TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 144: Viên lão ma thức tỉnh (1)

Tên cường giả đình cấp bên ngoài đã mất kiên nhẫn.

Hai sư đồ, sinh ly tử biệt, giống như là Viên Thạc sẽ ra đi trong giây tiếp theo.

Trong lúc đang thao túng Hồng Ảnh, gã muốn cẩn thận nghe lén rốt cuộc hai người đó nói cái gì, phải chăng là tung tích của di tích cổ, hay là các loại bí thuật như Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật...

Gã hơi nghiêng người sang bên, ghé tai lắng nghe, mặc dù vẫn chưa nghe được gì.

Mà ngay lúc này.

Trong rương hàng.

Viên Thạc tay cầm thanh đại đao, ho khan không ngừng, "Tiểu Hạo... đọc... đọc lại Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật lần nữa, ta sợ em đã quên rồi..."

Lý Hạo cúi đầu, không phản bác, hạ thấp giọng: "Nhân thể 3 vạn 8000 khiếu, môt khiếu một hô hấp, một khiếu một Thổ Nạp, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, thu tinh tuý vào Ngũ Cầm, phi thiên, độn thổ, tẩu thoát, khinh linh, sức mạnh... "

Hắn ta đọc thuộc lòng.

Mà gã cường giả bên ngoài, ánh mắt loé lên, có chút kích động.

Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật của Viên Thạc, sau hôm nay, chỉ có mình biết rồi.

Đang muốn nghe thêm nhiều hơn thì Viên Thạc liền hành động.

Cơ hội đã tới!

Không có bất kì âm thanh nào, Viên Thạc cầm thanh đao trong tay, khí huyết nháy mắt bùng nổ, một dải huyết khí như con rồng máu trực tiếp phản chiếu vào hư không!

Không lưu giữ lại chút gì, toàn lực ứng phó, trước mặt cường giả thế này, giữ lại mới là tìm đường chết.

Thần ý bộc phát!

Như lò lửa, một lần đánh nát tất cả băng tinh!

Mà những băng tinh này, tức khắc biến thành một cái lồng giam, dưới sự điều khiển của thần ý, bay về phía cường giả bên ngoài bao phủ lại.

Đây chính là kinh nghiệm chiến đấu!

Lúc này, Viên Thạc phá vỡ băng tinh, ngược lại có thể thuận lợi cản trở sự phản kích của đối phương, cho dù không thể áp chế hoàn toàn Thần Bí Năng của đối phương, nhưng cường giả giao thủ, có thể trong nháy mắt áp chế được đôi chút, cũng đủ để thay đổi được cục diện chiến đấu, phân định sống chết.

Dải khí huyết màu đỏ như máu, lúc này nháy mắt trực tiếp bốc nước mưa từ bốn phía lên.

Chém một đao!

Ầm!

Tiếng động kinh thiên, ánh đáo loé sáng đất trời!

Mà giờ khắc này, vị cường giả đỉnh cấp kia lộ diện trước mặt hai người, đó là một người đàn ông trung niên không che mặt, ánh mắt kiêu ngạo, tóc dài, đoán chừng trẻ hơn Lưu Long một chút.

Lúc này, nhìn đối phương không hổ là cường giả đỉnh cấp.

Mặc dù bị tham vọng làm mờ mắt, nhưng vẫn là người có phản ứng rất nhanh.

Khi Viên Thạc dùng đại đao chém tới, đối phương không bó gối khoanh tay mà gầm nhẹ một tiếng, hai tay giơ lên, ngưng tụ lại thành một tấm khiên trong suốt.

Tấm khiên ngay lập tức phát ra tia sáng mặt trời chói mắt.

Vượt qua sức mạnh của siêu năng cấp độ Nhật Diệu!

Nhật Diệu là cấp độ cao nhất mà người bình thường biết được, mà đối phương đã vượt qua cấp độ này, vậy thì bất luận ở tổ chức nào cũng đều có thể làm thủ lĩnh.

Hai tay hoá thành tấm khiên, liều sau đó, đối phương lại gầm lên một tiếng, giậm chân một cái, trời đất rạn nứt, chấn động bốn phương!

"Tìm cái chết!"

Ầm!

Thanh âm rền vang đất trời, cường giả kia nổi giận gầm lên, nhưng lại bị Viên Thạc một đao chém nứt tấm khiên, máu tươi trong miệng trào ra, vậy mà gã vẫn lì lợm, một chân đạp nứt mặt đất, thân thể bị trũng xuống đất.

Từ đó, trở ngại của băng tinh đối với gã sẽ giảm đi đôi chút.

Không chỉ thế, trong nháy mắt tấm khiên liền bị vỡ, trong tay đối thủ xuất hiện một thanh kiếm dài màu vàng, nó được tạo thành từ Thần Bí Năng hết sức lợi hại, bén nhọn vô cùng.

"Viên Thạc!"

Hắn lao tới quát lên một tiếng, chém một kiếm về phía Viên Thạc, cách phòng thủ tốt nhất chính là phản kích, gã không thể để cho người võ phu Viên Thạc này có thể dễ dàng đánh tan phòng thủ của mình rồi tới ngay bên cạnh mà giết mình được.

Đấu Thiên!

Gã cảm nhận được rồi, Viên Thạc đã thăng cấp lên Đấu Thiên!

"Rống!"

Chính ngay lúc này, Viên Thạc cũng rống lên một tiếng dữ dội, giống như mãnh hổ hạ sơn, gầm hét núi rừng!

Sóng âm oanh tác, nước mưa bốn phía lập tức tuôn ra, biến thành thuỷ tiễn, hướng ra bốn phương tám hướng mà xạ kích.

Sau lưng, mặc dù Lý Hạo không phải là đối tượng nhắm vào, lúc này cũng bị thất khiếu chảy máu.

Lúc này Hồng Ảnh đó, lần nữa chắn trước Lý Hạo, muốn làm lá chắn bảo vệ Lý Hạo... Đến lúc này, cường giả đỉnh cấp vẫn không chấp nhận rằng bản thân sẽ thua, nếu như không thua thì bây giờ Lý Hạo không thể chết.

Hắn mà chết, thì kế hoạch Bát Mạch tụ hợp sẽ không thể hoàn thành được.

Viên Thạc gào lên, rúng động bốn phương, Thần Bí Năng của đối phương đều bị sang chấn.

Viên Thạc trong nháy mắt tóc liền biến thành đen, khôi phục diện mạo tuổi trẻ.

Lập tức, trường đao chém ra vô số hư ảnh.

"Võ đạo có thể thông thần!"

Hét lớn một tiếng, huyết khí tựa như con rồng dài, hư không biến thành lò lửa, cháy lên nhanh chóng, bốn phương hư ảo giống như bị thiêu đốt, cường giả tóc dài kia, ngay lúc này cũng đã cảm nhận được ngọn lửa nóng hừng hực đang bắt đầu thiêu cháy.

Không phải hoả diễm, mà là khí huyết!

Đây chính là võ sư đỉnh cấp!

Thần ý và khí huyết dung hợp, giống như lò lửa nhân gian.

"Giết!"

Viên Thạc đạp đất nhảy lên, chém ra vô số nhát đao, trường đao bị gãy, tay lão cầm chui đao, không hề dùng đến đao, mà vung quyền liền đánh, một quyền có thể trấn áp núi sông!

Ầm!

Tấn công liên tiếp, Viên Thạc lúc này, uy lực không thể tưởng được.

Đánh cho vị đỉnh cấp vượt qua trình độ Nhật Diệu này không có thời gian phản công, bị Viên Thạc đánh cho mấy chục quyền, phải lùi liên tiếp về phía sau.

Nổ bịch một tiếng, bóng người bay ngược trở ra.

Máu toả vào hư không!

Cường giả tóc dài bị đánh bay, ngực lộ ra dấu quyền rõ ràng.

Viên Thạc đã ra quyền thì quyết không dừng lại!

Giơ một chân lên không trung, tung ra một cước, hư không liền phát nổ!

Hai người chiến đấu lần này, chỉ là bắt đầu, trong nháy mắt đã vượt qua xa hai vị cảnh giới Nhật Diệu, chiến đấu đến cùng, nước mưa nơi đây đều đã ngừng rơi, bầu trời thở thành một màu trắng xoá, ánh sáng chiếu rọi khắp nơi.

"Viên Thạc!"

Cường giả tóc dài quát lạnh một tiếng, Thần Bí Năng trào ra mãnh liệt, bốn phương tám hướng, tất cả các vật kim loại đều bắt đầu dồn dập chuyển động, trong nháy mắt chúng biến thành vạn thanh kiếm, hướng về phía Viên Thạc!

Quá nhanh, hai bên giao chiến trong chốc lát mà đã giao thủ không biết bao nhiêu lần.

Viên Thạc lúc này, giống như gấu, chân đạp trên đất, một chân bước ra, mặt đất liền chấn động, một tiếng ầm vang, mặt đất sụp xuống, để lại cảnh hoang tàn khắp nơi, lão nhảy vọt lên, đánh ra một quyền!

Vô số thanh kiếm kim loại bay tới đều vỡ vụn.

"Siêu năng thì thế nào?"

Viên Thạc giống như quỷ thần, rút chân ra lần nữa, một cước đá nát những thanh kiếm kim loại đang tập kích tới.

Ầm!

Hai bên lần nữa sát vào nhau, nhanh đến không tưởng, bản thân Lý Hạo xem không hiểu, thậm chí vẫn chưa kịp thấy gì.

...

Hắn chỉ biết, lão sư đang chiếm thế thượng phong.

Cường giả tóc dài hộc máu, bay ngược trở lại, hẳn là đã thua thiệt, về phần thương tổn bao nhiêu thì hắn không biết.

...