TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 254: Trảm Tam Dương, diệt Nhật Diệu (1)

Cao ốc Kiều thị.

Phía bên ngoài cao ốc, trên con phố dài, ánh đèn chiếu sáng cả khoảng không, chiếu sáng tứ phía.

Một cái đầu lâu bay lên, trong nháy mắt sụp đổ.

Trời đất vắng lặng.

Máu từ khóe miệng Viên Thạc, từng giọt từng giọt rơi xuống, mang theo sự lãnh khóc và vô tình, mọi thứ vẫn chưa dừng lại, vung thanh đao đẩm máu, trong nháy mắt hướng đến chiếc bóng đem mà chém!

"Ông chủ...."

Lúc này bóng đen cũng ngây ngẩn cả người, không dám tin.

Theo thói quên xưng hô "Ông chủ" như vậy.

Đã qua bao nhiêu năm rồi, trong mắt của bóng đen này, Kiều Phi Long là một thiên tài, là nhân kiệt, là không thể thất bại, y có thể từ Ngân Thành từng bước mà leo lên, tích luỹ từng chút từng chút một, tính kế Diêm La, yên lặng phát triển đến Tam Dương cảnh, thậm chí còn chuẩn bị mở tổ chức siêu năng cho chính mình, cùng tam đại tổ chức còn có Tuần Dạ Nhân tranh đấu...

Nhưng mà, hôm nay, mọi thứ đã không còn.

Kiều Phi Long đã chết!

Một vị cường giả Tam Dương, mặc dù trước đó bị Viên Thạc áp chế, nhưng cũng không thể xảy ra tình trạng đó được, nhưng chỉ trong nháy mắt, Viên Thạc đã trực tiếp công phá tất cả phòng ngự của đối phương, trong lúc Kiều Phi Long triển khai toàn bộ chiến lược, thì đầu y bị một đao chém chết!

"Không... Không thể được..."

Bóng đen không thể tin được!

Mà lúc này, Kiều Bằng bị Lý Hạo xem như vũ khí, người vẫn còn sống, nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Kiều Phi Long đã nói sẽ từ bỏ gã, kỳ thật gã không có oán hận.

Không cần thiết.

Tại vì vừa nãy, chỉ có nói như vậy, mới có hi vọng để gã được sống, để tất cả mọi người đều sống sót.

Ngược lại là do bóng đen... Mẹ của mình, quá do dự, quá quan tâm đến mình, nên bị Lý Hạo lợi dụng.

Bỏ qua thời cơ tốt nhất!

Trách ai?

Mẫu thân muốn cứu mình, thiếu quyết đoán, mất đi cơ hội tốt, trận chiến này thất bại, phụ thân tử chiến, đều là do trách nhiệm của mẫu thân.

Nhưng nàng là vì cứu mình...

Trong mắt của Kiều Bằng hiện lên vẻ bất lực, cũng có chút bi thương, còn chút không đành lòng.

Đương nhiên, còn có một số tiếc nuối.

Thời khắc cuối cùng này, bản thân không thể tấn cấp siêu năng, đợi không được cơ hội mà phụ thân nói rồi.

"Cùng nhau chết..."

Lúc này, Kiều Bằng bỗng nhiên vùng vẫy ở trong tay Lý Hạo, điên cuồng giãy dụa, Lý Hạo trong vô thức bóp chặt yết hầu, máu huyết bắn tung tóe, Kiều Bằng cũng mặc kệ.

Đến bước này, còn muốn sống không?

Không muốn!

Chỉ đến khi gã chết, mẫu thân mới có thể hoàn toàn điên cuồng, từ bỏ hết tất cả ảo tưởng, chém chết Lý Hạo... ít nhất thì cũng kéo tên Lý Hạo đến chôn cùng.

Viên Thạc, không địch nổi!

Lúc này, vị hoa hoa công tử ca này, bộc lộ tính cách xảo huyệt của mình.

Khi còn còn có hy vọng sống sót, gã không muốn chết.

Khi không còn hy vọng sống, gã hi vọng sẽ có người chôn cùng gã.

"Bằng nhi!"

Một tiếng quát phẫn nộ điên cuồng đến chói tai vang lên, bóng đen còn đang cảm thấy tuyệt vọng vì Kiều Phi Long chết, ngay lập tức, nhìn thấy Kiều Bằng bị bóp chặt yết hầu, máu huyết bắn ra tung toé.

Trong chớp nhoáng, bóng đen bỗng tĩnh táo lại.

Nàng biết, cũng bởi vì bản thân do dự, bản thân mình không quả quyết, dẫn đến cuộc chiến này thất bại.

Kiều Phi Long không trách nàng, chỉ là mang theo tiếc nuối mà chết.

Con trai cũng không trách nàng, hạ quyết tâm tự mình chết, mà nàng... Nàng muốn giết Lý Hạo!

Viên Thạc đến rồi!

Trên thân của bóng đen bộc phát ra một luồng sát khí đến kinh người, nàng cũng muốn khiến cho Viên Thạc chết một học sinh, không, đây là đệ tử quan môn.

Đối với võ sư mà nói, đệ tử quan môn còn thân thiết hơn cả con mình.

Dù cho Viên Thạc cải tử hoàn sinh, tiến nhập vào Đấu Thiên, còn có thể sống thêm rất lâu, nhưng đệ tử của lão chết rồi, lão cũng sẽ đau lòng như vậy.

"Đi chết đi!"

Bóng đen như cơn gió lao tới, như lưỡi dao sắc nhọn, nàng cũng là do ngoài ý muốn, trở thành bộ dáng như bây giờ, năm đó trong khi khai phá di tích, nàng bị một cỗ lực lượng đặc thù đánh tan, nhưng mà người thì không chết.

Bởi vì trong di tích và nguồn năng lượng đặc thù kia kết hợp, trong đó có năng lượng loại hình trị liệu, giúp nàng bảo vệ linh hồn, hoặc là nói tinh thần thể.

Viên Thạc không cách nào phát hiện ra nàng, bởi vì cỗ năng lượng này.

Rất đặc thù, cũng rất khó bị phát hiện.

Cũng giống như lúc trước Viên Thạc không cách nào phát hiện ra kiếm năng vậy, cho đến khi Lý Hạo lấy nó ra, lão mới cảm nhận được một chút, năng lượng Bát đại gia, hình như đều mang tính chất ẩn nấp rất đặc thù.

Lúc này, bóng đen cũng không nghĩ ngợi nhiều được.

Coi như trượng phu chết rồi, yêu thương tăng lên, bởi vì nó trở thành tinh thần thể, không dám lộ diện ở trước mặt con trai, sợ y thương tâm nên vẫn luôn giấu kín chính mình, có thể thấy được sự yêu thương của bóng đen dành cho Kiều Bằng, nhưng nhi tử, thêm một giây cũng không sống nổi rồi.

Nàng không biết vì sao mọi thứ lại tới nhanh như vậy... Nhưng nàng chỉ có một ý niệm trong đầu, giết Lý Hạo!

Như những lợi kiếm bình thường, đâm thẳng đến đầu của Lý Hạo.

Mặc dù nàng bị Lý Hạo chém ra hình thể, nhưng bản chất vẫn là một cỗ tinh thần lực đặc thù, trong phút chốc, tốc độ nhanh vô cùng, nàng muốn đập nát đầu Lý Hạo.

Mà lúc này, sắc mặt của Lý Hạo thay đổi.

Hắn không biết đối phương có giống như Hồng Ảnh, làm tổn thương đến bản thân mình, nhưng mà... Nhưng với tình huống này, hắn sẽ không lựa chọn đi cược.

Trong nháy mắt, Lý Hạo khẽ quát một tiếng, giẫm chân một cái!

Đưa tay bắt lấy Kiều Bằng ngăn trước mặt, đại địa khẽ run lên, bộc phát ra một cỗ chi Thế, đặc thù không chỉ như vậy, chỉ trong nháy mắt, bên trong nội kình còn tuôn ra một cỗ khí huyết, cùng cỗ đặc thù kia dung hợp với Thế.

Huyết Đao Quyết!