TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 114: Đội Liệp Ma chiến đấu (1)

Trong đêm mưa, Hắc Báo đến rồi.

Ánh mắt Lưu Long lạnh lùng, đứng nhìn đằng xa, ông ta nhìn thấy rồi, nhìn thấy được chỏm đầu của Hắc Báo!

Ở đó!

Tìm thấy rồi!

Cho dù không có Hắc Báo, Lưu Long cũng có cách tìm người, dẫu sao đây cũng là địa bàn của ông ta.

Nhưng có Hắc Báo thì tìm người sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Đã xác định được vị trí mục tiêu!

Lưu Long nhìn về phía ánh sáng còn sót lại đằng xa, đại giáo đường.

Đây là công trình được xây dựng từ sớm ở Ngân Thành, sau đó thì bị bỏ trống, vốn là xây dựng giáo đường để dân chúng có chỗ nghĩ ngơi, nhưng mà người dân Ngân Thành lại không hứng thú với giáo đường, cũng không có bệnh tật gì, nên thà rằng hóng mát dưới gốc đại thụ chứ cũng chẳng muốn đến đó nghỉ chân.

Như vậy, giáo đường này định sẵn là xây dựng để tháo bỏ, không lâu sau sẽ phải phá đi rồi.

"Một nơi không tồi!"

Lưu Long khen ngợi một câu, đúng là nơi được lựa chọn, nó cũng sắp tháo dỡ rồi, người dân xung quanh đã dọn đi hết, cộng thêm tối nay có mưa, hầu như sẽ không có ai ở gần đây.

Một nơi thật lý tưởng!

Ông ta đột nhiên dừng bước, phía sau, 22 vị đội viên Đội Chấp Pháp cũng vội dừng chân lại.

Có người nghi ngờ nhìn vị đội trưởng uy nghiêm của mình.

Sao dừng lại rồi?

Trong màn mưa vang lên tiếng thở dốc, có người đã chạy mệt rồi, chẳng qua là Lưu Long thế lực rất mạnh, nên cũng không ai dám phản kháng, Đội Chấp Pháp rất kính trọng vị đội trưởng này, đương nhiên, mấy năm nay tâm tư của Lưu Long không đặt ở đây, cho nên Đội Chấp Pháp mới có hơi chút hỗn loạn.

Lúc này, nước mưa cũng đã thấm đẫm hết mọi người.

Lưu Long không nói chuyện, cũng không ai dám lên tiếng.

Cứ như vậy, một đám người ở trong màn mưa, hứng mưa, đều ngẩng đầu hướng nhìn về người đàn ông cao to ở phía trước, không có bất mãn, cho dù có, cũng không dám biểu lộ ra dù chỉ một chút.

Lưu Long nhìn từng người một, đều đã già cả rồi.

Lần này ông ta dẫn theo bên người, đều là những huynh đệ đã đi cùng ông ta nhiều năm, chỉ có một số ít vẫn chưa gia nhập tiểu đội Liệp Ma, nhưng cũng không ai là không biết tới tiểu đội này.

Tất cả những người trong tiểu đội Liệp Ma, đều là những kẻ điên loạn, cờ bạc, có người đã đi đến đường cùng hoặc những kẻ có dã tâm muốn trở nên lớn mạnh hơn, nếu không, Lưu Long cũng sẽ không thu nạp vào.

Bởi vì những người bình thường muốn giết siêu năng chính là đang đánh cược mạng sống của mình.

Lúc bấy giờ, Lưu Long lại nhìn một lượt từng người dưới màn mưa, nước mưa gột rửa khuôn mặt của họ, Lưu Long lạnh lùng lên tiếng: "Mọi người đều là những huynh đệ của tôi, đã cùng tôi vào sinh ra tử, Lưu Long tôi không bạc đãi các người, các người cũng không nên ra tay với tôi chứ!"

Lời này vừa nói ra, có người liền biến sắc, có người trầm giọng trả lời: "Đội trưởng như vậy là có ý gì? Ai muốn hại ngài?"

"Không quan trọng!"

Lưu Long vẫn giọng điệu lạnh lùng: "Điều này không quan trọng, có lẽ tiền bạc đã làm mờ mắt con người, nhưng... nhớ kĩ một điều, siêu năng là siêu năng, phàm nhân là phàm nhân, những người kia, sẽ không xem các người ra gì, tiền bạc rồi cũng tiêu hết, dính líu đến việc này, sớm muộn gì cũng sẽ chết mất xác!"

Cả đội ngũ đều trầm mặc.

"Tôi không kéo các người xuống nước, nhưng... các người phải tuân thủ mệnh lệnh!"

Ông ta âm lãnh nói với đám người: "Mọi người nghe kĩ, phân thành 2 đội, mắt nhìn nhau, ai cũng không được nhúc nhích! Không cho phép có bất kì hành động nào, không được nói chuyện bàn tán, đều phải ở đây đợi tôi! Không được chạy loạn! Có lẽ trong các người có tai mắt theo dõi tôi... nhưng cũng không sao, tôi sẽ không truy cứu! Nhưng, nếu như lúc này có bất kì hành động nào... giết ngay tại chỗ!"

Giờ khắc này, mọi người đều nín lặng.

"Tôi không tin tất cả mọi người đều phản bội, bóng tối cuối cùng cũng chỉ là bóng tối!'

Trên người những người này, có lẽ có người đã bị định vị, vẫn luôn quan sát hành tung của Lưu Long, nếu không thì không thể có thông tin nhanh như vậy, Lưu Long ở đâu, liền lập tức bị quân địch phát hiện.

Tin tức quá nhanh nhạy rồi!

Cho nên, trong hơn 20 người ở đây, nhất định có người chịu trách nhiệm quan sát ông ta, trên người có thể đã bị siêu năng giở thủ đoạn, ở đâu, đối phương cũng có thể cảm ứng được.

Mà việc này, Lưu Long sớm đã biết.

Có thể biết được vị trí chi tiết của Lưu Long, chỉ có thể là những người thân tín.

Bây giờ, những người này ở đây, nếu như không hành động, có thể sẽ trì hoãn được một lúc.

Trong đội ngũ không phải không có ai thông minh, sau một lúc, có người đã trầm giọng nói: "Đội trưởng, việc hôm nay không đơn giản, huynh đệ chúng tôi cũng không ngốc, sớm đã nhìn ra một vài điều! Đội trưởng cứ liên tục bị dắt mũi, trong huynh đệ chúng ta... có lẽ có người đã bất cẩn bị người ta nhắm vào! Đội trưởng tin tưởng chúng tôi, huynh đệ chúng tôi cũng sẽ không làm khó ngài... cứ đợi ở đây e là sẽ có chuyện, đội trưởng nếu như tin chúng tôi, tôi sẽ cùng đội 2 và đội 3 giám sát lẫn nhau, dẫn đội đi đến hiện trường vụ án!"

Đều là lão Tuần Kiểm, có ai mà không có trình độ sắc bén chứ?

Chưa nói có người phản bội, có lẽ cũng là vô tình.

Lúc này thật không phải là lúc vạch lá tìm sâu.

Lưu Long nghe vậy, nhìn sâu vào ánh mắt của mọi người, gật đầu: "Tôi tin mọi người, nhưng mà việc đi đến hiện trường... nếu như kẻ ác nhân vẫn còn ở bên đó, e rằng mọi người sẽ gặp nguy hiểm."

"Đội trưởng, chúng tôi là Tuần Kiểm!"

Có người cười nhẹ một tiếng: "Tuần Kiểm sẽ sợ những ác nhân kia sao?"

Lưu Long không nói nhiều nữa, dứt khoác vung tay lên, hơn 20 người nhanh chóng tiến về phía trước trong đêm mưa, hai bên quan sát lẫn nhau, dù là mấy vị tiểu đội trưởng cũng không ngoại lệ.

Đội Chấp Pháp, chung quy cũng chưa bị mục nát hoàn toàn.

Một lúc sau, Lưu Long cấp tốc lao vụt trong màn mưa.