TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 176: Rồng ẩn dưới vực sâu (3)

Vương Minh muốn nói lại thôi, nghĩ một hồi vẫn là lên tiếng: "Anh cũng biết Tuần Dạ Nhân, biết siêu năng! Lần này Viên lão sư lấy được nhiều Thần Bí Năng, anh là học sinh của lão, tôi cảm thấy anh nên cố gắng thể hiện một ít, sớm muộn gì cũng bước vào lĩnh vực siêu năng!"

Vương Minh sắc mặt nghiêm túc: "Việc của Bát Đại gia Ngân Thành, vẫn chưa kết thúc! Hồng Nguyệt bỏ ra đại giới lớn như vậy, sắp đặt nhiều năm, nhưng vẫn chưa phải là cuối cùng, anh nhất định là mục tiêu mà họ truy giết! Anh là truyền nhân duy nhất của Bát Đại Gia bây giờ, tôi nghĩ, bọn họ sẽ không để yên như vậy!"

"Ngân Thành cũng không phải là nơi ở lâu dài, ở đây dù sao cũng quá hoang vu, cho dù là Viên lão sư, cũng không thể cứ ở mãi nơi này, lúc trước còn được, bây giờ lão đã bước vào trình độ Đấu Thiên rồi, còn ở lại chưa chắc đã là chuyện tốt."

Lý Hạo gật gật đầu, thở dài một tiếng: "Tôi biết, nhưng mà..."

"Anh đến Bạch Nguyệt Thành phát triển, tôi thấy với năng lực của lão sư của anh, giành cho anh một chức trong Tuần Dạ Nhân vẫn có thể được, Tuần Dạ Nhân cũng không phải đều là siêu năng giả, cũng có bộ phận hậu cần phía sau, xử lí một vài tin tức, làm công tác hậu cần, dù sao cũng có rất nhiều vị trí phù hợp hơn với anh."

"Anh lại đang là hạt giống tốt, xuất thân từ Tuần Kiếm Ti, lần này tôi nghe nói bên trên còn thăng chức cho anh, có thể là Tuần Sát Sứ... Ngay cả khi Tuần Dạ Nhân giảm đi giá trị sử dụng, anh cũng là Tuần Kiếm cấp 1... vẫn có thể được phân một công việc không đến nỗi tệ."

Vương Minh lúc này ngược lại đưa ra một vài đề xuất, lại nói: "Anh đến Bạch Nguyệt Thành, có thể cảm thấy không quen thuộc,... không được tự nhiên... Nhưng người luôn đi đến chỗ cao, anh còn trẻ, từ từ thích ứng là được! Đi đến nơi đó, chúng ta dẫu sao cũng từng là đồng nghiệp, thậm chí từng cùng nhau chiến đấu, nếu như có khó khăn, cũng có thể tìm tôi... Đương nhiên, tôi chỉ một nhân vật nhỏ trong Tuần Dạ Nhân, cũng không giúp được anh quá nhiều."

Cậu ta đánh đầu trước một câu, chuyện nhỏ có thể tìm tôi, chuyện lớn thì đừng có tìm đến.

Lại chêm vào một câu: "Còn có Lý Mộng, Hồ Hạo, anh nếu như có trở ngại gì cũng có thể đến nhờ họ, hai người họ rất vui khi giúp đỡ người khác, tôi nghĩ cũng sẽ không từ chối anh đâu."

Lý Hạo có hơi ngờ vực, bất ngờ, lời lẽ tốt đẹp vậy sao?

Có phải là có gì mình chưa biết không?

Ngược lại vô thức cảm thấy có liên quan đến lão sư của mình, nếu không, Tuần Dạ Nhân như Vương Minh, không cần thiết phải nói nhiều với một người bình thường như mình.

Lý Hạo nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng vẫn rất nhanh cảm ơn: "Cảm ơn Vương trưởng quan!"

"Đừng gọi như vậy nữa... thôi đi, tuỳ anh vậy!"

Vương Minh cười Lý Hạo, cũng không riêng gì vì nói những lời này, rất nhanh, lại bổ sung một câu: "Anh nếu như có thể ở lại Ngân Thành trở thành siêu năng giả, vậy thì không còn gì bằng rồi! Nếu như ở Ngân Thành mà không có cách nào thành siêu năng giả... tôi có thể tìm cách, giành cho anh một cơ hội được một lần dẫn năng nhập thể!"

Lý Hạo lộ vẻ nghi ngờ: "Dẫn năng nhập thể? Tiểu đội Liệp Ma chúng tôi cũng được..."

"Được cái rắm!"

Vương Minh mở miệng chửi thẳng: "Của các người đó là trò trẻ con, quá nực cười rồi! Bọn người Lưu Long đã có một lần dẫn năng nhập thể, lại làm như vậy, tất nhiên cũng không có vẫn đề gì. Anh không giống như vậy, anh lúc trước chưa từng chính thức dẫn năng nhập thể, của bên Tuần Dạ Nhân và của bên này không giống nhau, không chỉ là hấp thu Thần Bí Năng, còn có một số trình tự khác, làm cho tăng cấp dễ dàng lên một chút."

"Nếu không thì, một số phú thương sẵn sàng chi tiền cho Thần Bí Năng, cũng không thể mua được, vậy tại sao chúng ta phải tranh giành một vị trí Tuần Dạ Nhân chứ?"

Lý Hạo nghĩ, hình như cũng đúng.

Về phần trong đây có gì không giống, hắn cũng không hỏi, chỉ cười đáp: "Vậy thì cám ơn trưởng quan, nhưng mà nghe thì liền biết, chức vị này chắc chắn rất quý báu... Được rồi, tôi không lãng phí chức vị này nữa, tự mình thử xem! Nếu như không được, thì liền như lão sư, bước theo con đường võ sư, tôi cảm thấy khoảng cách giữa bản thân tôi với cảnh giới Trảm Thập ngày càng gần rồi."

Vương Minh thở dài một tiếng: "Anh vẫn không hiểu, tầm nhìn quá hẹp! Võ sư thì mạnh, đến được trình độ của Viên lão sư, càng mạnh hơn bình thường... nhưng tầm nhìn của anh không thể chỉ giới hạn đến đây, anh cần biết, siêu năng phát triển mới 20 năm, đến giờ đã tồn tại vượt qua Tam Dương, vả lại đang phát triển nhanh chóng, ở tương lai cực hạn đến đâu, không ai nói rõ được! Thế nhưng, võ sư... đã là cực hạn rồi!"

Lý Hạo gật đầu, những điều này hắn biết, lão sư cũng đã nói qua.

Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều.

Lão sư nói, tốt nhất là đừng nên thử tăng cấp, trước tiên luyện võ đạo, vậy thì cứ nghe theo lão sư thôi.

Lý Hạo ít ra cũng biết được điểm này, lão sư sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, nhất định là có lí do của ông ấy.

Đương nhiên, những lời này không thể nói với Vương Minh.

Vương Minh có thể nói nhiều như vậy, đã rất có thành ý rồi, thậm chí còn nói giúp mình giành một chức vị, Lý Hạo lần nữa cảm kích nói: "Cảm tạ Vương trưởng quan! Tôi đã nhớ kỹ rồi, nếu thật sự không được, đến lúc đó tôi sẽ mặt dày đến thăm hỏi!"

"Tuỳ anh vậy!"

Vương Minh thấy Lý Hạo hình như không muốn rời khỏi Ngân Thành, cũng lười khuyên tiếp, vẫy vẫy tay: "Tôi muốn rời khỏi hôm nay! Sau cùng vẫn là nói một câu, Ngân Thành thật sự quá nhỏ rồi, một triệu nhân khẩu... Bạch Nguyệt Thành chỉ tính nhân khẩu thì cũng có 30 triệu người! Cấp độ Phá Bách như Lưu đội trưởng, ở Ngân Thành là người đứng đầu, còn ở Bạch Nguyệt Thành, lại rất bình thường! Bất kể là duyên phận, cơ hội, báu vật, bí tịch, bí thuật đều vượt xa bên này!"

"Vâng, tôi biết rồi! Cám ơn trưởng quan!"

Lý Hạo cũng vẫy tay, đưa mắt nhìn theo Vương Minh rời đi.

Vị Tuần Dạ Nhân này, lần này tới Ngân Thành, đã hoàn thành nhiệm vụ, xem bộ dạng thu hoạch được không nhỏ.

Cậu ta đi rồi, chắc hẳn Hách Linh Xuyên cũng sắp đi.

Thậm chí đã đi rồi cũng nên!

Nghĩ đến đây, Lý Hạo bỗng nhiên không tiến vào nữa, quay đầu đi về cổ viện Ngân Thành bên kia, gọi lão sư cùng hắn đi thu thập Hồng Ảnh trước, còn phần tại sao lại kêu lão sư... Lý Hạo dùng kiếm đâm Hồng Ảnh, Hồng Ảnh sẽ lộ nguyên hình, lão sư không có mặt, Hồng Ảnh công kích mình thì làm sao?

Huống chi, lỡ bị người ta phát hiện thì biết làm thế nào?

Có lão sư ở đó, nói không chừng có thể dò xét một chút, xem thử rốt cuộc là Hồng Ảnh có thành phần cấu tạo gì, tóm lại, chuyện này Lý Hạo cũng không có ý định giấu diếm, thấy được Hồng Ảnh, lão sư sớm muộn gì cũng đoán được, chỉ là chẳng muốn vạch trần mà thôi.

...