TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuở Xưa Có Ngọn Núi Linh Kiếm

Chương 242: Xin chào, giới thiệu sơ qua về sản phẩm của Thất Tinh môn... 3

Chính là chỗ ở cũ của Vương lão gia trước khi phát gia, xây dựng nhà cửa mới, diện tích không lớn, nhưng ở trong sơn thôn cũng coi như sạch sẽ gọn gàng hiếm thấy, khó trách bị kẻ khác nhắm trúng. "Thú vị thật, đưa đến tận cửa rồi mà còn chưa xong việc."

Khi Vương Lục hùng hổ sát khí đuổi tới hiện trường, lại kinh ngạc phát hiện, ngọn nguồn tội ác kia lại ở trong phòng làm công tác tuyên truyền, mà người dân vô tội vây xem bên ngoài rất đông, thế cho nên dự định ban đầu không cách nào thuận lợi thực hiện.

Theo ý nghĩ của Vương Lục, đối phó với loại lừa đảo bịp bợm này, cầm vũ khí lên đánh một trận còn có tác dụng hơn bất cứ thứ gì, nếu không phục thì một kiếm giết quách cho xong, những người khác tự nhiên sẽ sợ mà phục tùng. Chỉ cần diệt trừ tận gốc tên đầu sỏ gây tội này, xử lý những chuyện khác chẳng phải sẽ dễ như trở bàn tay sao?

Chỉ là không thể tưởng được cái tên đại sứ tuyên truyền kia đến nông thôn, vậy mà không cam chịu tịch mịch, cần cù chăm chỉ làm việc, hiện giờ trong viện ngoài viện tụ tập mấy chục người, nghe đến mức say sưa ngon miệng, cái này bảo hắn làm sao vào nhà giết người được?

Trong lúc do dự, chỉ nghe thấy tên đại sứ tuyên truyền kia vẫn còn cao giọng nói: "Tiên đạo kỳ thực cũng không xa xôi, ngay tại bên cạnh chúng ta, chỉ cần chúng ta nắm chắc cơ hội, người người đều có thể thành tiên! Rất nhiều môn phái thích đem tu tiên miêu tả như một thứ gì đó cao cao tại thượng, xa vời không thể với tới, đó là bởi vì quan niệm tu tiên của bọn chúng đã quá hạn, đồng thời bọn chúng cũng lo lắng chúng ta thức tỉnh, sẽ dao động địa vị thống trị của bọn chúng, thử nghĩ nếu mỗi người đều thành tu sĩ, đều thành tiên nhân, những môn phái tiên đạo kia làm sao có tư cách vênh mặt hất hàm sai khiến chúng ta, cao cao tại thượng? Cho nên, xin hãy buông bỏ thành kiến trong lòng, cố lấy dũng khí, đối mặt với tiên đạo, nói một tiếng với chính mình, ta làm được! Hơn nữa, cho dù các ngươi cảm thấy mình lớn tuổi, không muốn bước lên con đường tu tiên mờ mịt, nhưng chung quy phải suy nghĩ cho con cháu chứ?"

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất