Tuổi thọ tự nhiên của Vương Lục trước kia ước chừng khoảng hơn một trăm năm, nhưng lúc này lại tăng lên gấp đôi. Bản thân Vương Lục cũng không để tâm đến tuổi thọ, hiện tại hắn mới mười bảy tuổi, thân là con người thậm chí còn chưa phát triển đến thời kỳ đỉnh phong, hoàn toàn không cần phải suy nghĩ đến chuyện kéo dài tuổi thọ. Nhưng tuổi thọ tự nhiên tăng gấp đôi, lại mang ý nghĩa sinh mệnh được nâng cao.
Tuổi thọ tự nhiên vượt qua hai trăm năm, đây vốn là đặc quyền mà chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có, thế mà Vương Lục bây giờ lại được nâng cấp bậc sinh mệnh lên ngang với tu sĩ Trúc Cơ.
Là Linh Kiếm học bá, hắn biết rõ, ít nhất điều này có nghĩa là sau này khi Trúc Cơ sẽ không còn trở ngại gì nữa. Những tu sĩ khác, cho dù đều là tư chất Thiên Linh Căn, khi Trúc Cơ cũng không phải là không có chút bình cảnh nào, không cần ngoại vật phụ trợ, chung quy vẫn phải tích lũy tu vi để đột phá. Nhưng sau này Vương Lục chỉ cần tu hành một cách bài bản, Trúc Cơ hoàn toàn là chuyện nước chảy thành sông, thậm chí có khả năng hắn sẽ Trúc Cơ thành công trong lúc vô thức.
Còn những điểm tốt khác nữa thì nhiều vô kể, Huyền Độc Thi Tướng này, quả không hổ danh là phần thưởng lớn nhất của chuyến đi Hoang Man. Dựa theo quy luật hỗn độn của nơi này, trong điều kiện bình thường cũng không biết phải săn giết bao nhiêu Thi Tướng mới có thể có được thứ cực phẩm như vậy, quả cầu thịt chứa đựng trăm năm tuổi thọ này, e rằng giá trị của nó không hề kém cạnh so với kiếm thai mà Chu sư tỷ có được sau khi giết Thi Vương, quả thực là bảo vật vô giá... May mà khứu giác của con chó ngốc này đủ linh mẫn, vậy mà có thể tìm ra được Huyền Độc Thi Tướng này trong Hắc Triều mênh mông, bằng vào phương thức vượt qua cả nhân quả .
Một lát sau, Vương Lục mở mắt, vừa hay nhìn thấy con chó ngốc đang nuốt lấy vỏ ngoài của quả cầu thịt cùng với chút dịch thể còn sót lại, vẻ mặt thỏa mãn vô cùng.