TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 130: Giết Hồng Ảnh (2)

Trong đồng cỏ hoang.

Liễu Diễm không nói một tiếng, cho dù mấy người Ngô Siêu nhanh chóng chạy qua trước mặt bọn họ, cô ấy cũng không ra mặt.

So với lúc nãy, hình như giờ phút này cô ấy đã có lại lực lượng.

Giờ khắc này, ngay cả thở cũng bị cô ấy nín.

Vừa nhìn bộ dáng của cô ấy, Lý Hạo biết, Liễu Diễm muốn đánh lén Siêu năng giả.

Sở dĩ xác định là Siêu năng giả... Bởi vì Lý Hạo thấy rồi!

Đúng vậy, trong đêm mưa, thấy quá rõ ràng.

Trong bóng tối, xa xa có một đạo quang mang như ánh trăng lóe lên, đó là thần bí năng, là Nguyệt Minh Cảnh!

Lý Hạo có thể nhìn thấy thần bí năng, những người khác không biết điều này.

"Siêu năng giả!”

Lần này không phải là võ sư, người đuổi giết bọn Ngô Siêu là một siêu năng giả, đương nhiên, cũng chỉ có một vị Nguyệt Minh cảnh.

Có thể so với Phá Bách, thậm chí còn khó chơi hơn Phá Bách.

Một Trảm Thập cảnh như Liễu Diễm còn muốn đánh lén đối phương.

Rất khó!

Siêu năng giả so với Phá Bách còn khó đối phó hơn!

Hiển nhiên, thành công lúc trước làm cho Liễu Diễm to gan hơn. Giờ khắc này, Liễu Diễm bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Lý Hạo, ánh mắt kia...

Lý Hạo đọc hiểu rồi!

Hắn có chút cứng ngắc, tỷ tỷ đừng làm rộn nữa.

Liễu Diễm hiển nhiên đánh giá Lý Hạo quá cao, ý tứ của cô ấy là muốn Lý Hạo học như vừa rồi, giờ đi ra ngoài diễn một vở kịch, xem có thể lừa được kẻ đuổi giết hay không!

Nhưng mà... Không giống nhau!

Bởi vì theo nguồn sáng lúc nãy, Lý Hạo cũng thấy một chút màu đỏ trong bóng đêm.

Hồng Ảnh!

Đây là lần đầu tiên trong tối nay, hắn nhìn thấy Hồng Ảnh, cũng là Hồng Ảnh mang đến cho Lý Hạo rất nhiều sợ hãi.

Không ai có thể nhìn thấy!

Cho dù là Lưu Long, cũng không có biện pháp đối phó Hồng Ảnh.

Lão sư cũng nói, đây là tồn tại liên quan đến cấp độ tinh thần, chỉ có đến cấp độ Đấu Thiên mới có thể đối phó.

Lý Hạo theo bản năng sờ sờ Ngọc Kiếm trong ngực.

Có lẽ chỉ có thanh kiếm này mới đối phó với Hồng Ảnh được.

Nhưng cho dù có thể đối phó với Hồng Ảnh, phải biết rằng, đối phương còn có một vị Siêu năng giả đi theo, cấp độ Nguyệt Minh, bọn Liễu Diễm căn bản không phải là đối thủ.

Mắt thấy Liễu Diễm giống như muốn xông ra ngoài... Lý Hạo gắt gao kéo cô ấy lại!

Không thể di chuyển!

Một khi những Siêu năng giả có Hồng Ảnh ở bên cạnh, tương đương với nhiều hơn một đôi mắt, vẫn là loại 360° kia.

Hồng Ảnh có thể bay lên bầu trời, có thể vô hình vô sắc, lơ lửng trên không, quan sát bốn phương.

Mấy siêu năng giả bị giết trong thành, hoặc là do Hồng Ảnh đi theo Lưu Long, hoặc chính là Hồng Ảnh phóng quá xa, dẫn đến không chú ý tới người bình thường, cho nên lúc này mới bị đánh chết. Nếu không, có Hồng Ảnh làm mắt, kỳ thật rất khó để giết chết những siêu năng giả này.

Lúc này Lý Hạo đã nhìn thấy Hồng Ảnh lơ lửng trên không trung, nào dám để Liễu Diễm lao ra, khi đó không phải là mai phục, mà là chịu chết!

Cô ấy vừa động, Hồng Ảnh nhất định có thể phát hiện ra cô ấy!

Liễu Diễm nghiêng đầu nhìn Lý Hạo, Lý Hạo nhẹ nhàng chỉ vào giữa không trung, Liễu Diễm ngẩn ra, ý thức được cái gì, có chút rung động.

Ý gì?

Lý Hạo nói, có cấp độ tinh thần vô hình tồn tại, ở ngay gần đó?

Nhưng mà... Trong trí tưởng tượng của họ, những thứ như vậy rất khó để nhìn thấy, hẳn là chỉ có một cái, giờ phút này nên đi theo Lưu Long trong thành phố mới đúng, làm thế nào có thể xuất hiện ở đây?

Liễu Diễm là Trảm Thập cảnh, một chút cũng không cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.

Thẳng đến lúc này, Liễu Diễm mới cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.

Thứ đó, nhiều hơn một!

Nếu Lý Hạo không nói, cô ấy thật sự lao ra ngoài đánh lén đối phương... Đại khái còn chưa tới gần đối phương, đối phương đã phát hiện, phải chết là không thể nghi ngờ!

Mà Lý Hạo, giờ phút này cũng đang nghĩ biện pháp.

Siêu năng giả có Hồng Ảnh ở bên cạnh, quá khó đối phó.

Vốn siêu năng giả đã cường đại, lại không cách nào đánh lén, Hồng Ảnh cũng có lực sát thương, ngược lại siêu năng giả càng dễ dàng đánh lén bọn họ hơn.

Cũng chỉ có Lưu Long không như bình thường, trực tiếp phát động công kích vũ khí nóng quy mô lớn ở trong thành. Nếu không, thật sự phải mặt đối mặt, y căn bản không có hy vọng đánh chết 3 vị siêu năng giả trong chốc lát.

Lý Hạo ngẩng đầu nhìn về phía nguồn sáng.

Siêu năng giả trong mắt hắn, dù bí ẩn, đó cũng là bóng đèn, hắn cũng không sợ siêu năng giả đánh lén mình, chủ yếu là Hồng Ảnh, đây mới là phiền toái.

Độn thổ cũng tốt, những thứ khác cũng tốt, chỉ cần Lý Hạo có thể nhìn thấy thần bí năng là có thể phát hiện ra những người này.

Ngay bọn Lý Hạo và Liễu Diễm đang suy nghĩ, Hồng Ảnh nhanh chóng bay về phía trước, Lý Hạo không dám nhúc nhích, trốn trong bụi cỏ, yên tĩnh dọa người, mặc cho mưa lạnh thấm đẫm toàn thân.

Rất nhanh, nguồn sáng mang nguồn sáng như vầng trăng cũng dần dần chạy tới, cùng Hồng Ảnh rời đi.

Cho đến khi bọn họ biến mất, lúc này Lý Hạo mới nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Đuổi theo bọn Ngô đại ca đi!”  

Sắc mặt Liễu Diễm ngưng trọng, nghiêng đầu nhìn về phía Lý Hạo, thấp giọng nói: “Cậu ngăn cản tôi là bởi vì thứ mà cậu gặp ở phụ cận lần trước?”

“Ừm!”

Lý Hạo gật đầu, “Em có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó!”

Không nói có thể nhìn thấy... Kỳ thật cũng không sao cả.

Đến lúc này, tất cả đều giống nhau.

Liễu Diễm cũng không hỏi kỹ, lông mày nhíu lại: “Vậy thì làm sao bây giờ? Tôi thấy Ngô Siêu như vậy, hẳn là nuốt Tiềm Năng Đan, đó là do Vân Dao chế tạo, lợi dụng thần bí năng kích phát tiềm năng, nhưng không kéo dài được lâu, rất nhanh Ngô Siêu sẽ bị phế hoàn toàn!"

Nơi này cách nhà kho còn khoảng 2000 thước, bây giờ mà chạy tới, kỳ thật cũng nhanh.

Nhưng cho dù bọn Ngô Siêu đuổi tới, cũng không kịp chuẩn bị, Siêu năng giả kia đuổi theo quá gần.

Nếu bị đuổi kịp, cả hai người đều phải chết.

Lý Hạo giờ phút này cố gắng không nghĩ tới chuyện của lão sư, nhanh chóng suy nghĩ một phen, hỏi: “Mấy người chúng ta liên thủ, có thể đối phó Nguyệt Minh không?”

Tiểu đội Liệp Ma không có Lưu Long, có thể làm được sao?

Nếu có thể, hắn có thể thử đối phó với Hồng Ảnh.

Ngọc Kiếm trong ngực chính là sức mạnh!

Tất nhiên, không phải là 100% chắc chắn.

“Khó!”