TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 727: Thành lập Liệp Ma đoàn (7)

Đến thời điểm này, sáu người đánh bại đối thủ đều đi ra khỏi hàng.

Giờ phút này, 6 người bị đào thải đều nhìn chằm chằm Lý Hằng và Ngô Siêu, hai người này yếu nhất. Đáng tiếc, chỉ có một cơ hội lựa chọn, nếu đều chọn bọn họ thì cũng chỉ có một người được lên chiến đấu, nhất thời, mấy vị võ sư đều có chút rối rắm, ai cũng chọn bọn họ thì làm sao bây giờ?

Về phần Hồng Thanh, Liễu Diễm, Hồng Hạo thì đều không ai muốn chọn. Cháu trai của Vương Hằng Cương, Thiết Bố Y của Vương Siêu không kém, phòng ngự khó phá, mọi người cũng không cảm thấy có thể dễ dàng thủ thắng, ngược lại hai vị Phá Bách trung kỳ thành quả hồng mềm.

Lý Hạo nhìn về phía sáu người thua, cười nói: “Xem ra, mọi người chỉ chuẩn bị khiêu chiến Ngô Siêu và Lý Hằng thôi, 4 người còn lại hẳn là thăng cấp vững vàng rồi... Bị hai người đánh bại thì thôi, đừng lãng phí thời gian nữa, trung kỳ đều không đấu được, khiêu chiến nữa cũng không có ý nghĩa. 4 người còn lại, hai người một trận đấu, người thắng tùy tiện chọn một người để đánh, đánh thêm một trận cũng coi như công bằng, ai biểu cho các ngươi thua trước!”

Vẫn không có ai có ý kiến, và 4 người còn lại cũng không giao thủ, bởi vì Ngô Siêu và một trung kỳ khác trực tiếp từ bỏ cơ hội. Hai người bọn họ trước đó cũng chỉ thử xem, vừa nãy thua quá nhanh, chiến đấu thêm vài trận nữa cũng không có ý nghĩa.

Vì vậy, hai người còn lại là hai người trước đó đã bị Hồng Thanh và Liễu Diễm đánh bại, nhanh chóng lên sân khấu, một người chọn một người, tiến hành khiêu chiến.

Lý Hạo chỉ nhìn thôi, nhìn một hồi liền không quá để ý.

Những võ sư này đều không có thế.

Võ sư không có thế, kỳ thật cũng chỉ có quyền cước công phu lợi hại một chút, không có bản lĩnh quá mức đặc thù.

Hai vị trung kỳ có thể thắng hậu kỳ, tất nhiên cũng có bản lĩnh của mình.

Lại qua hơn mười phút, Lý Hằng mồ hôi rơi như mưa, nhưng vẫn dùng Liễu Nhứ kiếm đánh bại đối thủ. Liên chiến hai trận đều là vượt cấp, giờ phút này y cũng mệt mỏi, y vốn nói nhiều, bây giờ một câu cũng không nói nên lời.

Mà bên kia, Ngô Siêu đã chạy đến mồ hôi như mưa, vị môn đồ Kiếm Môn vẫn đuổi theo y cũng tức giận vô cùng, không ngừng vung kiếm chém, một kiếm sắc bén hơn một kiếm, nhưng thủy chung không thể đánh được Ngô Siêu.

“Tốc độ Siêu ca thật không chậm.”

Lý Hạo cũng nhìn một hồi, lúc trước kỳ thật không quá để ý, giờ phút này ngược lại có chút nghi hoặc: “Siêu ca cũng truyền thừa từ danh sư sao?”

Thiết Bố Y của Trần Kiên ở khắp mọi nơi, truyền thừa rất nhiều.

Nhưng thân pháp truyền thừa, không nhiều võ sư nổi tiếng lắm.

Tốc độ của Ngô Siêu rất nhanh, thật ra trước kia Lý Hạo đã biết, lúc trước Ngô Siêu đối mặt với siêu năng của Hồng Nguyệt vẫn có thể mang theo Hắc Báo và Vân Dao chạy trốn, thật sự là bỏ xa siêu năng của Hồng Nguyệt.

Bây giờ nhìn lại, cảm giác nhanh hơn nhiều so với võ sư hậu kỳ bình thường.

Lưu Long suy nghĩ một chút, lúc này mới thấp giọng nói: “Có một vài chuyện vốn không nên nói, chỉ là... Ta đã từng nói, người trong đội có một ít bí mật của chính mình, sẵn sàng ở lại Ngân Thành cũng có lý do riêng của họ. Ngô Siêu... Ngô Siêu thật ra là cháu trai của Ngô Hưng Hồng...”

Ngô Hưng Hồng?

Lý Hạo suy nghĩ một chút, không có ấn tượng, hắn nhìn thoáng qua Lưu Long, Lưu Long nở nụ cười: “Tên của hắn có lẽ ngươi không biết, bất quá có cái danh hào, Thảo Thượng Phi (bay trên cỏ).”

“Ồ!”

Lý Hạo hiểu rõ, có chút ngoài ý muốn: “Là người đó... Năm đó người nọ cũng là người nổi tiếng, tam thập lục hùng không có hắn, nghe nói chỉ là bởi vì chiến lực của hắn không mạnh, nhưng thân pháp đệ nhất, rất nhiều người nói người này cũng nên được xếp hạng trên Anh hùng phổ!”

Không phải một trong tam thập lục hùng, nhưng vẫn có thể được xưng là thân pháp đệ nhất nhân Ngân Nguyệt, điều này không hề đơn giản.

Ngô Siêu lại là cháu trai của lão?

“Siêu ca... Làm thế nào lại ở trong tiểu đội?”

“Ngô Hưng Hồng đã chết rồi, bị người ta giết. Không chỉ như thế, Ngô gia đều bị người ta tiêu diệt... Nghe nói là Phi Thiên hạ thủ, hình như một vị siêu năng của Phi Thiên đang theo dõi thân pháp của bọn họ, cụ thể ai xuống tay thì không rõ ràng lắm, nhưng Ngô gia đích xác bị người ta diệt.”

“Phi Thiên?”

Lý Hạo đau đầu.

Tiểu đội này thật thú vị.

Cừu nhân của mình là Hồng Nguyệt, cừu nhân Liễu Diễm là Diêm La, hiện giờ cừu gia của Ngô Siêu là Phi Thiên, khá lắm, ba tổ chức lớn đều gom đủ!

“Ừm, Phi Thiên có rất nhiều sát thủ, sát thủ đến vô ảnh đi vô tung... Mặc dù bọn họ chưa chắc có thể dùng được thân pháp của võ sư, nhưng bí thuật của đệ nhất thân pháp Ngân Nguyệt, Phi Thiên sao có thể không có hứng thú cho được?”

Lưu Long cũng lắc đầu thở dài: “Lúc ấy Ngô Siêu không có ở nhà, cho nên mới thoát khỏi được một kiếp. Sau đó liền tới Ngân Thành, bởi vì Ngân Thành hẻo lánh, cộng thêm lão sư ở đây, hắn cũng biết Tuần Dạ Nhân đang bảo vệ lão sư, cho nên ngay từ đầu đã đến tị nạn.”

Lý Hạo hiểu rõ.

Tổ năm người của tiểu đội Liệp Ma, hiện giờ hắn đã biết tình huống của Liễu Diễm, biết tình huống của Ngô Siêu, chỉ có chuyện của Trần Kiên và Vân Dao vẫn không ai nhắc tới.

Rõ ràng cũng có chuyện cũ.

Đương nhiên, Lý Hạo cũng không quan tâm, ba tổ chức lớn đều đủ rồi. Dù có thêm một kẻ thù nữa, thêm một người nữa cũng không nhiều, thiếu một người cũng không ít.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Ngô Siêu vẫn chạy, nhảy... Đến cuối cùng, vị võ sư Kiếm Môn kia lựa chọn buông tha, đánh không trúng địch nhân. Cộng thêm dù sao Ngô Siêu cũng là đồng nghiệp cũ của Lưu Long và Lý Hạo, đối phương suy nghĩ một hồi bèn lựa chọn buông tha.

Đến lúc này, trận chiến kết thúc.