TRUYỆN FULL

[Dịch] Thỉnh Công Tử Trảm Yêu

Chương 100: Băng Hỏa Song Phù Kiếm

Lúc nhàn rỗi ở Lý gia trang, Lâm Bắc lại đắm mình vào việc quan sát tuyển tú, còn Sở Lương không đi theo mà chọn cách tự mình tu luyện.

Nơi ở của họ là một đình viện riêng biệt trong Lý gia trang, vừa u nhã lại thanh tịnh, đãi ngộ rất tốt. Trong khu nhà riêng này, hắn tranh thủ nghiên tập phù đạo kiếm quyết.

Sau một thời gian tu luyện ở Thục Sơn, phù đạo kiếm quyết của hắn dần dần nhập cảnh giới, hiện tại Phong Hỏa Song Phù Kiếm đã tương đối thuần thục. Muốn tăng thêm số lượng phù lục để thi triển tam phù kiếm thì vẫn còn chút khó khăn, dù sao việc này cũng liên quan đến độ mạnh của thần thức. Với tu vi Thần Ý Cảnh hậu kỳ hiện tại, song phù kiếm có lẽ đã gần tới cực hạn của hắn.

Trong tình huống này, Sở Lương không an phận, mà bắt đầu nghiên tập thêm nhiều phù văn và cách phối hợp. Hiện tại đã có cơ sở, chỉ cần nắm giữ thêm nhiều phù văn, vậy thì khi tu vi tăng lên, tự nhiên có thể thi triển ra càng nhiều kiếm quyết phối hợp.

Phù văn hắn đang tu luyện lúc này chính là băng.

Ngũ hành hỏa là một đạo phù văn cơ sở nhất, và từ đó có thể diễn sinh ra rất nhiều cách phối hợp. Ví dụ như Phong Hỏa Song Phù Kiếm mà Sở Lương đã nắm giữ, gió mượn thế lửa, lửa trợ uy phong, có thể đạt được uy lực tăng phúc cực lớn.

Hoặc ví như nếu học thêm một đạo lôi phù văn, có thể tạo thành Lôi Hỏa Song Phù Kiếm hoặc Phong Lôi Song Phù Kiếm, tương tự như Phong Hỏa Song Phù Kiếm, đều là kiếm quyết có uy lực tăng phúc cực lớn.

Nếu lại học thêm một đạo mộc phù văn, thì có thể tạo thành Mộc Hỏa Song Phù Kiếm, có thể dùng mộc phù văn để thúc đẩy hỏa phù văn, thi triển ra hỏa kiếm quyết cực mạnh.

Các loại phối hợp đều có đặc sắc riêng, nhưng theo Sở Lương thấy, loại kiếm quyết thuần túy tăng cường uy lực này, kỳ thật đều có đặc điểm trùng lặp với Phong Hỏa Song Phù Kiếm, trong thời gian ngắn không thể mang lại sự đề thăng thực chất nào cho hắn.

Mà băng phù văn hắn đang chuyên tâm nghiên cứu lúc này thì khác.

Bởi vì trong song phù kiếm quyết có một đạo đặc biệt, chính là Băng Hỏa Song Phù Kiếm.

Khác với loại kiếm quyết thuộc tính tương sinh để tăng cường uy lực, điểm đặc biệt của Băng Hỏa Song Phù Kiếm nằm ở chỗ thông qua hai loại thuộc tính hoàn toàn khác biệt, có thể tổ hợp thành một loại băng hỏa hợp kích có sức mạnh phá phòng ngự cực lớn.

Đó là một loại lực lượng đặc biệt.

Sở Lương cũng là sau khi xem 《 Phù Đạo Chân Giải 》 mới biết, băng phù văn và hỏa phù văn có thể tạo thành tổ hợp kỳ diệu như vậy.

Cho nên hắn mới lựa chọn băng phù văn làm phù văn thứ ba mình tu tập, quá trình tu luyện băng phù văn không khó khăn, dù sao đã có kinh nghiệm trước đó, cho dù phù văn có hơi phức tạp, cũng chỉ là chuyện luyện tập thêm vài lần.

Hắn cũng thi triển thử băng phù kiếm quyết, kiếm khí lướt qua, hàn khí bức người. Nếu trúng một kiếm này, miệng vết thương sẽ bị băng sương phong bế, tạo thành thương tổn lớn hơn bình thường.

Nhưng thi triển Băng Hỏa Song Phù Kiếm, độ khó lại lớn hơn Phong Hỏa Song Phù Kiếm gấp mười lần. Bởi vì hai loại thuộc tính này tương khắc, không thể đơn giản kết hợp lại với nhau, nếu không, còn chưa kịp đẩy ra ngoài, phù văn vừa có hiệu lực va chạm, sẽ nổ tung ngay trên đỉnh đầu.

Lực lượng băng hỏa tương đối mãnh liệt.

Sở Lương suy nghĩ một chút, phát hiện bí quyết chính là không thể để hai đạo phù văn chạm vào nhau, nhưng lại phải khống chế chúng đi kèm kiếm khí. Chỗ này lại phải dùng đến khái niệm "vi thao", quả nhiên khái niệm này có thể áp dụng vào các phương diện tu hành.

Mặc dù Sở Lương đã cố ý rèn luyện, có lẽ độ linh hoạt của thần thức đã vượt qua những người tu hành Thần Ý Cảnh hậu kỳ khác rất nhiều, nhưng những người tu hành Thần Ý Cảnh hậu kỳ khác cũng sẽ không bày ra nhiều trò như vậy, điều này dẫn đến hắn luôn cảm thấy còn chưa đủ dùng.

Trải qua một buổi sáng luyện tập, Băng Hỏa Song Phù Kiếm của hắn đã có chút thành tựu, một khi thi triển thành công, uy lực không hề thua kém Phong Hỏa Song Phù Kiếm, hơn nữa lực xuyên thấu còn mạnh hơn.

Băng hỏa luân phiên oanh tạc, tạo thành sát thương vượt quá tưởng tượng.

Chỉ là tỷ lệ thành công thực sự quá thấp, đến nay thi triển mười lần cũng chỉ có thể thành công ba lần.

Sở Lương trầm ngâm một lát, cảm thấy phương diện thao tác của mình đã dốc hết toàn lực, chỉ là có thể thành công hay không vẫn phải xem một chút vận khí, điều này cũng thực sự bất đắc dĩ.

"Hử?"

Nghĩ đến vận khí, hắn không khỏi nhớ tới một bóng hình.

Ngay sau đó hắn đi lên gác, gõ cửa một gian phòng.

"Chuyện gì?" Liễu Tiểu Ngư mơ màng mở cửa, tiểu cô nương này từ tối hôm qua đã ngủ đến giờ, nhìn dáng vẻ nếu không gọi có lẽ còn không muốn rời giường.

"Tiểu Ngư cô nương, xin hãy giúp ta một việc." Sở Lương cười nói.

Cứ như vậy, tiểu cô nương bị Sở Lương đẩy ra giữa đình viện, cảm thụ ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nàng xem như hoàn toàn tỉnh táo, "Ngươi muốn ta làm gì?"

"Chỉ cần đứng ở đây là được." Sở Lương nói, "Ừm... cũng có thể ở trong lòng nhẩm chúc ta thành công."

"Chúc ta thành công?" Tiểu cô nương nghi hoặc một chút.

"Chúc Sở Lương thành công." Sở Lương nhấn mạnh đối tượng chúc phúc, tránh phải tranh cãi với nàng về vấn đề xưng hô.

Liễu Tiểu Ngư cứ như vậy mơ mơ hồ hồ đứng ở bên cạnh.

Sau đó Sở Lương tế phi kiếm, tiếp tục tu luyện, "Băng... Hỏa... Đi!"

Xuy xuy xuy xuy xuy ——

Phi kiếm lăng không xẹt qua một vệt sáng bạc, kèm theo tiếng xé gió, mang theo hai luồng kình khí đỏ rực và trắng xóa, như một đạo lưu tinh, ầm ầm rơi xuống đất ở phía xa.

Oanh ——

Sau khi khói bụi tan đi, nơi đó là một hố đen cháy khét, lại còn bao phủ đầy băng sương.

"Thật đúng là..." Sở Lương chớp mắt, "Hình như có chút tác dụng?"

Hắn lại liên tiếp thi triển chín lần, tổng cộng mười lần băng hỏa kiếm quyết, ngoại trừ lần thứ mười bởi vì chân khí của hắn không đủ mà thất bại, chín lần còn lại toàn bộ thành công!

Tỷ lệ thành công từ ba thành tăng vọt lên chín thành.

Đây chính là mị lực của cá chép tinh sao?

Hắn nhìn về phía Liễu Tiểu Ngư ở bên cạnh, trong lòng suy nghĩ nếu có nàng ở đây, sau này ban thưởng cho bản thân có phải cũng sẽ hiệu quả vượt trội hay không.

Tiểu cô nương thì nhàm chán ngáp một cái, nheo mắt hỏi: "Có đồ ăn không? Ta đói rồi."

...

Sở Lương vội vàng gọi thị nữ của Lý gia trang đi chuẩn bị đồ ăn cho tiểu cô nương, vừa vặn Thôi quản sự đến tìm Sở Lương, báo cho hắn một chuyện.

"Hôm qua hai vị thiếu hiệp nhờ lão phu dò la tin tức về cô gái kia, đã có một chút manh mối." Thôi quản sự trầm giọng nói.

"Ồ?"

"Hôm trước quả thật có một cô nương tướng mạo có ba phần tương tự với Liễu cô nương, xuất hiện ở xung quanh sơn trang. Lúc đó Tiểu Hầu gia của Định Sơn Hầu phủ đang mở tiệc chiêu đãi khách trong trang, có người nhìn thấy nàng nói chuyện với Tiểu Hầu gia một hồi, sau đó thì không biết đi đâu. Nếu muốn tìm, trên dưới sơn trang chúng ta là không có, nhưng Tiểu Hầu gia nói không chừng biết một chút tung tích." Thôi quản sự tiếp tục nói.

"Định Sơn Hầu phủ?" Sở Lương là lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.

Thôi quản sự liền đơn giản giải thích cho hắn một chút.

Năm đó sau khi Vũ triều định đô, sắc phong một nhóm hoàng thất và huân quý có công, phần lớn ở Tây Vực và Nam Vực bần cùng. Nhiều năm thế tập, sớm đã không có thực quyền, nhưng địa vị vẫn tôn quý.

Định Sơn Hầu trong Nam Quan Thành, chính là hoàng tộc họ Hạ thực thụ.

"Thì ra là như vậy..." Sở Lương nói: "Vậy chúng ta đi tìm vị Tiểu Hầu gia kia hỏi là được."

"Lão phu đã gửi thư hỏi, chỉ là Hầu phủ địa vị tôn sùng, mạo muội đi dò hỏi chuyện này bọn họ không biết bao lâu mới để ý. Ngày mai Tiết cô nương sẽ đến Nam Quan Thành, khi đó sẽ có một buổi yến tiệc ở Lý gia trang chúng ta, danh lưu trong Nam Quan Thành đều sẽ đến tham gia, Tiểu Hầu gia cũng có trong danh sách khách mời. Không bằng đến lúc đó hai vị thiếu hiệp lấy danh nghĩa Thục Sơn tham dự yến tiệc, tiện thể hỏi hắn một chút." Thôi quản sự đề nghị.

"Như vậy cũng tốt." Sở Lương gật đầu, "Đa tạ Thôi quản sự."

"Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi." Thôi quản sự cười nói.

Sở Lương đang muốn khách khí hai câu, đột nhiên cảm thấy một đạo cảm ứng vi diệu từ trong không gian Bạch Tháp truyền đến.

Là Trảm Hồng Danh Kiếm.

Thanh Chính Nghĩa Kiếm này phát ra tín hiệu.

Sở Lương khẽ nhíu mày.

Có kẻ xấu?