Giờ khắc này.
Nơi xa, cuộc chiến của cấp độ Nhật Diệu, thoáng cái đã kết thúc.
Hoàng Vân lộ chút bi sầu, toàn thân giống như bị nướng cháy, lúc này, nhưng lại không còn lòng dạ nào lo lắng cho mình, mà là nhìn phía xa với vẻ mặt rung động, có chút thẫn thờ.
Viên Thạc!
Còn có một người...
Hoàng Vân bỗng nhìn người đối diện, mang theo vẻ chấn động và phẫn nộ: "Quả nhiên là các người! Là Đoạn Thiên thần sư?"
Thần sư!
Không phải cảnh giới mà là tên gọi của Thiên Quyến Thần Sư, tượng trưng cho thời điểm đối phương hồi phục siêu năng, chính là siêu năng giả, trời sinh liền thành siêu năng, không cần phải chờ đến lúc lớn lên.
Siêu năng giả như này, bình thường đều là cường giả đỉnh cấp.
Vị Đoạn Thiên thần sư này, nghe nói trong lúc siêu năng khôi phục, liền trở thành siêu năng giả, đã 20 năm rồi, là một trong số siêu năng giả có kinh nghiệm lão làng nhất, cũng là một trong nhóm người có thực lực mạnh nhất.
Vượt qua cả Nhật Diệu!
Trước mặt, vị cường giả giận dữ kia, sắc mặt có chút thay đổi, lạnh lùng nói: "Viên Thạc cư nhiên lại thăng cấp Đấu Thiên... khó trách các người lại dám nhúng tay vào, lá gan thật không nhỏ!"
Võ sư Đấu Thiên!
Trong Ngân Nguyệt Hành Tinh hầu như không thể nhận ra, Viên Thạc có thể là trong những năm gần đây, trở thành vị võ sư Đấu Thiên duy nhất của Ngân Nguyệt hành tỉnh này.
Đương nhiên, mặc dù Đấu Thiên đáng sợ, nhưng người đối phương đối mặt là Đoạn Thiên thần sư!
Hoàng Vân cắn răng, không nói lời nào.
Viên Thạc trở thành võ sư Đấu Thiên, một cách bất ngờ.
Nhưng y không ngờ rằng, lá gan Viên Thạc lại lớn như vậy, vận khí cũng đã trở lại, lần đầu toàn lực ra tay, lại liền có thể gặp được Đoạn Thiên thần sư.
Phiền phức rồi!
Đương nhiên, Viên Thạc chiếm thế thượng phong, vừa tấn công liên tiếp, đánh cho vị thần sư kia thổ huyết, lão và vị cường giả đang nổi trận lôi đình kia đều hiểu rõ, nhưng... nếu như không thể một lần kết liễu đối phương, ưu thế hiện giờ đều là vô nghĩa!
...
"Khốn khiếp!"
Lúc này, Lưu Long cũng không khỏi kích động.
"Đấu Thiên!"
Trong ánh mắt ông ta mang theo chút chấn động, lại có hơi khát vọng, cũng vừa có chút suy tư.
Viên Thạc rõ ràng đã thăng cấp Đấu Thiên rồi!
Vừa nãy, mấy người Liễu Diễm đã tới, tiểu đội Liệp Ma tập hợp, 3 vị Tuần Dạ Nhân liên thủ, lúc này, mới miễn cưỡng chống lại được bước chân của 4 vị siêu năng giả.
Nhưng đám người vừa mới giao thủ được một lúc, bên đó liền bạo phát cuộc chiến ngoài dự tính.
Viên Thạc!
Ngoài ra còn có một vị cường giả đỉnh cấp vượt xa siêu năng.
Ngân Thành nhỏ bé, tối nay lại bộc phát một trận chiến vượt trên cấp độ Nhật Diệu.
Lưu Long không ngừng chấn động, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng: "Giết!"
Buột phải nghĩ cách giết mấy người trước mắt, Viên Thạc... sợ rằng không thể ngăn cản ý chí cường giả như vậy.
Đấu Thiên, chỉ có thể so với Nhật Diệu mà thôi.
...
Trên không trung.
Viên Thạc tung cước lần nữa, vô cùng điên cuồng, một chút cũng không có gì là chậm chạm như người già, song quyền vung ra, một quyền lại một quyền, trong nắm đám còn kèm theo một tảng đá nhỏ, giống như vuốt hổ, cứ như vậy đánh hết quyền này đến quyền khác.
Vốn là vị cường giả tóc dài đó không quá để tâm đến vuốt hổ kia.
Nhưng rất nhanh, hắn ta đã bị đánh trúng một quyền, Thần Bí Năng trên ngực phòng ngự lại, trực tiếp bị vuốt hổ lập tức đâm thủng, Viên Thạc nhân cơ hội lục phủ hắn bị phá, đánh tiếp một quyền, cường giả tóc dài bấy giờ mới có chút dao động.
Đây là gì?
Vật phẩm siêu phàm?
Rõ ràng lại có thể phá vỡ phòng ngự, trực tiếp tổn thương nội phủ của hắn.
Hơn nữa một lực đánh vào Thần Bí Năng rất mạnh, tấn công vào cơ thể hắn, thoáng cái công phá được hàng phòng thủ của hắn.
Mà Viên Thạc, lực chiến vẫn còn rất mạnh.
Lão sư nếu như đã chiếm thế thượng phong, vậy thì lúc đó, sẽ phải tiếp tục tiến lên, thậm chí đến khi đối phương bị đánh chết hoặc hoàn toàn mất đi lực chiến đấu mới thôi.
Lý Hạo, cũng là học từ lão ta.
Viên Thạc có nói, chỉ có làm kẻ địch không thể đứng dậy được, hoàn toàn ngã xuống, không thể phản kháng được nữa, lúc đó, cậu mới là người chiến thắng.
...
Lý Hạo bây giờ hình như có chút bị doạ sợ rồi.
Hắn ngây người nhìn về nơi xa, hai vị cường giả đỉnh cấp đánh cho mặt đất rạn nứt, có chút thất kinh, sức lực của con người còn có thể như thế sao?
Đây là Đấu Thiên?
Đây mới là Đấu Thiên thật sự!
Đúng vậy, hắn lại nghĩ, Đấu Thiên tuy mạnh nhưng xác thịt vẫn là phàm nhân, lực sát thương có hạn, chưa chắc vượt qua được uy lực lớn của lựu đạn... sự thật chứng minh, tầm nhìn của hắn vẫn còn hạn hẹp.
Viên Thạc lại đạp tiếp một cước, mặt đất nứt ra.
Khí huyết thiêu đốt, giống như lửa lò thực sự, làm cho nước mưa trong không trung đều bị bốc hơi, biến nơi này thành chỗ không mưa.
Đây có thể so với lựu đạn được chưa?
Từng chiêu thức một, ngay cả đại bác cũng không bì được với uy lực phá hoại của lão ta, huống chi người này còn là một lão già rất linh hoạt.
Chẳng trách, lực khắc chế của quân đội với siêu năng giả càng ngày càng nhỏ.
Lúc trước người ở cấp độ Nguyệt Minh làm cho Lý Hạo cảm thấy chỉ cần mười mấy hai mươi người nắm cường giả trong tay, khi bố trí được thì giết một Nguyệt Minh hay Phá Bách thì cũng chẳng có vấn đề gì.
Nhưng mà, khi cường giả Đấu Thiên ra tay, Lý Hạo biết, cho dù có một nghìn người, súng ống trên tay... trừ phì đối phương bị ngốc, tuỳ tiện đánh bừa, nếu không, ta căn bản không thể làm gì được.
Trái lại, đối phương chỉ cần tìm được một điểm nhỏ, có cơ hội, dần dần đánh phá thì quân đội nghìn người cũng phải tan vỡ!
"Đáng sợ!"
Lý Hạo tự lẩm bẩm, lúc này, hắn nhìn về Hồng Ảnh trước mặt.
Hồng Ảnh lại giúp hắn chặn lại những ảnh hưởng của uy lực kia... Thật tốt!
Hồng Ảnh này, cũng rất cường đại.
Hai vị cường giả đỉnh cấp giao thủ, ảnh hưởng sát thương vậy mà lại có thể bị nó ngăn chặn.
Sờ lên tiểu kiếm trong tay, Lý Hạo gượng cười, tiểu kiếm chưa bỏ niêm phong, lúc trước có thể dùng nó tổn thương Hồng Ảnh, thậm chí đánh cho hiện hình,... nhưng cái này... xác suất lớn là không được đúng không?
Lực sát thương của tiểu kiếm có hạn, e rằng không thể được.
Mà lão sư bên này, rất cường đại!
Tấn công liên tiếp, chiếm thế thượng phong, nhưng Lý Hạo hiểu, lão sư hẳn là kém đối phương một chút, nếu không, lão liên tục tập kích, đối phương bị thương tổn trước, nếu như đối phương và lão thực lực tương đương, lão đã sớm hạ gục đối phương rồi!
Cường giả chân chính giao thủ, trừ phi thế lực cân bằng, nếu không dưới tình huống bình thường, trận chiến đã sớm có kết quả từ lâu rồi.