Một lát sau, Lý Hạo đi sang văn phòng Hách Liên Xuyên.
“Bộ trưởng, ngươi có thể liên lạc với Ngân Thành bên kia không?”
Hách Liên Xuyên liếc hắn một cái: “Ngươi muốn tìm Lưu Long?”
“Đúng.”
“Được thì được đó, nhưng tận lực không nói chuyện cơ mật, tuy nói Tuần Dạ Nhân có liên lạc xuyên thành, nhưng cũng dễ dàng bị người ta chặn lấy...”
Lý Hạo cũng không hỏi rốt cuộc là đánh chặn như thế nào, hắn không quan tâm.
Huống chi, cũng không phải là chuyện cơ mật gì.
Có Hách Liên Xuyên cho phép, lần này, Lý Hạo dưới sự chỉ dẫn của y, bước vào một văn phòng bình thường không mở cửa trên tầng năm, bên trong có người, chỉ là rất ít khi đi ra, trong văn phòng có một ít máy móc rất lớn, nhưng Lý Hạo không nhận ra.
Cảm thấy có chút giống như cổ vật, không biết là đào ra hay là mô phỏng theo cổ vật.
“Liên hệ với Mộc Sâm của Ngân Thành!”
Hách Liên Xuyên trực tiếp mở miệng, lại nhìn về phía Lý Hạo nói: “Ngân Thành Tuần Dạ Nhân mới thành lập, còn chưa kịp xây dựng hệ thống thông tin liên lạc, bên Mộc Sâm ngược lại có.”
Lý Hạo gật đầu.
Chỉ thấy những nhân viên kia nhanh chóng thao tác, không lâu sau đó, một màn hình khổng lồ xuất hiện khuôn mặt mập mạp của Mộc Sâm.
Mộc Sâm và Mộc Lâm thực sự giống nhau!
Mộc Lâm mập hơn một chút, Mộc Sâm ngược lại có vẻ gầy đi không ít.
Mộc Sâm cũng nhìn sang bên này, thấy được Hách Liên Xuyên, vội vàng cười nói: “Hách bộ!”
Lý Hạo không nói gì, mà là nhìn thoáng qua máy móc, tiêu hao thần bí năng, đồ chơi này coi như là vật phẩm siêu phàm, không phải thiết bị liên lạc điện tử đơn giản.
“Nhanh gọi Lưu Long tới, Lý Hạo có việc tìm hắn!”
Mộc Sâm cũng không nói nhiều, lập tức phân phó người đi liên lạc với Lưu Long, khoảng cách giữa hai bên không xa, Tuần Dạ Nhân ở tòa nhà chấp pháp bên cạnh, bình thường Lưu Long cũng không ra ngoài.
Chưa đầy ba phút, Lưu Long vẫn mặc áo phong, nhanh chóng đi tới.
Lưu Long cũng nhìn thấy Hách Liên Xuyên, chào hỏi một tiếng, tiếp theo liền nhìn về phía Lý Hạo.
Lý Hạo cũng không nói gì nhiều trước mặt những người này, trực tiếp nói: “Lão đại, ta gia nhập Vũ Vệ quân ở bên này, một mình lãnh đạo một Bách Nhân Đoàn, chỉ là hiện tại không có người. Nếu lão đại không ngại thì mang Liệp Ma tiểu đội đến bên này đi, cơ hội lớn hơn một chút.”
Lời vừa nói ra, Mộc Sâm ngược lại có chút ngoài ý muốn.
Một mình Lý Hạo thành lập Bách Nhân Đoàn?
Đấu Thiên rồi?
Thật là nhanh!
Y có chút ngoài ý muốn, nhưng suy nghĩ một chút, Đấu Thiên... Cũng rất bình thường mà, dù sao lúc trước Lý Hạo cũng đã Phá Bách viên mãn rồi, tiến bộ thật nhanh.
Chỉ là một tên vừa mới vào Đấu Thiên, nhanh như vậy đã nhận được sự đồng thuận, thành lập một Bách Nhân Đoàn, vẫn có chút ngoài dự liệu.
Còn Lưu Long, khẽ nhíu mày.
Lý Hạo lại nói: “Tuần Dạ Nhân sẽ do Hoàng Vân tiền bối đi qua tọa trấn, nếu thật sự không được, ta sẽ để Vương Minh đi qua.”
Một bên, Hách Liên Xuyên liếc mắt nhìn Lý Hạo.
Khá lắm, bây giờ ngươi có quyền lực lớn, Nhật Diệu là người mà ngươi có tùy tiện điều động sao?
Vương Minh cũng được coi là thiên tài trong Tuần Dạ Nhân, đích thật là thiên tài.
Vương Minh có thể cảm nhận được sự tồn tại của 5 khóa siêu năng, cho nên, con đường của y vẫn chưa kết thúc, đến bây giờ chẳng qua chỉ mới phá vỡ ba đạo khóa siêu năng mà thôi, nếu thuận lợi có khi Vương Minh có thể bước vào Húc Quang.
Tất nhiên, thiên phú là thiên phú, có thể bước vào Húc Quang hay không thì phải xem cơ duyên và may mắn.
Nhưng điều động Vương Minh, thật đúng không phải là chuyện mà Lý Hạo có thể quyết định.
Trừ khi... Bản thân Vương Minh nhất nhất muốn làm như vậy.
Có thể sao?
Trong lòng Hách Liên Xuyên nghĩ, nhưng chưa dám chắc.
Lưu Long hơi trầm ngâm một lát, mở miệng nói: “Là mang theo tất cả mọi người hay là một mình ta thôi?”
“Võ sư đều có thể đến, mà tốt nhất đều đến đây đi, về phần mấy người Vân Dao tỷ, lão đại có thể hỏi ý kiến của bọn họ, nhưng nếu bọn họ đến thì chỉ có thể tiến vào Tuần Dạ Nhân, hoặc là hệ thống hậu cần của Vũ Vệ quân.”
Dứt lời, Lý Hạo lại nói: “Bây giờ, Bạch Nguyệt thành gió nổi mây phun, đến đây, cơ hội hẳn lớn hơn một chút! Ngân Thành... Trước tiên có thể đặt sang một bên! Còn nữa, ở đây có thể nhìn thấy rất nhiều lão tiền bối, Địa Phúc kiếm, Kim Thương, Ngọc La Sát, Nam Quyền, Trạc Tâm Kiều Khách...”
Lý Hạo cười nói: “Võ lâm... Lần nữa trở về!”
“Kim Thương?”
Ánh mắt Lưu Long khẽ nhúc nhích, đó là võ sư đỉnh cấp được gọi là Ngân Nguyệt Tam Thương cùng với phụ thân của y, đối phương... Còn sống?
Là con trai của Ngân Thương, y không sử dụng thương nữa.
Nhưng cái tên Ngân Thương của phụ thân vẫn ảnh hưởng đến y sâu sắc như trước, năm xưa thương của Lưu gia cũng từng nổi danh thiên hạ!
Ánh mắt Lưu Long khẽ nhúc nhích, Lý Hạo bảo y đi, hiển nhiên là cảm thấy Ngân Thành hiện tại không còn là trung tâm của sự hỗn loạn nữa, về phần di tích thạch môn thì có thể tạm thời gác lại.
Y cân nhắc một phen, gật đầu: "Tốt! Hôm nay ta thu thập một chút, trong vòng ba ngày ta sẽ chạy tới Bạch Nguyệt thành... Nhưng, Hoàng Vân phải đến trong ba ngày.”
Lý Hạo cười nói: "Được, Hoàng Vân tiền bối biết bay, hơn nữa còn là phong hệ, tốc độ rất nhanh, một ngày hẳn là đủ rồi.”
Hách Liên Xuyên muốn trợn trắng mắt!
Nói cứ như Hoàng Vân người ta là cấp dưới của ngươi vậy, muốn nói chuyện này thì cũng nên là ta tới nói chứ.
Lưu Long và Lý Hạo đều không để ý tới y, Lưu Long nói xong liền muốn rời đi, suy nghĩ một chút rồi nói: “Có cần ta mang gì theo, hay là làm không?”
Lần này rời đi, không biết khi nào mới trở lại.
Lý Hạo suy tư một chút, cười nói: “Không có nhiều việc, lần trước đi quá vội vàng, quên đốt một ít giấy cho bạn của ta rồi. Làm phiền lão đại đi một chuyến, nói cho hắn biết một chuyện... Lần sau ta trở về gặp hắn, nhất định sẽ mang thêm mấy cái đầu người của cường giả Hồng Nguyệt trở về!”
Lời nói mang theo sát khí lẫm liệt, từ trong miệng Lý Hạo phát ra, lại như chuyện đương nhiên, cứ là bình tĩnh như vậy.
Trong chớp nhoáng này, Mộc Sâm phía đối diện cũng cảm giác như phát rét.
Lý Hạo này đi Bạch Nguyệt thành một chuyến, biến hóa thật lớn.
Lưu Long cũng hơi ngẩn ra, tiếp theo liền gật đầu đồng ý, cũng không nói nhiều, trực tiếp rời đi.
Mộc Sâm ngược lại muốn tán gẫu vài câu, vừa muốn mở miệng, Lý Hạo liền nói: “Mộc ti trưởng, Mộc Lâm thiên phu trưởng nói rất nhớ ngươi, mong ngươi sớm trở về Bạch Nguyệt thành một chút.”
Mộc Sâm ngẩn ra, lão đại nhớ ta?
Đùa thôi!
Nhưng Lý Hạo không đến mức nói dối đi, cũng không cần thiết phải nói dối.
Y gật đầu: “Đợt nghỉ phép tới, ta trở về một chuyến, không nghĩ tới lần này đại ca lại động cảm tính rồi.”
Lý Hạo cười cười, không nói gì thêm nữa.
Mà Hách Liên Xuyên cũng làm cho người ta cúp máy.
Cúp liên lạc, y nhìn thoáng qua Lý Hạo, tò mò nói: “Mộc Lâm người ta nhớ đệ đệ, lại còn nói với ngươi?”
“Muốn đánh hắn!”
Hách Liên Xuyên im lặng, tiểu tử này hiện tại thật sự biến thành xấu!
“Bên ngươi thành lập Bách Nhân Đoàn, có cần ta giúp đỡ không?”
Lúc trước Hách Liên Xuyên còn không biết việc này, giờ phút này ngược lại rất nhiệt tình.
Đáng tiếc, y không phải là một võ sư.
Cho nên Lý Hạo vẫn lắc đầu, quên đi.
......