Đương nhiên gã không để ý, cũng không rảnh để ý, giờ phút này sắc mặt có chút hồng hào, có chút phấn khích.
Thế này thì gã có thể tiếp tục đi cùng!
Nội kình bắt đầu khôi phục, vết thương cầm máu, trước đó gã có chút vô lực, lập tức cũng cảm giác chính mình có khí lực.
Phía trước, Liễu Diễm cũng không nói gì, túm lấy tay của Lý Hạo, vừa chạy nhanh vừa: "Cho chị chút đi, không cần nhiều quá đâu!"
Chạy nhanh liên tục như vậy lại không có bổ sung năng lượng, cô cũng chịu không nổi.
Về phần tìm xe... lúc này đã quá nửa đêm, lại còn ở vùng ngoại ô, đừng nói tìm không ra, mà dù có tìm được thì mục tiêu cũng quá lớn.
Lý Hạo cũng không nói cái gì, một tay kéo Liễu Diễm, một tay kéo Trần Kiên mập.
Ba người hình thành một hàng, Lý Hạo ở giữa, thiếu chút bị hai người kéo đứt, phụ trách truyền chút tinh quang năng cho hai người.
Giờ phút này, không phải lúc để lo lắng về những điều này.
Lần này nếu thất bại, tất cả mọi người đều phải chết.
Nếu thắng, dù sao cũng là chiến hữu đồng sinh cộng tử, chỉ là tinh quang năng thôi, Lý Hạo cứ bịa đại một lý do, bọn họ tin hay không thì tuỳ.
Lúc này, Lý Hạo còn đang suy nghĩ chuyện khác, bỗng nhiên nói: "Lão đại thật sự không có cách nào tấn cấp siêu năng, hay là không tấn cấp?"
"Không có cách nào tấn cấp!"
Liễu Diễm vừa mang theo hắn chạy, vừa đáp: "Có ai ngu không muốn tấn cấp? Chớ suy nghĩ quá nhiều! Anh ấy cũng đã có cơ hội tấn cấp, anh ấy không phải Viên Thạc, Tuần Dạ Nhân chấp nhận cho anh ấy nhiều cơ hội, nhưng cũng có yêu cầu là sau khi tấn cấp phải phụ trách trấn thủ Bạch Nguyệt thành! Lão đại tấn cấp, rất có thể sẽ đạt đến cấp độ Nhật Diệu, nhưng cũng phải trả giá lớn, Tuần Dạ Nhân cần trợ giúp của anh ấy... Lão đại không chịu, cho nên rời khỏi Tuần Dạ Nhân, về nơi này!"
"Hành tỉnh hy vọng sẽ thu hẹp phạm vi phòng thủ, bao gồm cả Ngân Thành, vài tòa thành sẽ bị xoá, di chuyển. Ý của Tuần Dạ Nhân là tốt nhất cho các tổ chức siêu năng khác vài toà thành và nhân khẩu, công nhận sự thống trị của chúng!"
Lý Hạo hơi giật mình.
Công nhận?
Có ý gì?
Liễu Diễm vừa chạy, vừa giải thích: "Hiện tại tổ chức siêu năng vô pháp vô thiên, trong đó có nguyên nhân do không biết căn cứ của bọn chúng ở đâu, rốt cuộc có bao nhiêu người, thực lực mạnh đến mức nào!"
"Nhường vài toà thành, thậm chí lúc cần có thể cho chúng một hành tỉnh! Để chúng lập quốc! Thứ nhất, có liên quan, bọn chúng sẽ kiêng kị rất nhiều khi ra tay với người bình thường. Thứ hai, có đại bản doanh, lại càng dễ tấn công chính xác! Thứ ba, những người này lập quốc, thì những vũ khí huỷ diệt thành phố sẽ có tác dụng, mà không phải siêu năng tới lui tự nhiên như hiện giờ..."
Lý Hạo suy nghĩ một chút, con mắt bèn tỏa sáng, đây là chuyện tốt!
Theo như điều mà Liễu Diễm nói, đây quả thật là chuyện tốt.
Tổ chức siêu năng vô pháp vô thiên, cũng là bởi vì thần bí, tự do, một khi lập quốc, ngược lại là lúc chúng bị hạn chế.
Khi đó, nếu còn ngang ngược hiếu sát, thì cứ đại pháo oanh kích, sử dụng vũ khí diệt thành...
Ý tưởng của Tuần Dạ Nhân rất tốt!
Lý Hạo vừa nghĩ như vậy, Liễu Diễm bèn nói: "Đây là chiều hướng phát triển, không cách nào thay đổi! Sách lược là đúng, phương án là đúng, chị và lão đại không có năng lực phản kháng, cũng không thể phản kháng, nói chúng thì cách làm này có lợi cho ổn định xã hội, ổn định những nhân tố không an phận!"
"Nhưng Lý Hạo, em phải nhớ kỹ một điều... lập quốc cần nhân khẩu, nhân khẩu đến từ đâu? Hiện giờ bên chính phủ do người bình thường lập ra, cho nên quan tâm, chấp nhận bảo vệ... Em cảm thấy siêu năng giả của tổ chức siêu năng, sẽ quan tâm sao? Bọn chúng sẽ để ý sao? Cho nên, chỗ nào bị lưu lại, ai bị lưu lại... thật ra cũng đại biểu cho những người này bị từ bỏ!"
Những con người sống dưới sự thống trị của tổ chức siêu năng, sẽ có kết cục gì?
Ai cũng không biết!
Có lẽ sẽ trôi rất hạnh phúc, có lẽ sẽ như luyện ngục, tương lai khó đoán, thật ra rất không công bằng đối với những người bị lưu lại kia.
Nhưng... có thể làm sao?
Lưu Long làm nhiều việc như vậy, cũng vì tránh cho Ngân Thành trở thành thành thị bị bỏ lại, bởi vì Ngân Thành nằm ở rìa hành tỉnh, vị trí chiến lược không quan trọng yếu, thành thị rất nhỏ, nhân khẩu ít, bị từ bỏ... hình như cũng rất có lời.
Có thể kiềm chế vài tổ chức siêu năng, là lợi nhiều hơn hại.
Nhưng Lưu Long không chấp nhận.
Cho nên, ông ta tình nguyện trở về, đích thân săn giết siêu năng giả, từ từ tấn cấp, khi đó mới có thể bảo toàn Ngân Thành, không bị từ bỏ, một khi bị từ bỏ, toàn bộ Ngân Thành sẽ trở thành khu quản hạt của siêu năng.
Khi đó, một khi chiến tranh nổ ra, Ngân Thành chính là uy hiếp bên phía chính phủ quản thúc tổ chức siêu năng, vũ khí diệt thành có thể sẽ dùng lên Ngân Thành.
Lý Hạo đến giờ vẫn không hiểu rõ những chuyện này.
Nhưng cao tầng của Ngân Thành, như mấy vị tuần sát sứ Tuần Dạ Nhân đều hiểu rất rõ.
Xây dựng tiểu đội Liệp Ma cũng có nguyên nhân này.
Lý Hạo còn đang tiêu hoá đống tin tức, Liễu Diễm không lên tiếng nữa, tốc độ của 3 người rất nhanh, nhưng động tác rất nhỏ, băng băng trong đêm mưa.
Nơi đây cách địa điểm mà bọn họ giao hẹn còn hơn mười cây số.
Cho dù bọn họ đều là võ sư, nhưng hơn mười cây số, cũng tốn không ít thời gian.
...
Ngân Thành cổ viện.
Viên Thạc thở hắt ra, đứng lên, lão đứng dậy đi tới cửa, nhìn về phía ngoài phòng, bỗng nhiên nói: "Học sinh kia của ta không biết còn sống hay không!"
Hồ Hạo trầm mặc không nói.
Lý Mộng vẫn nhanh mồm nhanh miệng như trước nói: "Không chừng đã chết queo rồi, hay là chúng ta qua đó xem một chút, em cũng không tin những người này dám giết Tuần Dạ Nhân, nếu chết rồi thì nhặt xác đem chôn, nếu đối phương yếu ớt, chúng ta còn có thể kiếm chút lợi lộc, giết mấy đứa..."
Lời cô ta nói khá khó nghe nghe.
Nhưng nghe câu sau cùng, Viên Thạc quyết định không cùng so đo với con nhỏ này.
Con nhóc não phẳng.
Nhưng còn có một trái tim chưa mất đi nhiệt huyết, còn chịu đi giết vài kẻ địch...
Nhưng trong Tuần Dạ Nhân cũng cần một nhóm siêu năng giả nhiệt huyết như vậy, không nghĩ quá nhiều, không lo lắng quá nhiều, chỉ muốn có cơ hội giết vài kẻ địch lập uy, thật ra cũng không tệ.
Giống như Hồ Hạo, suy nghĩ nhiều hơn Lý Mộng, cho nên nãy giờ không nói gì, bởi vì y kiêng kỵ quá nhiều chuyện.
Đúng vào lúc này, bên tai Hồ Hạo vang lên một trận thanh âm, y lắng nghe một lúc, rồi thở dài: "Lưu Long... sắp không xong!"
Viên Thạc nhìn y.
Hệ thống tình báo của Tuần Dạ Nhân khá mạnh, có một số việc trong thành, Viên Thạc chưa chắc đã biết, nhưng Tuần Dạ Nhân thì vẫn có biết, bởi vì Tuần Kiểm Ti thuộc quản hạt của bọn họ.
"Lưu Long tập hợp chiến hữu cũ, đánh chết 3 vị siêu năng, đều là cấp độ Nguyệt Minh! Nhưng lúc này... tổ chức siêu năng này phái càng nhiều người hơn, giờ còn có thêm nhiều siêu năng giả đang đuổi giết Lưu Long... Lưu Long chỉ sợ chịu không nổi!"
Hồ Hạo nói đến đây, bèn trầm mặc.
Tuần Kiểm Ti chấp pháp đội trưởng!
Thật ra cũng cùng hệ thống với y, nhưng... giờ y cũng hết cách, nơi này chỉ có y và Lý Mộng, ở yên tại đây không ra còn có thể tự vệ, nếu ra ngoài thì chỉ sợ chỉ có một con đường chết!
Viên Thạc cũng trầm mặc không nói.
Lưu Long sắp không chịu được nữa sao?
Mình... giờ phải xuất thủ sao?
Lão hít sâu một hơi rồi bước ra ngoài, dù Lưu Long ngu ngốc, nhưng mấy năm qua đã làm nhiều chuyện vì Ngân Thành, dù mình cảm thấy gã đang làm chuyện vô ích, nhưng không thể chối bỏ cống hiến của gã!
Lưu Long sẽ do mình bảo vệ!
...
Trong nội thành.
Lưu Long đang chạy.
Siêu năng giả đang đuổi theo sau lưng không chỉ một.
Mấy đạo hồng ảnh lần lượt xâm lấn thể nội Lưu Long, lúc này sắc mặt của Lưu Long đã trắng bệch, có chút vô lực.
Huyết dịch không ngừng sôi trào, mỗi một lần đều là lưỡng bại câu thương.