Liễu Diễm hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Không nói chuyện này nữa, không biết tình huống của lão đại bên kia như thế nào, an bài một chút, nếu lão đại không chết, nhất định sẽ đi đến bên này! Kéo rương hàng ra bên ngoài, lão đại chỉ cần có thể tiến vào rương hàng. . . Những siêu năng giả kia nếu không cẩn thận xâm nhập. . . võ sư Phá Bách ở trong này, giết chết Nguyệt Minh dễ như uống nước!"
Siêu năng bị áp chế, những siêu năng giả kia gặp phải võ sư, không chết mới là lạ!
Nếu không phải trước đó đang ở trong rương hàng, Lý Hạo muốn giết chết tên siêu năng hệ thủy kia, cũng không đơn giản như vậy, thần bí năng trong cơ thể rất mạnh mẽ, ngay cả Liễu Diễm cũng khó mà phá vỡ, huống chi là Lý Hạo.
Lúc này Lý Hạo cũng định lại tinh thần, cười ha hả nói: "Đúng! Ta phát hiện siêu năng giả đều rất tự đại, cũng dễ bị lừa, rất dễ lấy được lực lượng của từng người, chẳng có đầu óc, cũng rất có khả năng, những tên đó sẽ trực tiếp đuổi vào!"
Đổi lại là võ sư, Lý Hạo cảm thấy, sư phụ của mình thật là gian trá. . . Khục khục, thật sự Lưu Long khó lòng mà lừa gạt được một lão già đầy kinh nghiệm như thế.
Nhưng còn siêu năng giả?
Lý Hạo thực sự cảm thấy, những tên này rất dễ bị lừa, trong lòng lại xem thường võ sư, không bị mắc mưu cũng khó.
Lúc này, cũng không ai nhắc lại việc Lý Hạo giết người.
Trần Kiên ánh mắt đáng thương nhìn Lý Hạo, lại nhìn Ngô Siêu đang nằm dưới đất, có chút mong chờ.
Y hi vọng Lý Hạo đừng quên Ngô Siêu.
Có thể lấy cỗ lực lượng kia, phát ra một chút để cứu người, nếu không Ngô Siêu chết chắc rồi, dù là Vân Dao cũng không cứu nỗi.
Lý Hạo cũng không nói gì, hắn không quên việc này.
Chỉ là. . . Khi hắn truyền một chút vào trong cơ thể của Ngô Siêu, hắn phát hiện thương tích quá nghiêm trọng, chỉ sợ không thể cứu sống ngay lập tức, Lý Hạo không truyền vào quá nhiều, trước tiên giữ lại mạng sống, chờ việc này xong rồi thì từ từ cứu chữa.
. . .
Trong khi bọn họ bố trí nhà kho.
Bọn người của Lưu Long cũng nhanh chóng đến vị trí nhà kho.
10 vị siêu năng giả, Lưu Long tập kích đối phương, giết 3 người, Viên Thạc giết một người, Tuần Kiểm Ti đánh chết một người, bây giờ phía bên Lý Hạo lại giết một người, trong chớp mắt, chết một phần.
Lúc này, chỉ có 4 vị siêu năng giả đang đuổi theo Lưu Long. . . Còn có Viên Thạc.
Ngay lúc này Viên Thạc đã tụ hợp cùng Lưu Long, sắc mặt già nua xám xịt.
Lưu Long kéo lấy lão, quả thật sợ lão sẽ chết trên đường chạy trốn.
"Viên lão, cố gắng!"
Lưu Long có chút nóng vội, y không biết hiện tại bọn người Lý Hạo như thế nào, có thể Viên lão, đêm nay là người chết đầu tiên.
"Yên tâm. . . Còn có thể chống đỡ một lúc. . ."
Viên Thạc thở hổn hển, nhìn về phía sau, 4 vị siêu năng giả đằng sau, điên cuồng đuổi theo bọn họ.
Mà Viên Thạc lướt nhìn 4 người, kỳ thật không quá để ý, lão âm thầm cảm nhận được những cỗ lực lượng khác, Nhật Diệu giống như ánh sáng mặt trời chói lọi!
"Là Nhật Diệu sao?"
Viên Thạc trong lòng suy nghĩ, nếu như là Nhật Diệu, vậy hành động tối nay, những tên này nhất định thất bại rồi.
Bởi vì theo lão biết, bên phía Tuần Dạ Nhân cũng có Nhật Diệu.
Dù là không toàn lực ra tay, lần này những tên này cũng chưa chắc có thể thành công.
"Một vị Nhật Diệu, 10 vị Nguyệt Minh. . . Cũng có không ít võ sư tham gia. . . Chắc là đều nhìn trúng Lý Hạo rồi!"
Dựa theo trên thực lực, đội ngũ như vậy, đối phó Viên Thạc, Lưu Long, Tuần Dạ Nhân, Tuần Kiểm Ti là vậy là đủ rồi, Lý Hạo cũng không được coi trọng.
Thế nhưng mà, bố cục nhiều năm như vậy, lần này việc muốn giết chết Lý Hạo đã bị bại lộ, phái đến một vị Nhật Diệu để trấn áp sao?
Nếu thật sự do ba tổ chức lớn ra tay, nhất định sẽ không đơn giản như vậy!
"Thà là không ra tay, đã ra tay thì giết tên lợi hại nhất, làm cho đối phương tổn thất trầm trọng!"
Thực lực cao cấp bị tổn hại, đây mới là lý do làm cho đối phương thu tay lại, nếu không, chết một vị Nhật Diệu, đối phương chưa chắc sẽ sợ, khả năng còn sẽ tiếp tục tập kích.
Nhật Diệu là cường đại, nhưng một Ngân Nguyệt hành tỉnh đã có tới mấy chục người.
Lực lượng như vậy, chỉ hao tổn một người, ba tổ chức lớn kia, đúng là chưa chắc sẽ sợ.
Viên Thạc lựa chọn tiếp tục chờ đợi!
Nếu đối phương đến là cường giả, đầu tiên không nên xuất hện, cường giả xuất hiện, nên cẩn trọng một xíu, xác định không có mai phục, lúc này mới bước ra, nếu không, cũng phải cẩn thận Tuần Dạ Nhân mai phục bọn họ.
"Đằng sau cái kia, Tuần Dạ Nhân đi đối phó a! Nhật Diệu của Tuần Dạ Nhân đều đi ra, nếu như còn cường giả, xác định sẽ không bị mai phục, khả năng cao sẽ xuất hiện!"
Viên Thạc đã có phán đoán, về phần Lý Hạo bên kia. . . Lý Hạo nhất thời sẽ không chết được, những người này sẽ không dễ dàng giết Lý Hạo, cần chờ đúng thời điểm mới được.
Cho nên đây là nguyên nhân mà lão không quá sốt ruột, dù sao Lý Hạo không chết được.
Về phần những người khác, Viên Thạc cũng không nhẹ nhàng như vậy, nếu như chết đi mấy người, mà có thể giết chết một đỉnh cấp, coi như cũng đáng giá.
. . .
Trong lúc hai bên đang truy đuổi.
Ở phía sau.
Vương Minh bị một vị lão nhân bắt lấy, bay lên không trung.
Vương Minh có chút vội vàng: "Hoàng lão, còn không ra tay sao?"
Viên Thạc cùng Lưu Long hình như sắp không chóng đỡ nổi rồi!
Lão nhân gia mang theo y, không nói gì, chỉ yên lặng nhìn quanh bốn phía, một lát sau mới chậm rãi nói: "Vẫn chưa đến nơi!"
Chưa đến nơi?
Vương Minh vẫn chưa kịp hiểu ra, ngay tức khắc, y trực tiếp bị ném ra ngoài, bên tai truyền đến tiếng của lão nhân gia: "Đi tìm Hồ Hạo, Lý Mộng, liên thủ với bọn người Lưu Long, giết chết mấy tên kia!"
Vương Minh còn không kịp hoàn hồn, bỗng nhiên, một tiếng tiếng sấm vang vọng tứ phương!
"Hoàng Vân, Tuần Dạ Nhân thật sự đã phái Nhật Diệu ra, xem ra, các ngươi đã quên những đau đớn trước khi rồi!"
Tiếng sấm vang vọng tứ phương, sau một lúc, một thân ảnh như Lôi Thần từ không trung hiện ra.
Tuần Dạ Nhân bên này, lão nhân gọi là Hoàng Vân, sắc mặt có chút ngưng trọng: "Bát Đại Gia ở Ngân Thành . . . Xem ra có chút bí mật chúng ta vẫn chưa biết được, các ngươi thực sự phái ra Nhật Diệu cảnh hệ Lôi!"
Một hệ siêu năng giả có ưu thế tấn công nhất!
Tên cường giả Nhật Diệu như Lôi Thần kia, nở nụ cười một tiếng: "Không bằng lui một bước, chúng ta chỉ cần Lý Hạo, những người khác, kể cả Viên Thạc cùng Lưu Long, ngươi cũng có thể đi. . . Nếu không, hôm nay Tuần Dạ Nhân nhất định sẽ thiếu một vị Nhật Diệu cảnh!"
Hoàng Vân không nói lời nào.
Chỉ là trầm mặc.
Lúc này đây, Tuần Dạ Nhân dùng hết sức nghĩ biện pháp, lại để cho y chạy đến Ngân Thành, một vị cường giả cấp độ Nhật Diệu, cứ tưởng rằng đã vượt qua phỏng đoán của đối thủ rồi, kết quả. . . vẫn rơi vào thế bất lợi.
Ba tổ chức lớn, đối phương đến từ tổ chức nào?
Y biết rõ, chỉ sợ chính mình cũng không cách nào địch nổi người này, mặc dù đều là Nhật Diệu cảnh, nhưng thần bí năng của mình lại không nhiều bằng đối thủ, hơn nữa đối phương còn là hệ Lôi.
Lúc này, Hoàng Vân thật sự bất lực, trầm giọng nói: "Vì sao ngươi lại náo loạn đến thế đạo này? Siêu năng quật khởi, các ngươi đã quên, mình cũng từng là phàm nhân!"
"Ngươi không hiểu!"
Tên cường giả Lôi Thần kia, cũng không thèm để ý Hoàng Vân nói cái gì, nở nụ cười một tiếng, Ngay sau đó, một đạo lôi đình bộc phát!
Cuộc chiến của Nhật Diệu, lập tức nổ ra trong cánh đồng hoang vu này.
Sấm sét và vòi rồng va chạm!
Ngân Thành bé nhỏ, lúc này, một cuộc chiến cực kỳ hiếm thấy giữa Nhật Diệu đã nổ ra.