Đằng xa, Luân Chuyên Vương giải quyết xong giáp đen, lúc này cũng cao giọng quát: "Mau rút khỏi ngoại thành! Chạy!"
Không chỉ là nới với Tử Nguyệt, mà còn là với mấy siêu năng Diêm La ở nội thành.
Mau chạy đi!
Ả Tử Nguyệt ngu ngốc này, giết có vài tên giáp đen, lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, lúc này, bọn họ còn thậm chí nhìn thấy được điều gì đó bất thường, chính là bên nội thành, giờ phút này, có lẽ đã cảm ứng được Tử Nguyệt cường đại rồi.
Liền sau đó, một đạo bạch quang hiện lên!
Trực tiếp phi hành!
Đây là lần đầu tiên họ ở đây, nhìn thấy cường giả phi hành, vị chiến sĩ áo giáp bạch ngân kia, từ trên tường thành cao lớn, trực tiếp bay xuống, cầm trong tay thanh kiếm bạch ngân, không có bất kì khí tức nào.
Tất cả mọi người đều biết... phiền phức lớn rồi!
Thật sự là dẫn đến ngày càng nhiều hơn!
Một chiến sĩ bạch ngân!
Mặt Tử Nguyệt cũng biến sắc, lúc này, cũng không còn bận tâm nữa, ầm ùng ùng!
Sấm sét cực lớn, nháy mắt bộc phát, nổ cho những tên kia tan tác, ả ta nhanh chóng tẩu thoát, nhưng càng sử dụng nhiều lực, phạm vi siêu năng phát ra sẽ càng lớn, sẽ làm cho càng nhiều giáp đen lũ lượt tiến về bên này.
...
Lúc này, mấy người Lý Hạo đằng xa, sớm đã cởi áo giáp.
Lý Hạo thở ra, trận chiến thật lớn.
Ta chỉ muốn để Tử Nguyệt chịu thua... nhưng bây giờ, hắn đã cảm nhận được, giáp đen ồ ạt xuất hiện ở ngoại thành.
Chạy trốn đi!
Lưu Long cũng vội nói: "Ra khỏi thành hay sao?"
Lý Hạo nhìn quanh bốn phía, đột nhiên nhìn thấy một chùm sáng, gương mặt lộ vẻ vui mừng: "Nhanh, đi theo vị phía trước... Hách Liên Xuyên ở phía trước!"
Hắn đã nhìn thấy chùm sáng thuộc về Hách Liên Xuyên!
Cũng tốt, bây giờ lẫn vào đó để ra ngoài cũng được.
Nếu như không nhìn thấy Hách Liên Xuyên, hắn cũng không dám lẫn vào để trốn đi... nhưng nếu đã nhìn thấy, thì sớm lẫn trốn đi rồi nói, hắn bây giờ đã có chủ ý đến ai đó, có lẽ Hách Liên Xuyên có thể giúp đỡ.
Lưu Long bọn họ cũng không hoài nghi gì, có những việc, không cần phải hỏi.
Lý Hạo nói nhìn thấy được... vậy chính là ở đây.
...
Lúc này, Hách Liên Xuyên cũng đang điên cuồng chạy trốn.
Tử Nguyệt đáng chết, thật sự là đồ ăn hại mà, giết có mấy tên giáp đen thôi, bộ ngươi đi xét nhà à?
Ngay cả bạch ngân Thiên Phu Trưởng cũng mời ra luôn rồi!
Ông ta thật không nói nên lời!
Giáp đen ở nội thành, nhanh chóng tăng lên, cách không xa, thậm chí còn truyền đến tiếng kêu thảm thiết, đó là những siêu năng không kịp rút lui, lúc này, đều đã bị giáp đen phát hiện rồi.
Hách Liên Xuyên đang muốn trốn thoát... đột nhiên bước chân chậm lại, lúc này, ông ta mở to hai mắt.
"Các người..."
"Bộ trưởng, chúng tối tới tiếp ứng ngài, mau đi nhanh!"
Khốn khiếp!
Nói dối không chớp mắt, tiếp ứng cái rắm, ta cứ tưởng các ngươi bị dịch chuyển tới nơi nào, cũng phỏng đoán là ở đây, không ngờ, các ngươi đánh rắm còn không ra tiếng, lại có công phu đi tìm ta... thật sự có bản lĩnh!
Ngoại thành đối với bọn họ mà nói, vẫn là rất nguy hiểm, kết quả lại nhìn thấy 3 người này, một chút cũng không sao, một chút cũng thương tổn gì, xem ra trốn cũng không tệ.
Thế là đủ rồi.
Ông ta cũng không kịp nói gì, nháy mắt kéo theo mấy người này, chạy ra ngoại thành, vừa chạy vừa mắng: "Tử Nguyệt là phế vật, người của Hồng Nguyệt đều ngu ngốc như vậy? Đã nói rồi, bên đấy gần nội thành, cư nhiên lại dụ giáp đen... không, bạch ngân đều dẫn tới hết!"
Lưu Long không nói tiếng nào, chắc Hách Liên Xuyên cũng không ngờ tới, người tạo ra rắc rối lớn thế này, không phải Tử Nguyệt, mà là mấy viên thủy tinh cầu mà Lý Hạo tùy ý chôn xuống.
Ầm ùng ùng!
Đằng xa, tiếng nổ mạnh không ngừng, sấm chớp lập loè, phản chiếu hình ảnh của cả ngoại thành.
Mà ngay lúc này, một tên chiến sĩ bạch ngân, cầm trong tay đại kiếm đánh xuống, trực tiếp chém nát sấm sét, chỉ là vừa nhìn thấy, Hách Liên Xuyên liền nói: "Thực lực của Tam Dương hậu kỳ đỉnh phong... vẫn là đánh không chết thứ đó, Tử Nguyệt... e là phiền phức lớn rồi!"
Kẻ địch có chết không cũng chẳng sao, quan trọng là, mấy tên kia mạnh như vậy, lát nữa quay về muốn vào lại nội thành, còn phải qua một của ải nữa, cái này thật không dễ xử lý.
Mà bên kia, Tử Nguyệt lại gầm lên một tiếng: "Các người là lũ khốn!"
Ngay lúc này, ả ta trực tiếp bay lên, thậm chí không để ý đến sự nguy hiểm trên không, bay đến gần chỗ Hồng Nhất Đường... Hồng Nhất Đương tím mặt!
Ầm!
Lúc này, trên không, một chùm bạch quang lập lòe, nháy mắt oanh kích lên người Tử Nguyệt, nhưng mà trên người ả lại nổi lên một bộ áo giáp bằng sấm sét bao bọc.
Tiếng nổ lập tức vang lên!
Tử Nguyệt lảo đảo, nhưng chưa bị giết, mà đáp xuống bên cạnh Hồng Nhất Đường đang chạy.
Hồng Nhất Đường không nói lời nào , hai vị Tam Dương, không nói hai lời, nhanh chóng đuổi theo phía Hồ Định Phương đằng xa.
Hồ Định Phương của tẩu thoát rất nhanh, thấy thế liền thầm mắng một câu.
Mấy người này, giết vài tên giáp đen thôi, làm gì mà lại rối tung như thế này chứ?
Nguyên Thần Binh cũng lấy ra luôn rồi!