TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 268: Hầu Tiêu Trần (4)

Lý Hạo không hỏi nữa, có thể nghe ra được, lão sư vẫn còn tình cảm rất khó nói với người này, đương nhiên, đó là một người nam nhân, hắn biết điều này.

Tính cách của đối phương, theo lời của lão sư, có hơi thú vị.

Không bàn ân tình, chỉ nói chuyện công.

Ngươi cứu ta, ta làm việc cho ngươi, chuyện khác đều không bàn tới, thực ra cũng là một chuyện không tệ.

“Lão sư, Tuần Dạ Nhân kia tìm đến cổ tích bên đó, chúng ta có đi không?”

“Đi!”

Viên Thạc nói rồi, lại thêm: “Nhưng mà cái này không cần gắp, tạm nghỉ 2 ngày, ta đưa ngươi đến quặng mỏ xem thử...”

Nói đến đây, lão có chút dị thường, thấp giọng nói: “Có thể có hơi đặc biệt, ta ở chỗ đó hình như cảm nhận được hơi thở của kiếm năng, nhưng mà đặc thù hơn một chút, giống như còn có hơi thở của đao năng... Hai loại đó hòa trộn với nhau, chỉ là ta không đi vào quá sâu.”

Ánh mắt Lý Hạo sáng lên!

Thật ư?

Nếu như là vậy, không phải nói rằng, kiếm năng của mình có thể được bổ sung thêm rồi sao.

Bây giờ hắn đang rất cần kiếm năng.

Trung hòa Thần Bí Năng rất cần thiết, chắt lọc được ngũ hành năng cũng cần thiết, chữa thương lại càng cần thiết, tóm lại, hắn có thể tiến bộ được nhanh như thế này, đều phần lớn là nhờ vào kiếm năng, không có nó, hắn chỉ có thể tiến hành từng bước một, tu luyện chậm chạp.

Lúc này, trong lòng Lý Hạo đang sôi trào nhiệt huyết.

Trong cơn nhiệt huyết đó, bịch một tiếng, chiếc xe lại lần nữa phát ra tiếng vang.

Viên Thạc nhướng mày, cả buổi mới chợt nhớ ra, đây không phải là xe của mình, là của Mộc Sâm, xe của Mộc Sâm dù sao cũng là xe nhà nước, vậy mà chiếc xe nhỏ của y lại bị tên tiểu tử này đâm vào tòa nhà, bây giờ chắc đã nát bét hết rồi.

“Thần Bí Năng đổi lần trước, ngươi vẫn chưa hấp thụ hết, lần này giết tên kia, đã lấy được rất nhiều hỏa năng, Thần Biến Năng phải chuyển hóa thành sức mạnh mới dùng được, ta tạm thời không cần những thứ này, nếu như ngươi cần thì có thể nói với ta.”

Viên Thạc vừa mở lời, Lý Hạo liền gật đầu.

Lại là một tên Tam Dương, ít nhất cũng phải hơn nghìn phương Thần Bí Năng.

Theo tình hình này, bây giờ mọi người đều có, trừ Lưu Long chưa phân chia Thần Bí Năng, nếu như ông ta cần, trở về có thể bàn lại.

“Ngoài ra, cầm lấy cái này!”

Đang nói chuyện, Viên Thạc lấy ra một vật hình vòng tròn nhỏ đưa cho Lý Hạo...

Ầm!

Chiếc xe vừa mới khởi động, lại bị đụng vào đâu đó.

Viên Thạc mắng thầm một câu, mình đúng là ngốc, bây giờ mà đưa cho cậu ta làm gì?

Lý Hạo lần này dừng xe lại, nhận lấy vòng tròn, có hơi hiếu kì: “Lão sư, cái này là gì?”

“Trên người Kiều Phi Long, là một bảo vật, có thể khiến ông ta che giấu được hơi thở siêu năng, chắc hẳn là dùng cái này.”

Dứt lời, lại nói: “Ngươi vừa tiếp xúc với thế, cảm ngộ về nó chưa sâu, rất dễ lộ hơi thở, không giống như ta, đã cảm ngộ được nhiều năm, không có mấy người có thể làm ra được vậy đâu, ngươi tiến bộ quá nhanh, cũng chỉ là vô ích, cầm lấy cái này, cho dù võ sư cũng khó mà cảm nhận được tình hình của ngươi.”

Lý Hạo tiến bộ quá nhanh, thế cũng chỉ nằm ở trạng thái sơ đẳng, rất dễ bị người ta phát hiện.

Tối nay Hách Liên Xuyên nhất định đã để ý tới, nhưng mà lão nhìn ánh mắt của Mộc Sâm, có hơi không đúng lắm, có lẽ đã đoán ra được gì đó, đây không phải là chuyện tốt.

Lý Hạo tiến triển nhanh quá, rât dễ bị người ta để mắt tới.

Lý Hạo trong lòng rất thích, vội lấy ra chơi thử, nghĩ một lát, một luồng nội kình tràn vào, ngay sau đó, vòng tròn tỏa ra một thứ ánh sáng nhàn nhạt, nháy mắt liền dập tắt, nhưng lúc này, Lý Hạo rõ ràng lại cảm nhận được một cảm giác rất khác biệt.

Vòng tròn giống như đã phát ra một tầng ánh sáng mờ nhạt, bao bọc lấy bản thân.

Dùng rất thuận tay!

Cũng không bắt buột cần Thần Bí Năng mới khởi động được, chỉ dùng nội kình cũng có thể tùy tiện khởi động đồ chơi này.

“Đây có lẽ là lấy được từ di tích, ngay cả Tam Dương cũng có thể che giấu không chút sơ hở, thật là món đồ tốt! Không bị người ta phát hiện, đối với siêu năng mà nói, việc Thần Bí Năng tràn ra là thứ rất khó để khống chế, cho nên trong các siêu năng, rất khó giấu giếm được lẫn nhau, món đồ này không lớn, lại có thể cất ở trên người, băng tinh cũng không so bằng được!”

Muốn dùng băng tinh che giấu hơi thở, cần phải bao bọc toàn thân, không chừa một khe hở nào, dưới tình huống thông thường, bị bao bọc toàn thân, ngươi mà động một cái, có thể sẽ khiến băng tinh bị vỡ, trông có vẻ cũng không thực dụng lắm.

Ngược lại là cái này, Viên Thạc cảm thấy đặc biệt có ích, đến đâu cũng dùng được.

Lý Hạo vô cùng vui mừng, vội vàng gật đầu, nhét vòng tròn nhỏ vào túi áo, hắn chuẩn bị trở về sẽ xâu cái này và kiếm năng thành một chuỗi để đeo lên người, tránh bị rơi mất.

Kiều Phi Long thật là người tốt, Lý Hạo rất nhanh đã dùng quen bảo vật này.

Làm người nên biết khiêm tốn một chút!

Đừng có hở chút là đánh trống, thổi kèn, cứ nhìn Lưu Long mà xem, vừa vào Đấu Thiên, bây giờ trong đội ngũ đều biết ông ta là Đấu Thiên rồi, không lâu sau, có lẽ ai cũng biết cả, mà bản thân lại chẳng có mấy người biết mình đã vào Phá Bách.

...