Lý Hạo cứng họng, lắc đầu không nói nên lời, cười cười giãi bày: “Song tu…thôi bỏ đi, không nói từ song tu này nữa, lão sư, em nghe từ này thấy rất khó chịu! Người đổi thuật ngữ khác đi, em sẽ chọn cách này!”
“Xác định rồi à?”
“Tất nhiên rồi!”
Lý Hạo cười hehe thủ thỉ: “Lão sư quá mạnh, chỉ là vốn để em sống tiếp! Cũng như lần này, nếu như lão sư không ra tay cứu giúp, em sớm đã bị thiêu thành tro bụi rồi!”
Thực ra Lý Hạo cũng không suy nghĩ gì, chỉ là nghe từ ‘song tu’ có chút khó chịu.
Tất nhiên, lựa chọn cách chia sẻ năng lượng với Viên Thạc, theo cách này thì hắn có lợi và lão sư cũng có lợi.
Cả hai cùng có lợi!
Nếu không thì, cho dù bản thân thực sự đến được đỉnh Phá Bách, sau đó thì làm sao?
Một là kẻ mạnh hàng đầu cấp độ Tam Dương đã bị giết, so với Phá Bách vẫn cao hơn hai cấp độ, Lý Hạo không có Viên Thạc bảo vệ, muốn rong chơi cái rắm!
Viên Thạc bật cười: “Ta biết tên tiểu tử ngươi đầu óc không ngốc! Ta đã nói là cho em ba lựa chọn, nhưng thực ra chỉ có một…Em không song tu cũng phải song tu, bây giờ lão tử ta đói khát không chịu được nữa! Toàn bộ sức lực bên trong cơ thể đều vận hành không nổi rồi, tên nhóc em, nếu không phải học trò của ta, ta sớm đã nhân lúc em ngủ say mà hấp thụ hết toàn bộ rồi!”
“……”
Lý Hạo cười gượng, “Lão sư, chúng ta là phe chính nghĩa, phong cách này của người, làm em cảm thấy, chúng ta giống như là người xấu vậy!”
“Chính nghĩa vớ vẩn!”
Viên Thạc không cảm thấy rằng: “20 năm trước, võ sư hống hách lộng hành, lão sư của em là ta đây, ỷ vào hai quả đấm thép, quét sạch tứ phương, đánh giết không biết đã bao nhiêu người! Người người đều gọi ta là ‘Viên lão ma’! Lời có chút khó nghe thì là ‘vượn’, là ‘khỉ;…vì ta luyện Ngũ Cầm Thuật, tốc độ cũng nhanh, kêu như vậy cũng không tính là sai!”
Dẫu sao, biệt hiệu của lão không hề dễ nghe chút nào.
Cái gì mà Ngân Nguyệt Tam Thương, chẳng có chút liên quan nào với lão, lão chính là lão ma đầu.
Chỉ là siêu năng vùng dậy, lão mới có thái độ mềm mỏng hơn rất nhiều.
“Đừng nói nhảm nữa, mau mau song tu, em đã nằm cả một ngày rồi……Ngân Thành hiện tại không sao, Tuần Dạ Nhân cũng sẽ có phản ứng, Hồng Nguyệt có lẽ sẽ không dám hấp tấp xông vào nữa, chúng ta mau khẩn trương quay về!”
“Gấp gáp như vậy sao?”
Lý Hạo trái lại không quá vội……
Kết quả chưa đợi hắn nói xong, Viên Thạc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, quát: “Em là tên ngốc sao? Chúng ta đã giết bao nhiêu người, giết cả một Tam Dương, một Nhật Diệu, 10 tên siêu năng, còn có một số võ sư……Có bao nhiêu đồ tốt chứ? Thần bí năng có bao nhiêu? Tranh thủ khi cường giả Tuần Dạ Nhân chưa tới, mà mau chóng giành chiến lợi phẩm mang về, đợi cường giả Tam Dương của Tuần Dạ Nhân tới, thì chúng ta có thể vì chút chiến lợi phẩm mà trở mặt với bọn họ hay sao? Đối phương lần này cũng điều động cả một Nhật Diệu, tiếp cận giúp đỡ mà chúng ta lại mang tiếng oan, bao che chúng ta……Em nói xem có thể trở mặt hay không?”
“Không thể!”
Lý Hạo lắc đầu.
“Vậy không phải được rồi sao!”
Viên Thạc lại cười cười nói: “Bây giờ Hoàng Vân đang ở đây, y sợ ta lắm, tên này không có gan tranh đoạt với ta, ta quay về thì mọi thứ đều là của ta! Bằng không……Tam Dương thực sự đến rồi, Tuần Dạ Nhân chắc chắn sẽ đoạt mất, chúng ta đừng để lại cho bọn họ dù chỉ một sợi tóc! Cho dù em và ta không dùng đến, thì cái tên đội trưởng Lưu Long của em, còn có cô nàng ngực khủng kia nữa, chẳng phải đều có thể dùng sao?”
Đây là đang nói Liễu Diễm sao?
Lý Hạo nói không nên lời, lão sư vẫn còn tâm tư mà quan tâm đến cái này, thực là……Già không nên nết!
Trước đây cũng chưa từng nghe những lời như vậy!
Lẽ nào nói, trước kia đều là giả vờ sao?
Có khả năng!
Trước đây lão sư không có biện pháp gì cả, không thể đánh bại đối thủ, hạ thủ công phu, giả làm giáo sư trong cổ viện, hiện tại thực lực đã tiến bộ, chém được cả Tam Dương, dĩ nhiên sẽ phóng túng hơn rồi!
“Nhanh lên, đừng chần chừ nữa!”
Lão nói xong lại ném thanh tiểu kiếm cho Lý Hạo: “Cảm thấy năng lượng so với trước kia kém hơn rất nhiều, dường như nguồn năng lượng trong đó có hạn……Thật đáng tiếc, không biết có thể khôi phục lại được không, nguồn năng lượng này quá hữu ích! Nếu như hết cách để hồi phục, vậy thì thực sự lỗ vốn to rồi!”
Lão có chút hối hận, bây giờ hấp thu rõ ràng cảm nhận được, năng lượng không còn mạnh mẽ như trước, rất yếu ớt.
Đương nhiên, cho Lý Hạo hấp thụ, nên có thể duy trì trêm một đoạn thời gian nữa.
Nhưng lão là Đấu Thiên, cứ hấp thụ như thế này, không bao lâu sẽ uổng công vô ích, vậy nên Viên Thạc cũng ngừng không hấp thụ nữa.
“Lão sư, thanh kiếm của em, trước đó em đã giải phong ấn rồi……”
“Chưa!”
Viên Thạc trực tiếp ngắt lời: “Chỉ là tạm thời phá vỡ phong ấn mà thôi, máu chảy trong tim em, vẫn không đủ để nhét đầy kẽ răng! Cây kiếm này của em lợi hại hơn mức tưởng tượng, chầm chậm bước đến đây! Bây giờ chỉ là giải phong ấn một chút thôi, hiệu quả không quá lớn……Sau này thì chúng ta nghiên cứu nó thêm!”
Vừa dứt lời, lão nắm ngay lấy Lý Hạo, cùng Lý Hạo tay đối tay, chân đối chân……Ngay sau đó, nghĩ một chút, đột nhiên cởi giày của Lý Hạo ra.
Lý Hạo không nhúc nhích được, thấy lão sư dường như đang cởi y phục……Vội vàng nói: “Lão sư, Ngũ Tâm Hướng Thiên là được, tay và bàn chân trần là được, cởi y phục làm cái gì?”
“Y phục còn ướt, khó chịu lắm!”
“Đừng mà!”
Lý Hạo vội vàng: “Lão sư, chúng ta thận trọng một chút!”
“Đồ ranh con!”
Viên Thạc chửi một câu, cậu tưởng rằng lão phu thích nhìn của cậu sao?
Ha ha!
Viên lão không thèm nói gì nữa, nhanh chóng cởi giày của Lý Hạo, tay chân của lão và của Lý Hạo chạm vào nhau, nhanh chóng nói: “Một lát nữa cùng nhau vận hành Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, ghi nhớ nhé, ta vận hành kình lực có thể sẽ làm đau em, em cứ thuận theo là được! Đừng phản kháng! Em phản kháng cũng vô ích……và sẽ không có ai cứu được em!”
Lý Hạo một tiếng cũng không thốt ra.
Lão sư nói chuyện càng lúc càng bá đạo rồi, không được ý kiến nhiều, cứ ngoan ngoãn nghe lời là được rồi.
Sư đồ hai người họ không nói chuyện nữa.