TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 121: Phản sát! (3)

Ở phía sau, gã võ sư Phá Bách càng lúc tới càng gần, trong giọng nói Lý Hạo kèm theo lãnh ý: “Ngươi sai rồi, người chiến thắng chính là ở phía chính nghĩa! kẻ thua chính là kẻ nằm trong bóng tối! Võ sư suy tàn, siêu năng quật khởi, vô số cường giả siêu có dã tâm sôi sục! Bọn họ không cam lòng ẩn náu nơi hoang dã, không cam lòng bước đi trong bóng tối! Khi sức người vượt quá giới hạn, đủ sức chống lại hoặc loại bỏ quan chức cầm vũ khí nóng, thì họ ….liền muốn giành lấy địa vị đó!”

“Võ sư, từng bước vững chắc và an tâm mà đi, cho nên dục vọng của võ sư không mạnh như vậy, còn có thể khống chế chính mình… Còn siêu năng?”

Giờ khắc này dường như vị võ sư Phá Bách hơi khinh thường.

Siêu năng ư?

Một bước lên mây, đức không xứng vị, một số thanh niên 17-18 tuổi bỗng chốc trở thành Nguyệt Minh hay thậm chí là Nguyệt Diệu, một người đủ sức địch 1000 người, cảm thấy giết người thật đơn giản, thật nhẹ nhõm, đột nhiên mà có được sức mạnh này, ngươi sẽ để siêu năng giả tương tự như võ sư, can tâm đi lên từng bước chứ?

Không, bọn họ muốn lật đổ nó!

Xây dựng lại quốc gia thuộc về họ!

Đây là lĩnh vực siêu năng của hiện tại, chính là thế đạo của hiện tại.

Võ sư đeo mặt quỷ này thực ra là khinh bỉ những siêu năng giả đột nhiên có được sức mạnh, nhưng mà …sự thật quá tàn khốc, dù khinh thường thế nào cũng phải dốc hết sức lực làm việc, thậm chí bán mạng cho siêu năng giả.

Không cam lòng thì sao chứ?

Không cam lòng, chỉ có thể tìm cách hòa mình vào siêu năng, bước vào siêu năng, thậm chí Viên Thạc cũng thất bại rồi, quan chức bên đó hỗ trợ không đủ, họn họ những người này càng kém, chỉ có thể tìm cách dựa vào những tổ chức siêu năng đó.

Sau một hồi rượt đuổi, vị võ sư này không còn nói gì nữa.

Bởi vì sắp bắt kịp tới nơi rồi!

Lời nói vừa rồi, chỉ là khiến Lý Hạo do dự và lo lắng, lẽ nào Lý Hạo lại tự mình đưa tới cửa hay sao?

Điều này không phải là không thể!

Theo thông tin mà gã có được, Lý Hạo là một người sống tình cảm và chính nghĩa, chỉ vì muốn báo thù cho bạn học, ngay cả cổ viện Ngân Thành cũng đành lòng bỏ học, một người như vậy đã biết ý nghĩa của tiểu đội Liệp Ma, mà lại sẵn sàng để bọn họ hy sinh vì hắn sao?

“Lý Hạo!”

Càng vượt lên một chút, gã ngày càng gần Lý Hạo, võ sư mặt nạ quỷ lạnh lùng nói: “Ngươi muốn vì một mình ngươi mà chôn vùitoàn bộ Ngân Thành hay sao? Lưu Long chưa chết, Viên Thạc thì vẫn còn ở đó, Ngân Thành vẫn còn giá trị, bọn họ mà chết, Ngân Thành …… ai sẽ chống lại siêu năng?”

“Vậy khi đó, ngươi sẽ là tội nhân của Ngân Thành!”

Lý Hạo lộ vẻ giãy giụa, nghiến răng, hai mắt đỏ rực lên, hắn ta trợn mắt lên nhìn gã võ sư đó, khoảng cách của hai bên rất gần, tay hắn cầm 'Vòng Xoáy thế hệ 3', muốn bắn, thế nhưng, ngón tay của hắn đang run rẩy.

Hắn nghiến răng, nổi giận nói: “Thỏa hiệp với bóng tối chỉ mang lại tai họa lớn hơn! Hôm nay ngươi dám giết ta … thì ngày mai các ngươi…”

“Ngu ngốc, ai lại giết người cho vui? Giết ngươi, đó là vì ngươi có giá trị để giết! Lý Hạo, bọn Liễu Diễm điên rồi, ngươi đừng có điên giống bọn họ, ngươi không hẳn sẽ chết, đừng giằng co nữa, siêu năng đến rồi, các ngươi một người cũng đừng hòng chạy thoát!”

“Đều là võ sư, ta tôn trọng tiểu đội Liệp Ma, chỉ cần bọn họ bỏ ngươi xuống…ta có thể thả bọn họ đi! Lý Hạo, đây là lời hứa của một võ sư Phá Bách, ngươi chính là chìa khóa sinh mệnh của bọn chúng, đều là do ngươi quyết định!”

Lúc này, Lý Hạo do dự, nghiến răng, giây phút tiếp theo, hắn hét lên : “ Thả ta xuống ! ”

“Câm miệng!”

Liễu Diễm nổi cáu mắng một tiếng.

Lý Hạo vùng vẫy!

Phía sau, Trần Kiên sắc mặt thay đổi, tức giận nói: “Đừng nghe gã nói bậy! Lý Hạo, đừng nhúc nhích, làm rối loạn tiết tấu của Liễu đội phó!”

Chết tiệt!

Ngày thường Lý Hạo khá bình tĩnh, nhưng hôm nay vào lúc này lại đột nhiên gây loạn cho bọn họ!

Sẽ chết người đó!

Chết tiệt thật chứ, những học sinh này vốn không đáng tin cậy, vào thời điểm quan trọng lại bị tuột xích xe, lúc này Lý Hạo đã loạn động, hơi thở của Liễu Diễm đã hơi bất ổn.

Phía sau, võ sư mặt nạ quỷ cười nhạt.

Quả nhiên!

Lý Hạo là người coi trọng chính nghĩa, nghe gã nói nhiều như vậy, làm sao có thể không cảm động cho được.

Gã thích thú với kiểu học sinh dạng này!

Nếu là loại người già đời lão luyện như Viên Thạc, có lẽ đã sớm nhổ ra một bãi nước bọt khinh bỉ, còn có thể nghe gã nói nhiều như vậy sao?

Phía trước, Liễu Diễm vì Lý Hạo giãy giục mà tốc độ bị chậm lại!

“Lý Hạo!”

Liễu Diễm tức giận thét lên!

Mà Lý Hạo vẫn tiếp tục giãy dụa, nóng giận nói: “Thả ta xuống mau, mọi người chạy đi, ta có thể chết nhưng hai người phải sống! Ngân Thành cần hai người, cái thế đạo này, bóng tối ập đến, cần mọi người vì Ngân Thành mà thắp lên tia sáng! Để người dân Ngân Thành có thể nhìn thấy tương lai!”

“Dù Ngân Thành thật sự bị phá hủy, phải tha hương, có mọi người ở đây, người dân Ngân Thành vẫn có chỗ dựa, còn hy vọng …… Ta không thể hại chết mọi người vì sự ích kỷ của chính mình, khiến Ngân Thành không bao giờ nhìn thấy được ánh sáng nữa!”

Lý Hạo đại nghĩa hào hùng, giây phút tiếp đó lại tiếp tục giãy dụa!

“Thằng khốn!”

Tiết tấu của Liễu Diễm có chút hỗn loạn vì sự giãy giụa của Lý Hạo, hơi thở của cô cũng có chút thay đổi, ngay sau đó, cô phải buông Lý Hạo xuống, không còn cách nào ôm hắn ta tiếp.

Phía sau, võ sư đeo mặt nạ quỷ đã thực sự nở nụ cười.

Ổn rồi!

Lúc này, khoảng cách giữa hai bên không đến 10 mét.

Lý Hạo à, ngoan thật đấy!

Vẫn là một đứa trẻ, trong lòng còn có chính nghĩa …Nếu như 20 năm trước nhìn thấy một người trẻ tuổi như vậy, gã rất thích, thậm chí còn nhận đồ đệ, thu nhận những thiếu niên như thế này, đến khi mình già sẽ giúp đỡ chính mình, sẽ không phản bội, võ sư rất cần một người như vậy để giúp mình dưỡng lão, cung phụng tuổi già!

Đáng tiếc, siêu năng đã quật khởi rồi!