TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 439: Hách bộ tận tình chỉ bảo (2)

Nhiệm vụ gì?

Vương Minh trong nháy mắt nổi lên hứng thú, có chút tò mò.

Lý Hạo lại lắc đầu không nói.

Vương Minh có chút tiếc nuối, cũng không tiện hỏi nhiều, chuyện liên quan đến cơ mật, vẫn là không hỏi thì tốt hơn, y cũng sợ mình nhịn không được mà chạy đi nói chung quanh.

Mà giờ phút này, cách bọn Lý Hạo cũng không xa, lỗ tai Trương Đình hơi giật giật, cực kỳ nhẹ nhàng, cũng nghe rõ ràng cuộc nói chuyện giữa hai người.

Nhiệm vụ?

Cố ý tách ra?

Không phải Hách Liên Xuyên nói là truyền tống xảy ra vấn đề sao, cho nên mới dẫn đến bọn họ tách ra... Thì ra không phải như vậy!

Ba vị võ sư biến mất, tiến vào ngoại thành... Võ sư ở ngoại thành đích xác có một ít ưu thế, hắc khải không dễ dàng phát hiện. Nhưng thực lực của ba người này không tính là quá mạnh, có thể chấp hành loại nhiệm vụ đặc thù gì?

Trương Đình nhìn về phía Hách Liên Xuyên đang chiến đấu bên kia, con người Hách Liên Xuyên này, thoạt nhìn quang minh chính đại, đương nhiên, cũng có chút bộ dáng vô năng... Nhưng bây giờ xem ra, cũng có suy tính của chính mình.

Trương Đình cũng rất chú ý đến Lý Hạo.

Một trong Bát Đại Gia ở Ngân Thành, truyền nhân của Lý gia.

Chuyện của Ngân Thành vừa được phơi bày, Trung Bộ cũng không phải là không có chú ý. Chỉ là chiến đấu ở Trung Bộ đang sôi trào, thật sự không thể rút ra quá nhiều nhân thủ, nhưng Lý Hạo đang ở Tuần Dạ Nhân, phía trên ngược lại có truyền xuống chút mệnh lệnh.

Đầu tiên, cố gắng để có được tin tức của Bát Đại Gia, tất cả các tin tức.

Thứ hai, thanh kiếm mà Lý gia giao nộp, tốt nhất là có thể lấy được tới tay.

Thứ ba, đi gần với Lý Hạo, xem có thể thu được một ít tin tức đặc biệt nào không.

Thứ tư, không thể để bên Hồng Nguyệt đắc thủ... Còn việc làm thế nào để ngăn chặn tình huống như vậy, tự mình cân nhắc.

Cái tự cân nhắc này, Trương Đình hiểu được ý tứ trong đó.

Khi không có vấn đề, vậy thì không cần quản cái gì, một khi gặp phải phiền toái, đầu tiên là nghĩ biện pháp giải cứu, nếu không giải cứu được Lý Hạo, vậy thì giết Lý Hạo, không thể để cho người của Hồng Nguyệt thực hiện được âm mưu!

Chỉ cần phá hỏng kế hoạch của Hồng Nguyệt, cho dù không biết bí mật của Bát Đại Gia là gì, vậy thì cũng không sao.

Dù sao, so với Hồng Nguyệt, bọn họ biết ít hơn nhiều.

Trong lòng Trương Đình nghĩ tới những điều này, lại nhìn chiến sĩ bạch ngân ở xa xa, ánh mắt có chút thay đổi, di tích lần này mà Ngân Nguyệt phát hiện, cường đại ngoài sức tưởng tượng, việc này nhất định phải báo lên!

Cái khác không nói, chỉ riêng hơn một ngàn bộ áo giáp đen này, còn có những bộ áo giáp đồng kia, bộ áo giáp bạch ngân này... Đây đều là bảo vật vô giá!

Nếu thu giữ toàn bộ, đủ để xây dựng lên một chiến đội cả ngàn võ sư!

Chiến đội như vậy, thậm chí có thể sánh ngang với một số hành tỉnh, cực kỳ đáng sợ.

Mà như này, chỉ là lực lượng trong ngoại thành.

Còn nội thành thì sao?

Trong nội thành, có ít nhất một thanh Nguyên Thần Binh, hơn nữa xem ra phải là cực kỳ cường đại, rất có thể là Thiên Nguyên Thần Binh trong truyền thuyết.

Nguyên Thần Binh, cũng có phân cấp.

Cái gọi là Nguyên Thần Binh, phàm là Thần Binh có một ít đặc thù thì đã coi như là Nguyên Thần Binh rồi, ví dụ như có thể tự chủ hấp thu một ít thần bí năng để bổ sung tiêu hao của bản thân, có thể phóng to thu nhỏ, có thể nạp vào trong cơ thể...

Những thứ này, tất cả đều là định nghĩa của Nguyên Thần Binh.

Nhưng mà, Nguyên Thần Binh cũng có phân chia mạnh yếu, Nguyên Thần Binh mà nàng mang theo, chính là loại yếu nhất. Mà Hỏa Phượng Thương của Ngân Nguyệt, xem như là một loại tương đối cường đại. Cho dù đặt ở Trung Bộ, cũng rất hiếm thấy.

Nàng lại nhìn thoáng qua Tử Nguyệt, Nguyên Thần Binh mà Tử Nguyệt mang theo trên người, lúc trước nàng không biết là cái gì, giờ phút này ngược lại biết là cái gì rồi, là Lôi Thần Khải.

Đây là một kiện Huyền Thần Binh, cao hơn Hoàng cấp Thần Binh của mình một bậc.

Hơn nữa bởi vì là loại áo giáp, cho nên xem như có giá trị cao hơn một chút, chỉ là phàm là đạt tới cấp độ Nguyên Thần Binh, không cần để ý là loại gì, nó đều rất trân quý.

Tử Nguyệt là một trong Thất Nguyệt, có được một kiện Huyền Thần Binh cũng là bình thường.

Trương Đình yên lặng quan sát, lần này nàng tiến vào di tích, cũng không có nhiều nhiệm vụ. Nàng đã từng báo cáo với cấp trên, phía trên chỉ có một ý tứ mà thôi, là nhìn chằm chằm là được, đừng ra tay, nhưng có một chút... Nếu xuất hiện Thần Binh tính phòng ngự, nhất định không thể để cho nó rơi vào tay Hầu Tiêu Trần!!

Nguyên Thần Binh có thuộc tính phòng thủ, cũng không phải là bí mật trong mắt một số người.

Mà không cho Hầu Tiêu Trần đạt được bảo vật này, dựa theo lời nói ở trên, là vì phòng ngừa y sẽ lựa chọn độc lập phản loạn vào lúc này, một khi y giải quyết xong lo lắng về sau, Hầu Tiêu Trần rất có thể sẽ phản!

Hầu Tiêu Trần sẽ phản sao?

Kỳ thật Trương Đình cũng không biết, nhưng nàng biết, Hầu Tiêu Trần đích xác đã có mấy lần vi phạm mệnh lệnh của cấp trên, cự tuyệt không chấp hành, không muốn tham dự trận chiến Trung Bộ. Nguyên bản sau khi Hầu Tiêu Trần rời đi, dựa theo ý tứ của cấp trên, là để cho nàng đến chấp chưởng Ngân Nguyệt.

Nhưng hôm nay, Hầu Tiêu Trần chậm chạp không đi, đây đã xem như là phản loạn rồi!

Tâm tư Trương Đình không ngừng xoay chuyển, nhìn thoáng qua mấy người Tử Nguyệt trước mắt, nhìn thấy vô số bộ hắc khải bị đánh ra khỏi ngoại thành, trở thành áo giáp, nàng đang suy nghĩ, những áo giáp mà Tuần Dạ Nhân đạt được trước đó là lấy ở đâu?

Là Hầu Tiêu Trần âm thầm bồi dưỡng rất nhiều cường giả, chuẩn bị cho sau này phản loạn sao?

Chuyện này, cũng phải nhanh chóng báo lên!

Hầu Tiêu Trần, có lẽ thật sự muốn phản!

Thật ra nàng không nghĩ ra, tại sao phải phản?

Nhưng điều đó, không phải là việc của nàng.