Lưu Thái Công đưa con mắt vẩn đục ảm đạm nhìn đại nhi tử bất thành khí này của mình một chút, sau đó lại nhìn Lý Dịch đứng sau lưng Triệu Qua cách đó không xa một chút, khóe miệng nở một nụ cười thảm: “Suy cho cùng vẫn là Triệu Qua ngươi tốt số...... suy cho cùng ta cũng không thể kéo ngươi cùng lên đường, thôi, cho dù có thể kéo ngươi theo thì đã sao chứ? Triệu thị võ quán ngươi xuất hiện một con Chân Long, tương lai chỉ có thể phát triển không ngừng...... thuỷ vận Lưu gia ta lại đi đến bước cuối cùng, chỉ hy vọng là Triệu Qua ngươi nể mặc giao tình trước đây mà chớ có truy sát hậu nhân Lưu gia ta, để lại cho Lưu gia ta một con đường lui.”
Nói xong, ánh mắt của hắn nhìn về phía một bên khác.
Đó là một con sông lớn sóng biếc lăn lộn.
Trước khi xảy ra chuyện này thì hắn đã sắp xếp cho tử tôn đích hệ của Lưu gia ngồi thuyền rời khỏi đây.
Nhưng mà chút động tác này không gạt được ai, nếu như một vị luyện khiếu cao thủ muốn trảm thảo trừ căn mà nói, những mầm mống đó của Lưu gia không có một ai sống nổi.