“Mặt đất là kiếm, bầu trời là kiếm, sấm sét là kiếm, vạn vật đầu có thể là kiếm!”
“Tạp không bằng tinh! Tất cả mọi thứ, tất cả đều hóa thành kiếm, đi kiếm đạo, kỳ thật bao gồm cả Ngũ Cầm thế của lão sư của ngươi cũng có thể hóa thành kiếm... Hắn hợp nhất như thế nào thì ngươi cứ như thế ấy mà hợp nhất!”
“Cái này, cũng chỉ có ngươi mới có cơ hội này... Những người khác chắc chắn không biết làm thế nào để hợp nhất, có lẽ lão sư của ngươi sẽ không nói.”
Y cười tự giễu: “Đáng tiếc, chúng ta không có thiên phú như vậy, không có khả năng như vậy. Ngươi vốn đã có một nền tảng rất tốt, tiên cơ khổng lồ. Một thế thăng cấp, đó chỉ là một võ sư bình thường, và ngươi không thể vượt qua lão sư của ngươi ... Và điều mà võ lâm mong muốn nhất, trên thực tế lại là một thế hệ mạnh hơn một thế hệ!”
“Hãy để tất cả mọi người, biết võ lâm vẫn còn, biết võ sư vẫn còn!”
“Truyền thừa của Thất kiếm đoạn tuyệt... Quả thực rất đáng tiếc!”
Y lại thở dài một tiếng: “Lão sư của ngươi giết ba vị kiếm khách là Phong Lôi Kiếm, Vô Ảnh kiếm và La Sinh Kiếm, thì đại khái cũng sẽ rất hiểu rõ ba vị này. Lý Hạo, nếu ngươi có thể nắm giữ nhiều loại kiếm thế... Sau đó hãy tới tìm ta, ta truyền cho ngươi Phúc Địa Kiếm!”
Lý Hạo ngẩn ra, nhìn y, có chút không thể tin được.
Võ lâm, thật sự rất coi trọng truyền thừa!
Không thể tùy tiện truyền, cho dù y đã không còn là võ sư đi nữa, nhưng Địa Phúc kiếm cũng không phải hạng người vô danh.
Hồng Nhất Đường có thể sinh tồn ở chỗ này, có lẽ thực lực không tính là mạnh, nhưng vẫn là kinh nghiệm hay là cái khác, đều là hạng nhất, cho nên y mới có thể sống sót.
Người như vậy, mà lại tặng đi Phúc Địa Kiếm của chính mình, hơn nữa còn muốn truyền lại kiếm đạo của mình?
“Sao, cảm thấy ta không có ý tốt hả?”
Hồng Nhất Đường nở nụ cười: “Nếu ngươi thật sự có thể nắm giữ vài loại kiếm thế, có hy vọng vượt qua Viên Thạc trở thành kiếm khách đỉnh cấp tại Ngân Nguyệt... Vì võ lâm thiên hạ chính danh, minh chứng được kiếm khách mạnh hơn cái gọi là Ngũ Cầm Thuật, mặc kệ ngươi là môn nhân của ai, đều đáng để cho chúng ta phá lệ!”
"Ngươi thật sự muốn học được nhiều loại kiếm thế... Ta nói cho ngươi biết một bí mật, Thiên Kiếm, kiếm khách mạnh nhất trong Thất kiếm năm đó, còn sống! Hơn nữa bây giờ cũng là một đại nhân vật rồi, nếu ngươi có thể dung hợp kiếm thế... Ta có thể đề cử ngươi đi tìm hắn học Thiên Kiếm!”
“Thiên Kiếm?”
Lý Hạo chớp chớp mắt, Hồng Nhất Đường nở nụ cười, gật đầu: “Đúng vậy, ngươi hỏi lão sư của ngươi một chút, hắn và Thiên Kiếm giao thủ ba lần, lần đầu tiên thất bại, lần thứ hai hòa, lần thứ ba chiến thắng Thiên Kiếm... Nhưng hắn đánh chết nhiều người như vậy, sao không đánh chết Thiên Kiếm?”
“Lão sư của ngươi, cho đến khi dung hợp ngũ thế mới chiến thắng được đối phương. Có thể tưởng tượng được vị kia mạnh đến cỡ nào!”
Lý Hạo hít sâu!
Thực sự?
Chưa bao giờ nghe nói.
Sau khi lão sư dung hợp ngũ thế mới có thể đánh bại đối phương, hơn nữa còn không thể đánh chết đối phương... Gã đó mạnh đến cỡ nào cơ chứ??
“Người nọ.... Còn sống sao?”
“Tất nhiên!”
“Bây giờ là siêu năng?”
Sắc mặt Hồng Nhất Đường có chút ảm đạm, gật gật đầu: “Đúng vậy! Hơn nữa còn tiến vào cái gọi là Húc Quang cảnh... Nhưng... Thiên Kiếm năm đó đến bây giờ cũng chỉ có thể trở thành siêu năng giả, chính vì vậy ta mới bội phục lão sư của ngươi!”
Lý Hạo can đảm nói: “Cái kia... Lão sư của ta thực sự muốn trở thành một siêu năng, nhưng đã không thành công ...”
“Không phải là không thành công!”
Lắc đầu, Hồng Nhất Đường cười nói: “Lão sư của ngươi, thật ra ta biết, nhất định là vì hắn muốn tiến vào Đấu Thiên trước, rồi mới nghĩ đến tiến vào siêu năng. Hắn muốn lĩnh hội phong thái của Đấu Thiên, nếu không, ngươi cho rằng hắn thật sự không có biện pháp thăng cấp siêu năng sao?”
Lý Hạo trầm mặc.
Điều này, lão sư đã nói qua.
Lão đích thật là muốn sau khi tiến vào Đấu Thiên, rồi mưới tiến vào siêu năng, kết quả là... Bị thương, chặt đứt con đường Đấu Thiên, sau đó mới bắt đầu nghĩ đến việc tiến vào siêu năng, khi đó đã có vẻ không kịp nữa rồi.
Hồng Nhất Đường thở dài một tiếng, không nói nhiều nữa.
Còn Lý Hạo lại ghi nhớ việc này.
Lão sư lại có thêm một kẻ thù.
Thiên Kiếm!
Một vị cường giả nghe nói đã Húc Quang, lão sư thật sự có thể trêu chọc.
Trong Thất kiếm, hiện tại có Địa Phúc kiếm còn sống, Thiên Kiếm còn sống, lão sư nói đã đánh chết ba người, không biết hai người còn lại có còn sống hay không.
Mà hắn cũng đang suy nghĩ về những lời của Hồng Nhất Đường.
Vạn vật đều có thể làm kiếm!
Đây là lời nói của một kiếm khách một võ sư già, có lẽ là tâng bốc kiếm khách quá mức, nhưng những gì y nói, cũng chưa chắc không có đạo lý.
Chính mình lĩnh ngộ kiếm thế... Nhưng hắn vẫn cảm thấy, kiếm thế là thuộc tính kim!
Về phần Địa thế, đó là tính thổ, cho nên Thái Sơn chi kiếm mà hắn sáng tạo ra, nhưng cái gọi là Thái Sơn chi kiếm này, kỳ thật chỉ là trọng lực của Địa thế gắn liền với kiếm thế.
Cả hai, trên thực tế không tính là hợp nhất được.
Đương nhiên, Lý Hạo vốn là cảm thấy mình dung hợp thành công rồi, nhưng hôm nay nghe Hồng Nhất Đường nói, hắn bỗng nhiên cảm thấy, chính mình... Hình như chưa thành công.
Thành công thực sự, có lẽ không phải là như vậy.
Mà là một kiếm xuất ra, kim cũng tốt, thổ cũng tốt, tất cả đều hợp nhất với nhau, kiếm là kiếm, mà không cần phải thêm bất kỳ một ngọn núi nào, trực tiếp đánh ra hai loại lực lượng thổ kim, hoặc nếu là nhiều hơn, có thể trực tiếp hợp nhất thành một lực lượng mới.
Đây là kinh nghiệm của các lão võ sư.
Một câu thường thường cũng có thể làm cho người ta nghĩ rất nhiều.
Điều kiện tiên quyết là, ngươi phải có đủ trí tuệ để hiểu.
Thấy Lý Hạo lâm vào trầm tư, Hồng Nhất Đường cũng chỉ yên lặng nhìn, có chút cảm khái, có chút cảm thương.
Cuộc sống của kiếm khách, một đi không trở lại!
Người này, có thể phát dương quang đại kiếm đạo sao?
Ai biết được!