TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 269: Hầu Tiêu Trần (5)

Đêm nay, Ngân Thành yên tĩnh đến quỷ dị.

Lý Hạo cũng được nghĩ ngơi một đêm, chiến đấu một trận, hắn và Viên Thạc đều mệt rồi, buổi tối cũng không có học nữa, Lý Hạo cũng không về nhà mà ngủ ở nhà lão sư.

Về phần nữa đêm, con chó như tên trộm chạy về, Lý Hạo và Viên Thạc cũng không để ý.

Hắc Báo có thể lo lắng rằng trước đó nó đã không chạy lên đánh cái bóng đen và phải chịu trách nhiệm, sau khi bắt giết được một siêu năng giả, nó vờ như kiểm tra môi trường xung quanh rồi trốn mất, bọn người Lý Hạo cũng không quá lo lắng về an toàn của nó, mặc kệ cho nó chạy.

Quả nhiên, tiểu tử ta đêm hôm vẫn là phải chạy về.

...

Ngày 2 tháng 8.

Trời đã sáng.

Lý Hạo dậy rất sớm, gần như cùng lúc với Viên Thạc, sắc mặt có hơi xám trắng.

Lúc này Lý Hạo đã hiểu, thương thế của lão sư có thể là thật sự rất nặng, Huyết Đao Quyết là cách thức đồng quy vô tận, mặc dù lão sư đã dùng kiếm năng, nhưng cũng không đủ, hoàn toàn không bù được phần hao tổn đã mất.

Cứ tiếp tục như thế không được, di tích bên quặng mỏ, bản thân nhất định phải sớm đi qua đó.

Lần này, nghiêm túc mà nói, không tính là hắn liên lụy lão sư, bởi vì nếu không có hắn, bóng đen sẽ liền đánh lén lão sư, khả năng vào thời khắc cuối cùng, vì tính mạng của hắn bị đe dọa nên lão sư mới bộc phát Huyết Đao Quyết.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo vừa đánh quyền, vừa nói: “Lão sư, trước tiên hấp thụ kiếm năng, hết rồi thì chúng ta lại đến di tích nghĩ cách, có lẽ có thể bổ sung thêm.”

Năng lượng ngọc kiếm trong tay hắn, cảm giác rất nhanh hết, nhưng thật ra vẫn còn chút ít.

Viên Thạc không hấp thụ hoàn toàn, có lẽ lo lắng hấp thụ hết rồi, tiếp đến sẽ không có cách bổ sung thêm nữa.

“Không vội!”

Viên Thạc cũng đánh quyền, nhẹ nhàng nói: “Không dễ chết như vậy, như này càng tốt, duy trì được mấy ngày, Hách Liên Xuyên ít nhiều gì cũng nhìn ra được đôi chút, bây giờ thật muốn mau chóng hồi phục, nhưng sợ sẽ khiến ông ta sinh nghi.”

Lão sư đã nói như vậy, Lý Hạo cũng không nhắc lại nữa.

Đánh quyền xong, sau khi ăn bữa sáng do người từ cổ viện mang tới, Lý Hạo nhận được tin từ Liễu Diễm, có người ở Tổng bộ Tuần Dạ Nhân đến.

Hoàng Vân!

Chính là cái lão đầu đến lần trước, bị lão sư dọa chạy mất.

Không ngờ Tuần Dạ Nhân thực sự mang phần thưởng đến, điều này ngược lại khá kỳ lạ.

Nhận tin xong, Lý Hạo nhìn Viên Thạc phơi nắng nói: “Lão sư, người qua đó không?”

“Đi chứ, Hầu Tiêu Trần phái người đến tặng thưởng, cũng phải cho người ta chút mặt mũi.”

Viên Thạc cười: “Chẳng qua ông ta cũng chẳng có thứ gì tốt, đồ tốt bên Tuần Dạ Nhân, trong lòng ta ít nhiều đều biết, có rất nhiều thứ là do ta phát hiện ra, đối với ta cũng không có tác dụng gì lớn.”

Hai sư đồ không mang quá nhiều hi vọng, nhưng mà người ta đã đem tới đây rồi, vậy thì đành nhận thôi.

Có ngu mới không lấy!

...

Cùng lúc đó.

Lầu Chấp Pháp.

Hách Liên Xuyên có chút bất ngờ, cũng có chút kinh ngạc, nhịn không được mà nhìn Hoàng Vân, tiếp tục chửi nhỏ một câu: “Mấy tên này, không nghe mệnh lệnh, tự ý hành động, Hầu bộ lại cư nhiên tặng phần thưởng lớn như vậy... Đây là cổ vũ bọn họ lần sau tiếp tục làm ra chuyện thế này nữa sao?”

Huyết Thần Tử!

Mà lại còn tặng tận 5 viên, mấu chốt là, ngay cả viên của trình độ Tam Dương cũng đem cho luôn.

Thứ đồ này, ông ta cũng biết được chút ít lai lịch của nó.

Cường giả Hồng Nguyệt, có vài người sẽ mang theo cái này, nhưng rất khó tìm được, rất khó để tinh luyện.

Cái chết Đoạn Thiên của Hồng Nguyệt lần trước, ông ta suy đoán có thể có, nhưng lại không cách nào rút ra được, chỉ có bộ trưởng mang theo Nguyên Thần Binh mới có thể chắt lọc ra được, nhưng bộ trưởng không thể rời khỏi Bạch Nguyệt Thành, cho nên dù biết là có thể có, Hách Liên Xuyên cũng không động tâm đến cái này.

Kho của Tổng bộ Tuần Dạ Nhân cũng có rất ít, viên này của Tam Dương, có thể gọi là viên duy nhất.

Món đồ này, thực ra là dùng để bồi dưỡng người mới, một vài viên trình độ Nguyệt Minh lúc trước, đều cho người mới, khiến họ thăng cấp võ sư cảnh giới Trảm Thập, lại đi thăng cấp siêu năng, phần lớn đều có thể bước vào Nguyệt Minh, giảm bớt rất nhiều thời gian.

Ví dụ như Vương Minh, thật ra lúc trước cũng đã thu được một viên Huyết Thần Tử trình độ Nguyệt Minh, chỉ là bọn họ không biết là gì mà thôi.

Lần này lại cho nhiều như vậy!

Bên cạnh, Hoàng Vân vô tội nói: “Tôi không biết a, là Ngọc tổng quản kêu tôi đưa tới, tôi chỉ là chân sai vặt thôi.”

“Không phải việc của ngươi!”

Hách Liên Xuyên có hơi buồn bực, nghĩ một lát, nên phân chia như thế nào đây?

Mặc dù bộ trưởng không nói, nhưng ông ta biết, viên Tam Dương kia, nhất định là cho Viên Thạc.

Còn viên Nhật Diệu thì sẽ cho Lưu Long.

Ngược là 3 viên Hồng Nguyệt kia, không có tác dụng lớn với siêu năng giả... có lẽ cho mấy người Lý Hạo, Liễu Diễm, Ngô Siêu, Trần Kiên, nhưng chỉ cho có 3 viên, là ý gì đây?

Nếu như cho 4 viên thì tốt rồi!

Ông ta nghi rằng, có thể bộ trưởng không biết Lý Hạo đã thành võ sư rồi, hoặc cho là biết, nhưng lại hi vọng hắn tiến vào siêu năng, cho nên mới không chia cho Lý Hạo, vì lo sau khi sức mạnh võ sư được cải thiện, hắn sẽ không thể bước vào lĩnh vực siêu năng.

“Cho nên nói, bộ trưởng hi vọng Lý Hạo có thể thành siêu năng, chứ không phải là tiếp tục đi theo con đường võ sư?”

Ông ta suy xét một hồi, mặc dù bộ trưởng không nói rõ, nhưng trên đại thể ông ta có thể đoán được một vài tâm tư của ngài.

Đây là coi trọng hay không coi trọng Lý Hạo đây?

Trong lúc suy nghĩ, mấy người Lưu Long lần lượt bước vào.

Vương Minh nhìn thấy Hoàng Vân, lộ ra nụ cười vui vẻ, y vẫn khá thân quen với vị cường giả Nhật Diệu này, lúc trước còn từng cùng nhau chấp hành mệnh lệnh, lần trước chính là vị này bảo mình đến Ngân Thành.

Là một người tốt a!

Mặc dù Ngân Thành hơi loạn, còn giết người khắp nơi, nhưng giết chết người rồi, một lần sẽ thu được 120 phương Thần Bí Năng, y còn phải cảm tạ Hoàng Vân đã đưa mình tới đây nữa ấy chứ.

Vương Minh bây giờ, cũng không quá muốn trở về nữa.

Về bên Tổng bộ, dù có lúc sẽ có thu hoạch khá bất ngờ, ví dụ như khi chấp hành một nhiệm vụ nhỏ, cũng có thể giành được 1,2 phương Thần Bí Năng gì đó, một năm cũng gom được không ít, thế nhưng, ở đâu có thể bì được với nơi này, tùy ý giết một tên Nhật Diệu là có thể lấy được 120 phương Thần Bí Năng rồi.

Thật ra Hoàng Vân cũng có hơi chột dạ, lần trước y bảo mấy người Vương Minh đến đây, nhưng không ngờ Ngân Thành nhanh như vậy đã bộc phát chiến tranh rồi.

Nhưng mà đợi khi nhìn thấy nụ cười rực rỡ của Vương Minh, y lại thấy hơi hoài nghi, tên đó rốt cuộc là đã hài lòng rồi hay chưa đây?

Thật là không hiểu nổi!

Đang suy nghĩ thì cửa bị đẩy ra.

Lý Hạo đỡ Viên Thạc bước vào.

Hoàng Vân vội vàng đững dậy, thật ra y vẫn có chút mơ hồ với Viên Thạc, lão ma đầu này ngày càng ngang ngược, lần này nghe Hách bộ nói, có thể lại giao đấu với Tam Dương rồi, thật là đáng sợ.