Lúc này trên mặt Dung Nương lộ ra mấy phần vẻ xấu hổ: “Sư huynh, ta mới luyện tủy, vẫn chưa tới luyện huyết đâu, chuyện này ta nào biết được, nhưng mà trước đó ta từng nghe sư phụ nói, Âm Thần mặc dù là cường giả luyện thần sau khi chết biến thành, nhưng bởi vì không có nhục thể cho nên thực lực không còn đỉnh phong, chỉ là Âm Thần thủ đoạn quỷ dị, có thể hại người hồn phách, nhập mộng giết người, vô tung vô ảnh, rất khó đối phó, cũng chỉ có luyện khiếu cao thủ, bằng vào khí huyết cương khí mới có tư cách đối chiêu với Âm Thần, bằng không những võ giả khác, không có chút thủ đoạn nào, chỉ có thể mặc cho Âm Thần xâu xé, bởi vậy chúng ta đều rất kính sợ quỷ thần.”
“Thì ra là thế.”
Lý Dịch nghe kiểu nói này thì có chút hiểu được, Âm Thần tương đương quỷ quái nhất lưu, người bình thường không có thủ đoạn đối phó quỷ quái, cho dù là luyện huyết vũ phu cũng chỉ có thể bị động bị đánh, chết mơ mơ hồ hồ, không minh bạch, luyện khiếu cao thủ bởi vì có thể điều động khí huyết ngoại phóng, cho nên có thể làm bị thương những quỷ quái này, bởi vậy mới có tư cách giao thủ với Âm Thần.
Nhưng nếu như có thể nắm giữ thủ đoạn khắc chế quỷ quái, phải chăng mang ý nghĩa Âm Thần cũng có thể giết?
Trên thực tế, không chỉ tứ hải tám châu như thế, cho dù là Địa Cầu thì thủ đoạn đối phó quỷ quái cũng rất ít.