TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 278: Tấn cấp (2)

Đại quân vạn người, vào thời cổ đại, có thể gọi là đại quân.

Đại quân vạn người, có chút khoác lác, cùng lắm là đại quân 80 vạn.

Một đội quân với quy mô như vậy, chỉ sát khí cũng đủ để cho rất nhiều người vỡ nát tim gan, nhưng võ sư đến tình trạng đó, có thể lấy một địch vạn!

Trấn áp vạn người!

"Không sai, hình như có thể..."

Lão có chút tự đắc với năng lực đặt tên của mình, cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể bước vào cấp độ này, có xuất hiện chút biến hóa về chất hay không?

Mặc kệ.

Lão không nghĩ thêm nữa, nuốt vào hồng hoàn.

Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật vận chuyển, năng lượng cường đại, trong nháy mắt bị lão hấp thu, bắt đầu nhanh chóng tiêu hóa.

Lão cứ như rất đói khát, trước đó đánh với Kiều Phi Long, lão đã hao hết nội kình, thật ra luôn ở trong tình trạng trống rỗng, giờ có năng lượng hồng hoàn bổ sung, trong nháy mắt Viên Thạc cảm thấy mình lại có thể chiến một trận với Tam Dương.

Thật muốn tìm Tam Dương đánh thử một trận!

Đáng tiếc Hách Liên Xuyên đi rồi, bằng không tìm cớ, đánh với y một trận, cảm nhận bản lĩnh của một vị cường giả Tam Dương với kinh nghiệm phong phú, có lẽ càng có thể thể nghiệm thực lực của mình.

Kiều Phi Long là cái chày gỗ*, Đoạn Thiên bị hắn đánh lén, chính diện đánh với một vị Tam Dương có kinh nghiệm phong phú, lão còn chưa từng có trải nghiệm này.

Viên Thạc đắc ý chìm vào ảo tượng.

...

Đồng thời.

Lý Hạo cũng đang hấp thu năng lượng của Hồng Ảnh, cũng đang tưởng bở, lần này ta có thể thuận lợi tiến vào Phá Bách hậu kỳ hay không?

Nếu có thể, ta có thể coi là Phá Bách viên mãn.

Bởi vì hình thức ban đầu của thế, ta đã biết.

Phá Bách viên mãn... hôm nay là mùng mấy?

Mùng 2!

Lý Hạo lại nghĩ đến, lần trước ta tiến vào Trảm Thập cảnh là lúc nào?

Trong tháng trước... à, còn chưa tới một tháng.

Lý Hạo đang rất vui, còn về một kiếm kia, hắn chôn dấu ở đáy lòng, không nên so sánh, có vài người thích so sánh với những người mạnh hơn mình nhiều, càng so càng đau lòng, cuối cùng lòng tin bị đả kích trầm trọng, hắn sẽ không so với kẻ mạnh như vậy.

Đối tượng mà Lý Hạo so kè, chính là Lưu Long, kế tiếp có lẽ là lão sư.

Nhưng kiếm khách trong Bát Quái kia, Lý Hạo cảm thấy tối thiểu trong vòng mười năm, hắn chắc chắn sẽ không đi so, thật đáng sợ.

Hai sư đồ lại trở nên yên tĩnh.

Mà lần yên tĩnh này, khác hẳn trước đó.

Giờ năng lượng Hồng Ảnh tràn ngập, nhanh chóng bị bọn họ hấp thu.

Mà năng lượng Hồng Ảnh tràn ngập vẫn có chút khuếch tán ra ngoài...

Vào thời khắc này, Viên Thạc đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh.

Lý Hạo cũng giống như vậy, hắn phản ứng chậm hơn một chút so với Viên Thạc.

Không đợi lão mở mắt, Viên Thạc đột nhiên một phát chộp lấy đầu của Lý Hạo, đúng vậy, đầu, trực tiếp chộp lấy đầu của hắn, trực tiếp kéo lấy Lý Hạo, trong nháy mắt chạy trốn ra bên ngoài động đá vôi.

Ngay khi hai người vừa rời khỏi nguyên địa, lập tức một tiếng vang rất lớn truyền đến!

Một cỗ năng lượng cực mạnh bùng nổ ngay tại nơi bọn họ vừa đứng.

Viên Thạc chạy ra xa mấy chục mét, gầm lên như gấu lớn, quăng Lý Hạo ra xa, đụng mạnh vào vách tường, Lý Hạo lập tức phun máu, thậm chí xương cốt cũng sắp gãy.

Mà Viên Thạc, bộc phát tư thế ngũ cầm.

Hổ, gấu, hươu, vượn, chim, đủ 5 loại thần ý hình thái bạo phát, hợp làm một thể, lập tức đánh vào cỗ năng lượng mạnh mẽ.

- Ầm!

Viên Thạc bị đụng bay, cả người lơ lửng giữa không trung, máu không ngừng trào ra khỏi miệng.

Ánh mắt của Viên Thạc có chút trống rỗng... ta phải bổ máu.

Hai ngày này, máu nôn quá nhiều.

Đánh Tam Dương cũng không thảm như vậy.

Vừa mới bị Lý Hạo “hại” một lần, giờ lại bị năng lượng bạo tạc thêm lần nữa, cũng không biết đã chảy bao nhiêu máu.

"Lão sư..."

Lý Hạo kinh hô.

"Khụ khụ khụ!"

Viên Thạc rơi xuống đất, nhìn về phía nơi xa, đảo mắt: “Không chết đâu!"

Lý Hạo vội chạy tới chỗ Viên Thạc, đỡ lão sư lên.

Viên Thạc thở dốc, mặt tái mét, mãi mới mới nói được một câu: "Hồng Nguyệt!"

"Sao?"

"Có thể Hồng Nguyệt có chút liên quan đến bát đại gia... Hồng Ảnh là tổ chức do Hồng Nguyệt tạo ra, mà năng lượng của Hồng Ảnh có thể được kiếm năng trung hoà, nhưng ngay khi tiếp xúc đến tám loại năng lượng hỗn hợp, sẽ gây nên xung đột năng lượng kịch liệt, phát sinh năng lượng bạo tạc."

Vừa nãy chỉ là chút sức mạnh của Hồng Ảnh tràn ra, dung hợp với tám loại năng lượng hỗn hợp, lại tạo ra tiếng nổ lớn.

Suýt chút nữa nổ chết cả Đấu Thiên như lão, thật là đáng sợ.

Lý Hạo ngây ngẩn: “Ý của ngài là năng lượng của bát đại gia, có thể xung khắc với sức mạnh của Hồng Ảnh?"

Viên Thạc gật đầu: "Rất có thể!"

<i>Chú thích:

*chày gỗ: nguyên văn bổng chuỳ, ám chỉ người có đầu óc đơn giản, cố chấp, thậm chí còn có nghĩa là ngu ngốc</i>