TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 319: Vận mệnh của La Hầu.

Khiên Cơ chú là chú thuật nổi bật của Mộc Khôi tông, tác dụng chính là khống chế tâm thần kẻ khác.

Khiên Cơ Sát - Chung Nam Quỳ giỏi về đạo này nhất, nổi danh vì nó, năm xưa thậm chí còn định dùng chú pháp này đối phó với Ninh Dạ nhưng bị dăm ba câu của Ninh Dạ làm cho từ bỏ ý định này.

Bây giờ cảnh giới của Thư Vô Ninh còn thấp, chỉ có thể chế tạo phù lục ngũ phẩm.

Phù lục ngũ phẩm tương đương với hiệu quả tăng thêm một cấp, cũng tức là tương đương với cảnh giới Vạn Pháp thi triển, đương nhiên không đủ.

Nhưng vận mệnh vốn là như vậy.

Bây giờ trình độ Vô Thiên thuật của Ninh Dạ đã tăng cường.

Lúc này y không che giấu nữa, nhận lấy Khiên Cơ chú trực tiếp dùng Vô Thiên thuật tăng cường cấp bậc, dưới tác dụng của Vô Thiên thuật, phù chú ngũ phẩm tăng liền ba cấp, trở thành tam phẩm, khiến cả Công Tôn Dạ và Tần Thì Nguyệt đều kinh ngạc.

“Vô Thiên thuật thần kỳ đến vậy à?” Tần Thì Nguyệt kinh ngạc.

“Dù sao cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi.” Ninh Dạ thuận miệng đáp.

Trong xếp hạng của Thiên Cơ môn, Lượng Thiên thần thuật lý giải đại đạo trong thiên hạ nên đứng số một, mạnh nhất dưới nó là Vô Thiên thần thuật, sáng tạo vạn vật.

Nhưng Lượng Thiên thuật vốn chưa hoàn thành, vì vậy chỉ đứng đầu theo lý luận, Vô Thiên thuật tuy cũng chưa đại thành nhưng độ hoàn thiện còn cao hơn Lượng Thiên thuật rất nhiều, vì vậy trong Cửu Thiên Thần Thuật, thứ có giá trị thực dụng nhất chính là nó, chỉ có điều trước đây Ninh Dạ không có bản hoàn chỉnh, khó lòng phát huy hiệu quả, chỉ có thể dùng để tăng cường phù lục.

Bây giờ nhận được Vô Thiên thuật từ chỗ Vong Thiên Cơ, đã bù đắp cho thuật này, dẫu còn khiếm khuyết nhưng không có gì đáng ngại, tác dụng không chỉ giới hạn trong chuyện tăng cường cấp bậc cho phù lục.

Sau khi hoàn thành, Ninh Dạ giao phù lục cho Thư Vô Ninh: “Hai người này giao cho ngươi.”

“Giao cho con?” Thư Vô Ninh vừa mừng vừa sợ.

“Ừ, tuy bây giờ ngươi đã có địa vị nhất định trong Vân Tuyệt môn, cũng có không ít thuộc hạ nhưng dù sao thực lực vẫn còn thiếu thốn, có bọn họ, chỗ dựa của ngươi trong Vân Tuyệt môn sẽ càng đầy đủ.”

Môn chủ Vân Tuyệt môn, Điền Viễn Trung chỉ là Vạn Pháp sơ kỳ, Cố Phong Hiên là Vô Cấu đỉnh phong nhưng kẻ này là cỏ đầu tường, tuyệt đối trung lập, sẽ không tùy tiện giúp ai, vì vậy Thư Vô Ninh có Kế Toàn An và Miêu Thương Tử giúp đỡ, đúng là thực lực được tăng cường, nương theo đó là quyền lên tiếng cũng gia tăng.

“Nhưng phù chú này chỉ tương đương với Vô Cấu thi pháp, nếu có đại năng Niết Bàn hoặc cường giả như Tử Lão ra tay vẫn có thể phá giải. Sau này không cho hai người này tiếp xúc với bất cứ cường giả nào từ Vô Cấu trung kỳ trở lên.” Ninh Dạ dặn dò.

Cố Phong Hiên có thể phá giải hay không thì Ninh Dạ không rõ, nhưng để an toàn, không có chuyện gì thì đừng để bọn họ gặp mặt.

Thư Vô Ninh gật đầu: “Đệ tử hiểu!’

Đã gieo hai tấm Khiên Cơ phù vào hai người, sau khi thi chú, tính mạng hai người đã nằm trong tay cô.

Bấy giờ Ninh Dạ mới nói với Tần Thì Nguyệt: “Ta đã giết người giúp ngươi rồi, bây giờ có thể cho chúng ta một lời giải thích chưa?”

Tần Thì Nguyệt giơ tay: “Đưa thi thể cho ta.”

Ninh Dạ vung tay, đổ thi thể đám người Hạ Văn Thư từ trong Thiên Cơ điện ra.

Mày liễu của Tần Thì Nguyệt hơi nhíu lại: “Dấu vết ma khí quá rõ ràng, vốn định để ngươi gánh tội nhưng lần này lại khó mà giải thích rồi.”

Trì Vãn Ngưng lấy làm lạ: “Người của Ma môn giết bọn họ chẳng tốt hơn à?”

Công Tôn Điệp cũng vỗ ngực: “Cứ nói là bà đây giết chết là được.”

Tần Thì Nguyệt im lặng một lúc rồi thở dài nói: “Đành phải vậy thôi. Chuyện này liên quan trọng đại, càng ít người biết thì hơn, Ninh Dạ, Trì cô nương, mời hai vị theo ta.”

Nói xong đi sang một bên.

Thấy Tần Thì Nguyệt muốn giữ bí mật với mình, Công Tôn Điệp tức giận: “Ta cũng muốn biết! Đừng quên ta còn phải gánh tội cho ngươi đấy.”

Tần Thì Nguyệt dừng chân, nhìn Ninh Dạ: “Có tin cô ta được không?”

Ninh Dạ gật đầu: “Không thành vấn đề.”

——————————————

Trên một vách núi bên ngoài Thanh Tuyền cốc.

Tần Thì Nguyệt đứng trước vách núi, gió thổi qua người cô.

Dáng người vẫn thẳng tắp như trước nhưng Ninh Dạ có thể cảm giác được khí thế của cô đã không sắc bén như lúc ở Chấp Tử thành.

Như một lưỡi đao sắc đã tra vào vỏ.

Im lặng suy nghĩ một hồi, Tần Thì Nguyệt mới nói: “Thời gian vừa qua, vương đại chiến với Trấn Nam Vương, nhất chiến thành công, chắc các ngươi cũng biết?”

Ninh Dạ gật đầu: “Do La Hầu phải không?”

“Đúng.” Tần Thì Nguyệt biết y nhận được máu của La Hầu, sớm muộn gì cũng nghiên cứu được huyền bí trong đó.

Tần Thì Nguyệt nói: “Những chuyện trước kia thì ngươi biết rồi đấy. Nguyệt Hạ Tùng chính là tổ phụ của ta, ta vốn họ Nguyệt. Sau khi tổ phụ chết, ta lưu lạc đầu đường, vương đã thu nhân ta, giúp đỡ ta, cho ta cơ hội. Ta cảm tạ ân đức của vương, tận tâm tận lực phụ tá vương.”

Trì Vãn Ngưng không nhịn được nói: “Có phải vương của ngươi qua cầu rút ván, có lỗi với ngươi?”

Tần Thì Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu: “Vương là người quang minh chính đại, sẽ không làm chuyện như vậy. Nếu nói có lỗi, thực ra là ta có lỗi với vương... là ta phản bội người.”

Hả?

Mọi người khó hiểu.

Công Tôn Điệp nghi hoặc: “Rốt cuộc là sao? Nói rõ hơn được không?”

Tần Thì Nguyệt thở dài một tiếng: “Thật ra cũng chẳng có gì, mọi việc rất đơn giản. Vương muốn luyện thành thần công thì cần tinh huyết của La Hầu. Ninh Dạ, trong trận chiến lúc trước ta phát hiện khi ngươi xuất thủ cũng mang theo một chút năng lực của La Hầu?”

“Đúng.” Ninh Dạ trả lời: “May mà có máu La Hầu của ngươi, cho nên uy lực Ngưng Quang Thành Nhận của ta tăng cường thêm nhiều, tiếc là chỉ có chút ít, hiệu quả có hạn.”

“Chút ít...” Tần Thì Nguyệt cười khổ: “Đúng vậy, theo đuổi sự cường đại thì vĩnh viễn không có điểm dừng, ngươi nghĩ vậy, vương cũng nghĩ vậy...”

Tần Thì Nguyệt kể lại mọi chuyện cuối cùng mọi người cũng hiểu.

Hóa ra sau khi Tần Thì Nguyệt mang La Hầu về, Trấn Bắc Vương - Từ Liệt bèn sử dụng La Hầu không ngừng tăng cường bản thân.

Cực Chiến đạo am hiểu nhất là chiết xuất lực lượng từ người yêu thú ma vật để tăng cường bản thân, La Hầu là yêu thú không gian, Trấn Bắc Vương dùng nó tu hành, uy lực của Tuyệt Diệt thần quyền cũng tăng cường nhanh chóng.

Nhưng dù sao cảnh giới của hắn cũng là Niết Bàn, lượng thú huyết hắn cần không phải chỉ một chút. Mà tinh huyết của yêu thú chỉ có hạn, tuy có một con La Hầu cung cấp cho hắn nhưng thực ra đến bây giờ cũng chỉ giúp cho ba phần mười Tuyệt Diệt thần quyền đột phá không gian.

Hơn nữa hắn không có Vô Thiên thuật, không thể tiến hành cải tạo như Ninh Dạ, ba thành của hắn thật sự là ba thành lực lượng thấm vào thân thể chứ không phải tỷ lệ ba phần mười.

Tăng cường như vậy đương nhiên không khiến hắn thỏa mãn.

Thời gian trước hắn thắng được Trấn Nam Vương nhưng cũng là khổ chiến thắng hiểm.

Cho dù như vậy cũng đã kinh động tông chủ Cực Chiến đạo, Trung Ương Chiến Vương - Việt Trọng Sơn.

Không biết Việt Trọng Sơn kiếm được tin ở đâu, không ngờ lại biết chuyện thực lực của Từ Liệt được tăng cường là nhờ một con yêu thú, vì vậy đưa thông điệp ra cho Từ Liệt, yêu cầu Từ Liệt giao con yêu thú kia ra.

Từ Liệt tự thấy thực lực bây giờ còn chưa đủ để đối phó với Việt Trọng Sơn, vì vậy hắn đưa ra quyết định - hắn muốn rút sạch tinh huyết của La Hầu.

Làm như vậy, đương nhiên La Hầu sẽ mất mạng.

Nhưng Từ Liệt không lo được đến vậy, hắn cũng muốn sử dụng về lâu về dài, khổ nỗi Việt Trọng Sơn không cho hắn cơ hội này.

Nhưng chuyện này lại động tới Tần Thì Nguyệt.

Tuy La Hầu là yêu thú nhưng tính cách thành thật, coi Tần Thì Nguyệt như cha mẹ, Tần Thì Nguyệt cũng coi nó như con trai của mình. Mỗi lần lấy tinh huyết cũng là một loại thương tổn đối với La Hầu, Tần Thì Nguyệt đều thấy đau lòng, cố gắng an ủi. Chính vì có Tần Thì Nguyệt nên La Hầu mới chịu nhịn.

Một người một thú đã có tình cảm thân mật, không khác gì người nhà.

Đối với Tần Thì Nguyệt thì, ngươi rút máu của con trai ta, ta nhịn.

Nhưng ngươi muốn giết nó, tình cảm trong lòng khiến cô tuyệt đối không thể chấp nhận.