TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 427: Trảm Nhật Diệu (8)

Vừa dứt lời, bốn phía, một số siêu năng lập tức biến mất tại chỗ.

Bởi vì mặc kệ lời này là thật hay giả, cũng có nghĩa là nơi đây càng ngày càng nhiều nguy hiểm.

Giả dối, vậy không có gì.

Thật sự... Phải chăng có nghĩa là, lúc này siêu năng nội chiến rồi sao?

Mấy vị cường giả Diêm La này, đến cùng chết như thế nào, cũng khó mà nói.

Có lẽ người của những tổ chức khác, cố ý đưa giáp đen tới sao?

Hoặc là sau khi nội chiến, giáp đen xuất hiện, toàn bộ bị giết!

Cường giả Diêm La dò xét đó cũng không nhiều lời, cầm một mảnh quần áo đi, cũng nhanh chóng tan biến, nhất định phải nhanh chóng tìm được Diệu Thừa, nói cho y biết, có người chết, hơn nữa chưa chắc là giáp đen làm!

Thật ra, y có mơ hồ sự tồn tại của một số thế!

Có khả năng là võ sư làm!

Đương nhiên, lời này không thể tùy tiện nói, một khi nói ra... Kiếm Môn tình nghi lớn nhất, nhưng Kiếm Môn luôn thể hiện là không tranh chấp quyền thế, tùy tiện không khai chiến với Kiếm Môn, không phải là ý kiến hay.

Hơn nữa, nhìn bên ngoài không tồn tại võ sư cảm ngộ thế, Hồng Nhất Đường đã từng cảm ngộ, bây giờ cũng đã là cường giả siêu năng.

Đường phố, dần dần rơi vào trạng thái im lặng.

...

Mà trong hẻm nhỏ lúc trước.

Mấy người Lý Hạo ra sức thở dốc, hãi hùng khiếp vía.

Lưu Long nhắc lại câu nói muôn thuở: "Ta phạm sai lầm rồi, rất nghiêm trọng, chiến lợi phẩm không liên quan gì đến ta, đây là thứ nhất, thứ hai, tiếp đến dụ địch, một mình ta hành động, các ngươi cứ giấu là được!"

Lý Hạo không nói gì, đây là quy định của tiểu đội... Thật ra chính là do Lưu Long đặt ra, hắn phải tuân theo, Lý Hạo cũng không phản đối.

Liễu Diễm cũng thở hổn hển, thấp giọng nói: "Ta chủ yếu báo thủ! Không cần đến chiến lợi phẩm, Lý Hạo, lần này đều là của ngươi!"

Nói rồi, có chút vui mừng, lại có chút luống cuống: "Ta giết Lý Đại Hổ... Ta..."

"Báo thù cái rắm ấy!"

Lý Hạo hạ giọng nói: "Diêm La mới là kẻ thù, Diêm La bao che Kiều gia với Lý Đại Hổ, ngươi cho rằng giết một Lý Đại Hổ đã là báo thù? Thật ngây thơ!"

Lời này nói ra, cảm giác vui sướng vừa mới báo được thù, lập tức tan biến.

Diêm La... Như tảng đá nặng, đặt trong tâm.

Cảm giác thả lỏng, lập tức biến mất tăm.

Đúng vậy, Diêm La mới là tên đầu sỏ, gây ra mọi chuyện.

Nhưng... Lý Hạo khiến cho người khác chán ghét!

Lúc này, với lời nói này, quá đá kích người khác rồi.

Trong nhất thời, Liễu Diễm không nói gì, không lên tiếng nữa, cảm giác vui sướng khi giết được Lý Đại Hổ lập tức biến mất, được rồi, giờ ta không nói gì nữa.

Lý Hạo nói tiếp: "Tiếp tục để mắt giúp ta, để ta hấp thụ chút Thần Bí Năng... Thổ năng, phong năng, hỏa năng lần này, cũng có một chút... Đáng tiếc, vẫn chưa có thủy năng!"

Có chút đau khổ, thận hư quá rồi!

Chính giữa ngũ tạng, hấp thu nhiều nhất hỏa năng, thổ năng; kim năng, mộc năng rất ít; thủy năng... Lần này, một chút cũng không hấp thu được.

Tiếp tục như vậy, thận không cân bằng được rồi!

Một lúc sau, trong đầu hiện ra một người, Tam Dương trung kỳ, hút cô ta rồi, cái gì mà không cân bằng chứ, đồ vất đi, khi đó sẽ mạnh nhất!

Tam Dương trung kỳ, 1500 phương thủy năng cũng không có vấn đề gì.

Đương nhiên, suy nghĩ này lóe lên rồi biến mất, vị kia... Chuẩn bị chưa tốt rồi.

Tam Dương trung kỳ, dù cho vẫn như tên heo điên, sau một thời gian dài cũng thành heo rồi, nhưng phản ứng lập tức với lực phòng ngự, bản thân Phá Bách chưa chắc có thể đánh vỡ, Đấu Thiên ngược lại có thể xem xem, có Tinh Không Kiếm, tăng thêm Kiếm Thế, nói đến Đấu Thiên, có lẽ có thể lập tức phá vỡ!

Nghĩ tới những thứ này, Lý Hạo có chút gấp.

Lúc nào hai thế mới có thể dung hợp, dung hợp, để hắn thăng cấp.

Về phần ngũ thế dung hợp, vậy cho lão sư đi chơi, hai thế của hắn là được rồi.

Còn về sau này, Đấu Thiên có thể lĩnh ngộ được thế hay không, chỉ là khó khăn sẽ tăng, mặc kệ, đến Đấu Thiên đã rồi hãy tính.

Trong hoàn cảnh này, không cần vào Đấu Thiên, làm sao để lăn lộn tiếp cũng là vấn đề.

Hắn bắt đầu điên cuồng hấp thu những Thần Bí Năng kia, kiếm năng trên tiểu kiếm, cũng càng ngày càng ít, Lý Hạo rất lo lắng, lo lắng kiếm năng chưa đủ để hắn thăng cấp Đấu Thiên... bây giờ cũng không biết nên bổ sung như thế nào!

Từng luồng siêu năng bị hắn hấp thụ, ngũ tạng ngoại trừ thận, những thứ khác ngoài thận đã cường tráng hơn rất nhiều.

Nhất là tim với lá lách, hút không ít thổ năng với hỏa năng, lúc này, rõ ràng cường hóa một mảng lớn.

...

Cùng lúc đó, Diêm La Diệu Thừa nét mặt có chút khó coi, trong tay cầm một miếng vải rách, lông mày nheo lại không thôi: "Hổ Phách chết rồi!"

Hổ Phách là võ sư thăng cấp Nhật Diệu, chiến lực không kém, thật ra cũng là cường giả Diêm La bồi dưỡng trọng điểm của Ngân Nguyệt.

Nhưng, bây giờ, đối phương rõ ràng đã chết!

Thổ năng, đang đối phó với trên giáp đen, nên vẫn có tác dụng rất lớn, đã chết một thổ năng, lúc này so với chết hai ba vị hỏa năng thực sự rất đáng tiếc, hiện tại hỏa năng bị hạn chế.

Cũng bởi vì thổ năng có hiệu dụng lớn hơn, y đang nghĩ đến để cho Hổ Phách ra ngoài dò xét một chút, cho dù gặp giáp đen, nguy hiểm cũng trong phạm vi có thể khống chế.

Thế nhưng... Hổ Phách còn bị chết!

Sắc mặc Diệu Thừa khó coi, Hổ Phách chết, thật sự là giáp đen làm sao?

Tại sao có cảm giác, không giống như vậy!

Hổ Phách lại không phải kẻ ngốc, tiểu đội 10 người, y dám trêu chọc sao?

Còn nữa, có người không muốn thổ năng Hổ Phách sống sót, dẫu sao y còn sống, có nghĩa Diêm Da còn có hy vọng bắt một số giáp đen.

"Đã chết bao nhiêu người?"

Y hỏi một câu, có người thấp giọng nói: "Không rõ, ngoại trừ xác định Hổ Phách cùng mấy người y mang theo đều đã chết... Ngoài ra cũng có mấy chỗ đồng phục giống chúng ta, ít nhất đã chết 5 vị Nguyệt Minh với một vị Nhật Diệu!"

Lời vừa nói, nét mặt Diệu Thừa khó coi.

Mới không được bao lâu?

Trong nháy mắt, đã chết 6 vị!

Đây mới là con số ít nhất, bên ngoài vẫn còn phân bố một số siêu năng, không biết sống chết ra sao.

Tiếp tục như vậy, thăm dò mấy con đường gần đó rồi, mang người vào, chẳng phải là muốn chết sao?

Y mang theo bảy tám vị vào, về sau lại thêm một số người tới, tổng cộng cũng hơn mười vị, người của Diêm La vốn không xem là nhiều, nhưng trong nháy mắt đã chết nhiều như vậy, y làm sao có thể nói rõ với Luân Chuyển Vương?

Nói đến điều này, sắc mặt y lại trở lên khó coi, trầm giọng nói: "Ta về trước báo cáo với Luân Chuyển Vương... Các ngươi cẩn thận một chút, còn nữa, chúng ta không thể tiếp tục thăm dò, nguy hiểm đã vượt quá tưởng tượng, có lẽ cần phải liên kết với những nhà khác mới được!"

Không thể tiếp tục như vậy được nữa!

Bọn thủ hạ cũng không có ý kiến gì, rất nhanh, Diệu Thừa lập tức biến mất tại chỗ.