Ngân Thành.
Sau khi mấy người Hách Liên Xuyên rời đi, đám Hồng Nguyệt bị tiêu diệt, Ngân Thành dần dần ổn định.
Cứ như trận chiến mấy hôm trước cũng chỉ là một giấc mộng.
Hồng Nguyệt không đến nữa, Tuần Dạ Nhân cũng rút lui toàn bộ, Ngân Thành vẫn là Ngân Thành lúc trước, chỉ là Ngân Thành ngày hôm nay, trong cổ viện lại có thêm một vị võ phu trảm Tam Dương uy chấn Ngân Nguyệt!
Tuần Dạ Nhân lấy đi thanh kiếm Viên Thạc đưa cho Lý Hạo.
Đối phương sẽ tiết lộ tin tức ra thế giới bên ngoài... về chuyện công khai như thế nào, có công khai hay không thì Lý Hạo không biết, hắn chưa bước chân vào vòng này, hoàn toàn không biết gì về tình báo bên trong.
Nhưng có lão sư nhìn chằm chằm, Lý Hạo cũng không sợ đối phương giở trò.
Về phần chỗ tốt đã đáp ứng, Tuần Dạ Nhân vẫn chưa đưa tới, nói là cần thời gian, Viên Thạc bảo Lý Hạo cố chờ đợi. Tuần Dạ Nhân không cho thì sẽ không đáp ứng, đáp ứng chắc chắn sẽ đưa, chỉ là sẽ phải kéo dài một thời gian.
Giờ sắp đến lúc thăm dò di tích, Tuần Dạ Nhân cần rất nhiều tài nguyên, lúc này e rằng bọn họ không muốn trả quá nhiều cho bên Lý Hạo, chờ kết thúc di tích thăm dò, đến lúc đó dù thành công hay thất bại, thì ít nhiều đều có một ít thu hoạch.
Dựa theo lời nói của Viên Thạc, khi đó Lý Hạo có lẽ có thể nhân cơ hội chọn lựa vài bảo vật thích hợp với hắn.
Vì chuyện Viên Thạc tấn cấp khiến việc thăm dò di tích bị về sau hoãn lại một đoạn thời gian, tất cả mọi người cần thời gian để tiêu hóa, kể cả các tổ chức siêu năng khác cũng cần thời gian chuẩn bị. Viên Thạc vốn không đáng giá nhắc tới, giờ phút này Viên Thạc nếu tham dự, vậy càng cần vận dụng nhiều lực lượng hơn.
Các đại tổ chức, tối thiểu phải điều động một hai vị Nhật Diệu, thậm chí một vị Tam Dương để chống lại Viên Thạc, những cường giả này không phải nói điều là có thể điều được.
...
Thời gian, chớp mắt đã đến ngày 25 tháng 7.
Một tuần lễ này, Lý Hạo đang thích ứng với sự tăng phúc của các loại lực lượng, ban ngày đi làm không có chuyện làm, tất cả nhân viên đều đang nghỉ ngơi, buổi tối đến nhà lão sư nghe giảng bài, nghe lão sư kể lại những chuyện xưa đặc sắc.
Chà, nó được ghi lại trong cổ tịch.
Trong những năm qua, Viên Thạc tìm được rất nhiều cổ tịch, lão không đưa cho người khác, cũng không mang ra khỏi di tích, có vài thứ không tiện bảo tồn thì lão chỉ nhìn qua, vội vã ghi lại, sau đó tiêu hủy.
Từ hành vi này có thể nhận định lão không phải người tốt lành gì.
Đương nhiên từ đó có thể thấy được, Viên Thạc có trí nhớ siêu nhân, Lý Hạo trí nhớ cũng rất tốt, hèn gì lúc trước lão thu Lý Hạo làm học sinh, hiển nhiên trí nhớ tốt, cũng là một trong những mục tiêu quan trọng mà lão khảo sát.
Mấy ngày kế tiếp, đầu của Lý Hạo như muốn vỡ tung, Viên Thạc nói tới đây lão có việc cần làm, hận không thể truyền thụ toàn bộ tích lũy nhiều năm cho Lý Hạo, mấy ngày thời gian, Lý Hạo tối thiểu đọc mấy chục quyển sách.
Mà đây chỉ là chín trâu mất sợi lông trong lượng tri thức truyền thừa của Viên Thạc.
Viên Thạc lựa chọn truyền thừa cổ tịch quan trọng, không để lại bất kỳ tin tức bằng văn tự, cũng không lưu lại bất cứ số liệu, Lý Hạo có thể nhớ hết thì nó là của Lý Hạo, nếu không thể nhớ hết, Viên Thạc cũng sẽ không cho hắn ghi chép lại.
...
Tuần Kiểm Ti.
Đội chấp pháp.
Mấy ngày gần nhất, không có siêu năng giả xuất hiện, đội chấp pháp rất yên tĩnh, mọi người nên tuần tra thì tuần tra, nên phá án cứ việc phá án.
Đám Liễu Diễm cũng từ dưới lòng đất dọn lên trên, trở về phòng làm việc của mình.
Lý Hạo như thường lệ đi làm quét thẻ, giờ hắn chính thức được điều tới đội chấp pháp.
Sáng sớm, Lý Hạo vừa mới bước vào cao ốc, ở bên đại sảnh, nữ tuần kiểm phụ trách tiếp cảnh tươi cười nói: "Lý Hạo, Lưu đội trưởng tìm ngươi, kêu ngươi tới đó gặp hắn!"
"Vâng, cám ơn chị Ngô!"
Lý Hạo nói ngọt, đến đội chấp pháp mấy ngày, cũng đã quen mặt mọi người, tất cả mọi người đều thích hắn, biết hắn từ cổ viện Ngân Thành đi ra, là người có văn hóa, gặp ai cũng tươi cười vui vẻ, đôi lúc còn cười ngượng ngùng, càng khiến vài nữ tuần kiểm trong đội chấp pháp yeu thích.
Bên đội chấp pháp cũng biết chút ít về tiểu đội Liệp Ma.
Nhưng mọi người đều biết, hình như Lý Hạo chỉ vô tình bị cuốn vào, bản nhân cũng không phải là loại võ sư thiện chiến như đội trưởng, cho nên không ít người rất đồng tình đối với việc Lý Hạo gia nhập tiểu đội Liệp Ma cực kỳ nguy hiểm.
Vị phụ trách tiếp cảnh rất đồng tình Lý Hạo, thấy Lý Hạo đi lên lầu bèn vội vàng nói: "Lý Hạo, gần đây đội chấp pháp tổn thất không nhỏ, không ít đội đều thiếu người, ngươi có thể xin đội trưởng điều đi chi đội khác... thật sự không được, thì cùng ta tiếp cảnh, công việc rất nhẹ nhàng!"
"Vâng vâng, em nhất định nói với đội trưởng, cám ơn chị Ngô!"
Lý Hạo quay đầu, lại nở nụ cười giả tạo.
Nữ tuần kiểm được gọi là chị Ngô cũng nở nụ cười ngọt ngào đáp lại, ả rất thích cách nói chuyện kiểu tiểu nãi cẩu này của Lý Hạo.
...
Lý Hạo giữ nguyên nụ cười đi vào thang máy, đến phòng làm việc của Lưu Long.
Mấy ngày nay, tất cả mọi người đang tiêu hóa thành quả đạt được từ cuộc chiến lần trước.
Lão đại tìm mình làm gì?
Chẳng lẽ lại có nhiệm vụ?
Hắn mang theo nghi hoặc lên lầu, còn chưa tiến vào phòng làm việc, ánh mắt khẽ chớp, có chút cổ quái.
Trong văn phòng, có quầng sáng!
Siêu năng giả!
Nhìn vào kích thước và độ sáng của quầng sáng, hẳn là siêu năng giả cấp độ Nguyệt Minh.
Siêu năng giả nào tới đây?
Hắn bèn gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nói của Lưu Long: "Vào đi!"
Lý Hạo đẩy cửa vào, thấy rõ tình huống bên trong, hơi ngẩn ra.
Không có người ngoài!
Đều là người quen trong tiểu đội Liệp Ma.
Hắn nhìn về phía người kia, có chút bất ngờ, là Vân Dao!
Đúng vậy, Vân Dao tấn cấp.
Trở thành siêu năng giả!
Vị bác sỹ trong đội ngũ này vậy mà lại tấn cấp, mấy ngày nay, những người khác không có tiến triển gì quá lớn, vẫn đứng yên ở bình cảnh. Liễu Diễm sau khi tiến vào Phá Bách, gần như lùi ra khỏi hàng ngũ tấn cấp siêu năng.
Trong 3 người còn lại, Trần Kiên, Ngô Siêu thì vừa hồi phục vết thương, gần đây không dám hấp thu quá nhiều hấp thu thần bí năng, Vân Dao bị thương không nặng, đã khỏi hẳn từ lâu.
Mấy ngày nay cô ta hấp thu nhiều, không ngờ thật sự tấn cấp!
Gặp Lý Hạo vừa đến đã nhìn về phía Vân Dao, Liễu Diễm đang bắt chéo hai chân trong văn phòng không vui gắt: "Nhìn cái gì! Trên mặt cô ta mọc hoa hay sao?"
Từ khi tấn cấp Phá Bách, nàng không còn kiêng kỵ với Vân Dao như trước.
Lý Hạo có chút xấu hổ, không trả lời câu hỏi mà nhìn về phía Lưu Long, cúi đầu chào: "Lão đại!"
"Ừm, ngươi đã đến, vậy đủ người rồi!"