóc gáy.

Y ý thức được điều gì.

Chỉ thấy Ninh Dạ đã chỉ tay vào Lạc Cầu Chân: “Đó là sử dụng Thực Tâm công với hắn, để hắn nói ra mục đích thật sự khi nghi ngờ ta, xem xem rốt cuộc hắn vì công hay vì tư!”