Một quyền đánh ra, tuy rằng xương ngực đối phương đứt gãy, thiếu chút nữa là xuyên thủng, nhưng Lưu Long lại vô thức ý thức được, gay go rồi, tên này quá độc ác, khi Lưu Long xuất thủ, mang theo một số suy nghĩ dính chặt đối phương, còn muốn đánh ra quyền thứ 2.
Nhưng, Lý Đại Hổ kia rõ ràng muốn mượn lực để bay ra trong nháy mắt!
Một quyền này của Lưu Long rất nặng, nhưng lực xuất ra, cũng đủ để đối phương bay đi rất xa, tốc độ rất nhanh.
Có lẽ sau khi Lý Đại Hổ bị thượng nặng, bị giáp đen chạy tới giết chết...
Nhưng, ngộ nhỡ sao?
Y vô cùng ảo não, chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền thứ hai không thể đánh trúng đối phương, đối phương bay ngược ra... Lập tức sẽ phải bay ra khỏi phạm vi công kích.
Lưu Long ảo não đến mức muốn hộc máu!
Đúng lúc này, mặt đất có chút chấn động, một thế đại địa bộc phát ra, đang muốn hất bay Lý Đại Hổ ra ngoài, bỗng nhiên cảm thấy phía sau hình như bức tường nhiều hơn bình thường.
Một tiếng bịch, y trùng trùng điệp điệp đập vào bức tường kia!
Không thể nào!
Lúc trước khi y ẩn nấp đã từng quan sát, đằng sau không có gì, không thể nào có vách tường...
Lúc này, đầu Lý Hạo cũng toát đầy mồ hôi, che lấp đi trụ giáp bên trên nhìn không ra, dưới tình thế cấp bách, đại địa chi thế của hắn bộc phát, mặt đất rung động, một luồng lực chấn động truyền tới, tạo thành tường khí lấp kín.
Một lúc sau, Lưu Long xuất ra quyền thứ hai, trùng trùng điệp điệp đập vào đầu đối phương.
Còn Lý Hạo, một kiếm chém ra, đã chém đúng tim đối phương.
Song đao của Liễu Diễm cũng nhanh chóng chém tới, thở phù vài tiếng, cắt ngay cổ đối phương.
Lý Đại Hổ trừng mắt chết ngay tức khắc, dù đã bị Lưu Long đánh một quyền vỡ mặt, không còn ra hình hài gì, nhưng vẫn trừng mắt nhìn mấy người kia, không cam tâm!
Y là Nhật Diệu!
Cho tới tận bây giờ, y vẫn chưa từng để mắt tới bọn người Ngân Thành kia, Liễu Diễm, hay Lưu Long đều tốt, nhưng với y xem ra, toàn là phế vật, Phá Bách thì sao?
Sau khi y vào Diêm La, chưa đến vài năm đã trở thành Ngân Nguyệt, lại sau hai năm, nhanh chóng bước vào Nhật Diệu, còn là Nhật Diệu thổ năng thuộc tính công kích.
Nhưng tại đây, y ngay cả bổn sư chân chính cũng không phát huy được... Nhưng lại bị người ta đánh chết ngay lập tức trên con đường không ai biết này.
Y cũng không phải là Nhật Diệu của những tổ chức nhỏ kia, y là Nhật Diệu của một trong ba tổ chức lớn, cường giả Nhật Diệu của Diêm La.
Y còn đã từng đánh bại Nhật Diệu có uy tín lâu năm của Tuần Dạ Nhân, cái tên Hoàng Vân được xem là Phong Ma kia.
Y vốn rất có triển vọng!
Mà nguyên nhân y bị giết, chỉ bởi vì năm đó giết một tên võ sư...
Y trợn to mắt nhìn, trước khi chết, y muốn nhìn rõ bộ dạng của bọn chúng...
Nhưng mấy người cũng không thỏa mãn được nguyện vọng của y.
Lưu Long lại đánh ra một quyền, tiếp tục đánh nổ con mắt của y, có chút ảo não, có chút tự trách: "Thật có lỗi!"
Một quyền không thể đánh chết được đối phương, còn thiếu chút nữa để đối phương bỏ chạy... Thân là đội trưởng tiểu đội Liệp Ma, đây là lần đầu tiên y phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy, nếu không phải Lý Hạo vào thời khắc quan trọng bộc phát đại địa chi thế, đã bị đối phương đánh bay mất rồi, có khi cũng sẽ chết, nhưng ngộ nhỡ sao?
Bất cứ xảy ra chuyện gì, đều muốn phòng ngừa ngộ nhỡ!
Lúc này, Lưu Long, ý thức được, đã đánh giá quá cao Cửu Đoán Kình của mình, và xem thường đối thủ rồi, Lý Đại Hổ so với Nhật Diệu bình thường khó giết thật!
Lúc trước y đã từng giết Nhật Diệu, dự đoán đó sai lầm rồi.
Lực phòng ngự của Lý Đại Hổ, thậm chí vượt qua một số Nhật Diệu trung kỳ.
Đây là sai lầm chí mạng!
"Nhanh!"
Lý Hạo nào có lòng dạ nghĩ đến những cái này, lập tức vung đoản kiếm, băm xác Lý Đại Hổ ra thành trăm ngàn khúc!
Liễu Diễm cũng cầm cây song kiếm trong tay, cắt từng đao một.
Lưu Long lúc này cũng trấn tĩnh lại, bây giờ không phải lúc thảo luận đúng sai, nhất định phải lập tức cắt một số thi thể, mang Thần Bí Năng đi, tiếp đó chạy trốn... Tiếng bước chân đã có thể nghe rõ.
Hiển nhiên, giáp đen phát hiện được dị thường nơi đây!
Liễu Diễm cũng không gào lên một tiếng là đã báo thù được rồi, không gào lên một tiếng nào... Lúc này, nói ai là ngốc.
Giết được Lý Đại Hổ, một câu mạnh miệng cô ấy cũng không có thời gian để nói.
Cắt rồi, nhét vào rương trữ năng.
Trong nháy mắt, ba người họ nhanh chóng vứt xác, rồi chạy trốn.
Biến mất tại chỗ, trong nháy mắt.
Vừa rời đi một lát, tiểu đội giáp đen chạy đến, tiểu đội này cũng cảm nhận được mùi máu tanh, cảm giác thấy được chấn động của siêu năng... Nhưng trong nhất thời, lại có chút mờ mịt.
Chết rồi!
Lập tức dừng lại tại chỗ, tiểu đội tiếp tục đi về phía trước, tiếng bước chân lần nữa vang lên.
Một lát sau, lại có siêu năng tới gần.
Thi thể trên đất, hầu như biến mất.
Vết máu, cũng bị nuốt chửng.
Nhưng, vẫn lưu lại chút quần áo.
Có người nhìn thấy quần áo, khẽ nhíu mày, trong đó chắc có thành viên Diên La, sắc mặt hơi chút biến đổi!
Diêm La, đẳng cấp rõ ràng.
Một món quần áo trong đó, rõ ràng khả năng là của Nhật Diệu mặc, một vị Nhật Diệu đã chết?
Ai đã chết?
Cụ thể là ai, vẫn chưa đoán ra được, nhưng nhất định có một Nhật Diệu đã chết ở đây, hơn nữa còn có mấy vị Nguyệt Minh.
Đi vào Nhật Diệu dò xét, thì có mấy vị như vậy.
Quay đầu lại hỏi, khả năng là cũng biết ai chết rồi.
"Giáp đen giết sao?"
Ngoại trừ giáp đen, có lẽ không thể nào là người khác, nhưng... Bọn họ vừa mới cảm thụ được một chút ở xa xa, cảm giác không quá giống phong cách chiến đấu của giáp đen.
Hơn nữa, giáp đen có chút ngu dốt.
Chỉ cần động tĩnh không lớn, không phát ra quang minh, không bộc phát siêu năng, là bọn chúng không cảm giác được.
Người của Diêm La mà ngốc sao?
Chẳng lẽ lại, chủ động tập kích giáp sĩ giáp đen của tiểu đội 10 người đó?
Lúc này, lần lượt có mấy vị siêu năng đi đến, có người ngồi xổm xuống nhìn kỹ một chút, quan sát một lượt, nhỏ giọng nói: "Quái lạ, trên quần áo có chút phá hủy bất bình thường, giáp đen cũng chỉ dùng kiếm... Chẳng lẽ, không phải giáp đen?"
Đó là quần áo của Lý Đại Hổ, bị Lưu Long đánh một quyền xuyên qua ngực, còn lưu lại một cái lỗ, mặc dù quần áo bị cắt hết rồi, nhưng thoạt nhìn giống bị kiếm cắt, nhưng ít nhiều cũng lưu lại ít dấu vết.
Mấy người Lý Hạo rút lui quá vội, không đủ thời gian mang quần áo đi, cũng không đủ thời gian bố trí hiện trường chân thật hơn.