Lều trại thì có hạn, người đến Ngân Thành, mỗi một người được chia ra một lều trại lớn, đãi ngộ cũng xem như là không tệ.
Về phần có Liễu Diễm nữ nhân ở đây, cũng chỉ được chia một cái, quá bình thường rồi.
Làm Siêu Phàm giả, những điều này cũng là bình thường.
Đương nhiên, đối với Lý Hạo bọn hắn dẫn theo một con chó đến, có người kinh ngạc, có người thờ ơ, Siêu Phàm giả tính cách khác lạ, chỉ cần con chó này không phá rối chính sự, thì cũng chẳng ai quản nó.
. . .
Đi hành lễ đơn giản rồi thả ra một chút.
Viên Thạc muốn nghỉ ngơi một chút, Lưu Long muốn đi tìm Hách Liên Xuyên thương lượng nhiệm vụ và công tác tiếp theo.
Mà Lý Hạo, thì lôi kéo Vương Minh, đi làm quen bằng hữu mới rồi.
. . .
"Lý Hạo, đây là Hoàng lão, ngươi quen biết đó!"
Vương Minh con người này, có đôi khi cũng rất là hào phóng, ở tình huống bình thường, cũng hay thường dẫn người đi thăm hỏi, cũng thăm hỏi người cùng cấp độ, trong mắt của nhiều người bây giờ y, vẫn còn là Nguyệt Minh.
Nhưng mà tên này, dẫn Lý Hạo đi thăm hỏi người đầu tiền, là Hoàng Vân cấp độ Nhật Diệu.
Dù sao hai người đã từng gặp mặt, cũng coi như quen thuộc.
Thăm hỏi, thật ra cũng là làm quen một chút, ý là chiếu cố nhau một chút.
Hoàng Vân là cường giả Nhật Diệu, mặc dù không có phân cho một doanh trại một mình, nhưng trong doanh trại cũng chỉ có hai người, ngoại trừ Hoàng Vân ở bên ngoài, còn có một vị Hắc Đản cường tránh giống như vậy.
Ở xa nhìn rất đen, nhưng nhìn kỹ lại thì chất phác.
Thổ năng rõ nét bao khỏa quanh thân, nhìn thôi cũng biết là một vị cường giả Thổ hành.
Thấy Vương Minh dẫn theo Lý Hạo tới thăm hỏi, Hoàng Vân cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười, y và Vương Minh rất quen thuộc, còn về phần Lý Hạo cũng không xa lạ gì.
"Chào Hoàng lão!"
Lý Hạo vẻ mặt khá trẻ trung, trong khoảng khắc mơ hồ còn mang theo một ít thẹn thùng, vừa nhìn là biết người trẻ tuổi không biết xã giao.
Sau khi thăm hỏi Hoàng Vân xong, hắn lại nhìn về phía vị cường giả Thổ hành kia, vội vàng nói: "Vị đại ca kia khoẻ chứ!"
Bên trong lều trại, cái vị đàn ông Thổ hành kia nở nụ cười: "Đại ca? Ta lớn bằng cha ngươi, tuổi cũng đã lớn rồi! Ta tên Triệu Hoan, Tuần Thành Sứ ở Bạch Nguyệt Thành!"
Hoàng Vân cũng cười giới thiệu nói: "Triệu Hoan là cường giả hệ Thổ, Thổ Độn Thuật rất lợi hại, lên trời xuống đất, lên trời rất khó, xuống đất càng khó hơn!"
Nói xong, mời hai người tiến lều trại.
Lần này cắm trại, những lều trại này cũng không nhỏ, không gian bên trong tương đối lớn.
Hơn nữa bởi vì có một vị cường giả hệ Thổ ở, trong lều trại, còn lộ ra một kiến trúc đơn giản, ví dụ như bàn đài, ví dụ như giường, so những người khác lều trại này thoải mái hơn nhiều, toàn diện nhiều hơn.
Vương Minh dẫn theo Lý Hạo, cùng nhau đi vào.
Nhìn thấy trên bàn còn để tách trà, Vương Minh hâm mộ nói: "Vẫn là có Triệu thúc ở được đãi ngộ tốt, sau này nếu hệ Thổ không đánh nhau nữa, đi xây thành trì cũng là đỉnh của đỉnh!"
Triệu Hoan cười ha ha, "Tiểu Vương, ngươi là hệ Kim cũng không kém, sau này thực sự không đánh nhau, ta xây thành trì, ngươi cho ta kim loại gia cố một chút, chế tạo một tòa thành lớn!"
Hai người đùa giỡn, cũng xem như quen thuộc.
Đương nhiên, Triệu Hoan bọn họ cũng không bơ Lý Hạo, Hoàng Vân mời hai người đến ngồi xuống, nhìn về phía Lý Hạo, trên mặt dáng vẻ tươi cười nói: "Lý Hạo a, sư phụ ngươi tiếp nhận chiến thư của Tôn Nhất Phi, việc này ngươi vẫn là nên khuyên nhủ. Sư phụ ngươi không có bằng hữu gì, cũng không có thân nhân gì, mấy năm này đa phần là tiếp xúc với ngươi, ngươi cũng là vị đệ tử cuối cũng mà lão nhận, tính cách lão bướng bỉnh, Tôn Nhất Phi thực lực cường đại, Tam Dương hậu kỳ, không phải Đấu Thiên có thể so sánh. . ."
Gã cũng muốn thông qua Lý Hạo, có thể ảnh hưởng được Viên Thạc.
Lúc này giao chiến, không phải lựa chọn tốt.
Chỉ có lợi cho những kẻ khác, mà bị hao tổn chính là Tuần Dạ Nhân và Hồng Nguyệt, ảnh hưởng đến Hồng Nguyệt kỳ thật cũng không tính là quá lớn, thiệt thòi nhất là Tuần Dạ Nhân rồi.
Lý Hạo gật gật đầu, vẻ mặt trịnh trọng: "Ta sẽ khuyên nhủ! Chỉ là lão sư của ta tính cách bướng bỉnh, cho dù ta có nói, tác dụng cũng không lớn."
Nói xong, có chút tiếc nuối, lắc đầu, lại nhỏ giọng nói: "Hoàng lão, lần này ta nhờ Vương ca dẫn ta tới đây, thật ra cũng muốn hiểu rõ tình huống một chút. . . Ta cũng ngại khi đi hỏi người khác, cũng từng gặp qua Hoàng lão được mấy lần, miễn cưỡng cũng xem như quen biết Hoàng lão. . ."
Hoàng Vân nở nụ cười: "Ngươi muốn hiểu rõ cái gì?"
"Cái kia. . . Cái kia. . . Ta muốn biết, Tuần Dạ Nhân chúng ta, ngoại trừ Hách bộ trưởng, còn có người có thể đối phó với Tôn Nhất Phi không?"
Lý Hạo có chút lo lắng: "Hoàng lão, ta nghe nói lần này có tất cả các tổ chức lớn nhỏ, khả năng là sẽ đến rất nhiều vị Tam Dương, hơn nữa đều không hài lòng với Tuần Dạ Nhân của chúng ta, chúng ta rất cường đại, Hoàng lão các người đều là đỉnh cấp cường giả trong Nhật Diệu. . . Nhưng chúng ta. . . Có thể đối phó với nhiều Tam Dương như vậy sao?"
Hắn kỳ thật rất muốn biết, những người này có biết sự tồn tại của nữ nhân kia hay không.
Nhật Diệu, cũng xem như là sức mạnh trung kiên ở Ngân Nguyệt.
Nếu như bọn họ không biết, bên phía Hách Liên Xuyên, cũng phải đi dò xét một chút.
Bỗng nhiên có nhiều hơn một vị Tam Dương trung kỳ, Lý Hạo khẳng định hiểu rõ được kẻ thù.