TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 146: Viên lão ma thức tỉnh (3)

Đúng vào lúc này, Lý Hạo nhìn thấy Hồng Ảnh có hành động, hình như muốn đi.

Đúng vậy, Hồng Ảnh hình như muốn tham gia cuộc chiến, chứ không ở đây bảo vệ Lý Hạo nữa.

Cường giả tóc dài kia, có Hồng Ảnh giúp đỡ, lão sư sợ là không thoát khỏi.

Hiển nhiên, tên đó đã thanh tỉnh, biết lúc này buột phải nhanh chóng giải quyết Viên Thạc mới được.

"Đi..."

Hồng Ảnh đi rồi, đó mới là phiền phức lớn.

Lý Hạo sợ chết, cũng sợ đau, càng sợ bản thân đâm chết chính mình.

Nhưng lúc này, hắn không hề do dự gì, kiếm ngọc trong tay, thở ra một tiếng, đâm kiếm thẳng vào ngực mình!

Máu từ tim!

Lão sư nói, có thể sẽ giúp bỏ niêm phong tiểu kiếm, về phần được hay không, cứ thử không phải biết liền hay sao?

Đau nhức truyền đến!

Lý Hạo cảm thấy có thể mình đã chọc vào quá sâu, bản thân có thể đã đâm vào tim rồi, sẽ chết sao?

Không biết!

Kệ nó!

Nhưng mà, nhất định phải giữ chân Hồng Ảnh, bất kể thế nào, đều không được để nó tham chiến.

Sau khi bỏ niêm phong tiểu kiếm, có thể làm được điều này không?

Ai mà biết chứ!

Cược!

Chính là đánh cược, Viên Thạc đang cược lão ta có thể đối phó với tên kia, Lưu Long cũng đang cược, cược rằng ông ta có thể đối phó với siêu năng giả.

Mà Lý Hạo lúc này cũng đang đánh cược.

Hắn cược mình có thể đem kiếm gia truyền gở bỏ niêm phong để đói phó với Hồng Ảnh!

"Giết!"

Lý Hào hướng thanh kiếm vừa rút ra về phía Hồng Ảnh, dưới tình huống thông thường, hắn ta không thể chạm vào Hồng Ảnh.

Cho nên Hồng Ảnh căn bản không để ý đến hắn.

Thế nhưng khi tiểu kiếm đang rút từ ngực Lý Hạo ra, ánh sáng nhàn nhạt lan toả, đâm tới một kiếm, trực tiếp thọc sâu vào Hồng Ảnh!

"A!"

Lý Hạo mơ hồ nghe được tiếng kêu thảm thiết của Hồng Ảnh, nó là vật sống sao?

Không biết!

Hắn chỉ biết, phải giết chết cái đồ chơi này, bởi vậy sau một khắc, Lý Hạo rút kiếm ra, lại đâm vào!

Lúc này, Hồng Ảnh động rồi, hình như cái đâm của Lý Hạo khiến cho nó có chút phát cuồng, thậm chí thoát khỏi sự khống chế của cường giả tóc dài, thoáng cái Hồng Ảnh liền biến thành mây khói, tràn vào ngực Lý Hạo.

Giống như năng lượng hoả diễm, nháy mắt đã nổ tung trong cơ thể Lý Hạo!

Cường đại vô cùng!

Ngay lúc này, Lý Hạo rống lên một tiếng, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật được mở ra, năng lượng tinh quang xuất hiện, hắn biết, Hồng Ảnh muốn giống như lúc trước, thiêu cháy cơ thể, cũng giống như đã từng thiêu cháy Tiểu Viễn, muốn đốt chết chính mình!

Nhưng mà... ta có Tinh Không Kiếm!

Khi năng lượng hoả diễm đang bộc phát trong cơ thể, khoảnh khoắc đó, Lý Hạo dường như có thể nhìn thấy được những cảnh tượng không giống nhau.

Nháy mắt đó, Lý Hạo đã biết, lúc trước tiểu Viễn nhìn thấy những gì.

Cũng biết, Tiểu Viễn vì sao phải trốn chạy, vì sao biết đối tượng bị giết kế tiếp là mình.

Lúc này, trong mắt Lý Hạo, hiện ra một bức tranh về thế giới rất khác biệt.

Ánh mắt, có thể nhìn thấu mọi vật!

Trên bầu trời Ngân Thành, hình như treo lơ lửng bát quái, một bát quái cực lớn!

Bát quái này bao phủ toàn bộ Ngân Thành.

Mà bát quái, bát giác đối ứng với tám phương, mỗi phương hình như đều có một đường nối đến một nơi nào đó, mà trong những đường đó, có cái trực tiếp nối với Lý Hạo, 7 đường khác... đều không có ở Ngân Thành!

Chúng đều ở cùng một hướng!

Hình như 7 đường này đã bị ai đó thao túng.

Lúc này, Lý Hạo đã hiểu.

Hôm đó Tiểu Viễn nhìn Lý Hạo, chắc cũng đang ở trong tình cảnh này, 8 đường đó, một được nối với tiểu Viễn, 7 đường khác cũng là có 1 đường nối với Lý Hạo.

Tiểu Viễn có lẽ không thông minh, nhưng khi thấy hình ảnh này, cậu ta chắc cũng hiểu, kẻ đối phương giết tiếp theo là Lý Hạo, người được kết nối với đường bát quái.

"Thì ra... cảnh cậu thấy chính là thế này sao?"

Trong đầu Lý Hạo hiện ra những ý niệm như thế, ngay lúc này, hắn không nghĩ thêm bất cứ thứ gì nữa, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật điên cuồng chuyển động, năng lượng tinh quang lớn bị hắn thu nạp.

Năng lượng tinh quang và sức mạnh của Hồng Ảnh, đồng thời bộc phát trong cơ thể!

Lục phủ ngũ tạng bị chấn động, bị phá hoại, rất nhanh, năng lượng Hồng Ảnh đã phá rách kinh mạch, năng lượng tinh quang lại nhanh chóng vá lại, hơn nữa còn tiêu diệt Hồng Ảnh.

...

Nơi xa.

Cường giả tóc dài kia, sắc mặt lại biến đổi.

Gã trực tiếp bị Viên Thạc áp chế.

Gã vốn chuẩn bị triệu hồi Hồng Ảnh, trợ giúp bản thân đánh chết Viên Thạc, chỉ cần Viên Thạc bị áp chế trong nháy mắt, gã liền có thể lấy hơi, khôi phục lại lực chiến bình thường, phản sát lại tên hỗn đản Viên Thạc này.

Nhưng... triệu hồi đã mất hiệu lực!

Hồng Ảnh cũng không thể trở về rồi!

Đáng chết!

Xảy ra chuyện gì rồi?

Gã bất chấp muốn nhìn xem, cũng không có thời gian, Viên Thạc tấn công quá mạnh mẽ, vô cùng bá đạo.

Vị võ sư Đấu Thiên, nội công dũng mảnh không giống Đấu Thiên, lực phá hoại tràn đầy đến cực hạn, đây căn bản không phải là Đấu Thiên bình thường có khả năng làm được, lực phá hoại như này, từ trình độ mà nói, đã vượt qua nội kình nhiều rồi.

Vào thời khắc này, Viên Thạc rống bạo lên một tiếng, trên người bỗng nhiên hiện ra một ổ khoá.

Lão ta muốn phá vỡ khoá siêu năng, nâng cấp siêu năng, đánh chết cường địch trước mặt.

Ầm!

Khoá siêu năng trực tiếp vỡ ra, thực lực Viên Thạc lại càng được gia tăng, liền sau đó, một quyền đánh ra, nhật nguyệt biến sắc!

Khí huyết giống như cự long, lượn vòng xung quanh cường giả tóc dài.

Mà cường giả tóc dài, trên người lại bộc phát ra kim quang rực rỡ, tràn đầy sát khí, dải khí huyết không ngừng đứt vỡ.

Cả hai giết nhau cũng đỏ cả mắt, lúc này, phương thức gì mà lưỡng bại câu thương, cũng không cần thiết nữa.

Khoá bị vỡ, Viên Thạc dường như càng mạnh hơn rồi.

Thế nhưng, ngay sau đó, Viên Thạc khẽ biến sắc, đột nhiên, cắn răng một cái. bạo rống lên, trong cơ thể phát ra một loại Thần Bí Năng, lão ta gầm lên, toàn bộ đánh ra, trực tiếp bùng nổ!

Luồng Thần Bí Năng cường đại kia, liền nổ tung ra ngoài cơ thể, nổ cho vị trung niên tóc dài không ngừng thổ huyết!

"Ông điên rồi à?"

Cường giả tóc dài kích động, Viên Thạc vừa xuất ra Thần Bí Năng, điều này cho thấy lão ta hi vọng nhanh chóng thăng cấp siêu năng.

Nhưng một giây tiếp theo, Viên Thạc vậy mà lại trực tiếp phát nổ Thần Bí Năng, nguồn gốc năng lượng Thần Bí Năng này, phá nát được nó, chứng tỏ Viên Thạc đã bỏ qua cơ hội thăng cấp siêu năng.

Đây không phải điên rồi sao?

Viên Thạc sắc mặt nhợt nhạt, mang theo ý cười, liếc nhìn đối phương, rất nhanh lãnh ý nói: "Chim én nhỏ làm sao biết được chí lớn của bồ câu?"

Nguồn thần bí này, cư nhiên ăn mòn nội kình của lão.

Phải biết, điều căn bản nhất của võ sư là nội kình.

Một khi bị ăn mòn, nội kình này không phải từ bên ngoài vào mà là từ trong cơ thể, máu huyết, ngũ tạng tu luyện mà thành, điều này chứng tỏ khi nội câu bị tiêu biến dần cũng chính là cơ thể sẽ bị nguy hại.

Mặc dù Thần Bí Năng có thể bù đắp trở lại... nhưng nó cũng chỉ là vật ở bên ngoài tới mà thôi.