TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 566: Làm người lương thiện (2)

6 vị bộ trưởng, 5 vị đều là Tuần Thành Sứ cấp cao.

Về phần phía trên Hầu Tiêu Trần, càng là tồn tại cao cấp nhất.

Đến cấp bậc này, trong hệ thống của Tuần Kiểm Ti, được gọi là tuần phủ, bảo vệ sự an toàn của một tỉnh và người dân của một tỉnh.

Cấp độ này có thể coi như cấp đầu tiên của Đại tướng nơi biên cương.

Toàn bộ Ngân Nguyệt, tức là bộ não của 4 tổ chức lớn, là tồn tại ở giai tầng này.

Hách Liên Xuyên cứ như vậy nhìn Lý Hạo.

Thằng nhóc này vẫn nghĩ quá nhiều.

Y nhìn Lý Hạo một hồi, cười nói: "Tuần Thành Sứ không phải không được, tình hình chung, yêu cầu cơ bản đều là Đấu Thiên hoặc là Nhật Diệu, Lưu Long lúc ấy là trường hợp đặc biệt, thủ lĩnh cả một thành Ngân Thành, cho nên mới đặc biệt tấn cấp."

"Còn ngươi?"

Y nhìn Lý Hạo, Lý Hạo cười nói: "Ta cảm thấy ta có thể đánh ngang tay Nhật Diệu Vương Minh."

"Ngươi đó!"

Hách Liên Xuyên cười ha hả: “Được, ta báo cáo cho ngươi, chuyện này cần bộ trưởng phê duyệt, ta cũng không có tư cách này."

Quả nhiên, Vương Minh nói rất đúng.

Có chuyện tìm Hách Liên Xuyên, nhưng vị này chưa chắc sẽ làm được, nhưng phần lớn đều sẽ đáp ứng.

Dù sao có việc cứ đẩy cho Hầu Tiêu Trần là được.

Hách Liên Xuyên cũng không tiếp tục đề tài này, nói: "Ngươi đoán được một chút chuyện của Hồ Định Phương, đúng không?"

"Ừm, sư tỷ ta, vợ hắn, đúng không?"

"Thông minh!"

Hách Liên Xuyên gật đầu: "Vậy ngươi nghĩ sao? Sư tỷ kia của ngươi thật ra đã làm rất tốt trong Hổ Dực quân, Hồ Định Phương rất ỷ vào nàng, cũng rất nghe nàng, nàng hi vọng ngươi đến Hổ Dực quân, sẽ an toàn hơn."

"Nói thật, đúng là an toàn hơn một chút, trừ phi Hổ Dực quân bị diệt."

Hách Liên Xuyên cũng không giả bộ ngớ ngẩn: "Nhưng ngươi đến Hổ Dực quân, vậy ngươi gần như chính là chim tước nhỏ nuôi trong nhà, sư tỷ của ngươi... nói thật, nàng không hiểu võ sư! Nàng có thiên phú rất tốt, nhưng không hẳn là võ sư đúng nghĩa, nàng không rõ, võ sư một khi bị nuôi nhốt, sẽ bị phế hơn phân nửa!"

Hách Liên Xuyên nghiêm mặt nói: "Ngươi muốn đi sao?"

"Không muốn!"

Lý Hạo lắc đầu, suy tư một chút lại nói: "Huống chi, lão sư chưa bao giờ bảo ta đi tìm sư tỷ, Hồ Định Phương biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, không phải lão sư truyền, mà do sư tỷ tự truyền thụ, việc này đã vi phạm quy củ võ lâm! Không thanh lý môn hộ, là do lão sư không nỡ ra tay độc ác... ta sao có thể đi ngược lại ý muốn của lão sư."

"Đoán được."

Hách Liên Xuyên đứng dậy mở cửa sổ, một cơn gió thổi qua, y cũng thở hắt ra.

"Hỏi ngươi một lần nữa, ngươi muốn trở thành siêu năng giả, hay tiếp tục đi con đường võ sư, điều này cũng sẽ trợ giúp cho an bài về ngươi."

"Con đường võ sư!"

Lý Hạo trực tiếp thống khoái: "Lão sư ta là võ sư Uẩn Thần, ta chưa trở thành Uẩn Thần, sẽ không cân nhắc siêu năng."

"Vậy là tốt rồi!"

Hách Liên Xuyên cười: "Đối với ngươi cụ thể an bài, còn phải xem Hầu bộ trưởng, ta chỉ sớm tiết lộ cho ngươi một chút, nếu ngươi kiên trì đi con đường võ sư, xác suất lớn sẽ đi Võ Vệ quân, bên Võ Vệ quân đều là võ sư!"

"Chuyện này tạm gác lại, mặt khác, rất nhiều người muốn gặp ngươi, ngươi có ý nghĩ gì?"

Lý Hạo suy tư: "Có thể an bài một buổi gặp mặt giữa các võ sư, mời mấy võ sư Phá Bách viên mãn hoặc Đấu Thiên gặp mặt, người không cần quá nhiều, ta sẽ xem xét trả lời một vài vấn đề của bọn họ, về phần bọn hắn có tin ta hay không thì mặc kệ."

"Ừm, trừ võ sư, còn có người muốn gặp ngươi..."

Lý Hạo hỏi: "Hành Chính Tổng Thự hay là người ở phía trên?"

"Người ở phía trên."

Lý Hạo cân nhắc rồi nói: "Vẫn không nên đắc tội người ở phía trên, xác suất lớn là vì chuyện của bát đại gia, nhưng ta không quá rõ ràng... Gặp mặt có thể gặp, nhưng cần phải có người theo giúp ta đi gặp, Ngọc tổng quản đi!"

"Ta không được?"

Hách Liên Xuyên tức giận cười: "Vì sao phải Ngọc tổng quản đi cùng ngươi?"

Lý Hạo không nói lời nào.

Bởi vì ngươi quá yếu!

Người ở phía trên muốn gặp mình, Lý Hạo cũng không muốn suy đoán sẽ là kết quả gì, hắn chỉ cần biết, thời khắc mấu chốt, vị Ngọc tổng quản Húc Quang này rất cường đại, như vậy là đủ rồi.

Trở mặt, cũng có lực lượng trở mặt.

Mà Hách Liên Xuyên... chưa chắc có lực lượng này.

Mà Hách Liên Xuyên, lúc này y cũng nghĩ đến, đột nhiên cười ra tiếng, cười nói: "Lý Hạo, đầu óc của ngươi rất linh hoạt, ta con nghĩ ngươi sẽ không biết nên ứng phó thế cục này, xem ra ngươi đã cân nhắc qua."

Lý Hạo gật đầu.

Chắc chắn!

Huống chi, hắn cũng không quá lo lắng, còn Hầu Tiêu Trần đứng sau mà.

Các phương dù muốn ăn hắn, vậy cũng phải nhìn phản ứng của Hầu Tiêu Trần.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo chủ động nói: "Hách bộ, lúc nào ta có thể gặp Hầu bộ?"

"Gấp gáp như vậy?"

"Có việc nói với Hầu bộ, Hách bộ... chưa hẳn có thể làm chủ."

Hách Liên Xuyên tức giận cười: "Nói một chút, có gì ta không thể làm chủ?"

"Nhiều lắm!"

Lý Hạo tuyệt không khách sáo: "Ta đến Bạch Nguyệt thành, không có quá nhiều yêu cầu, cũng không có tư cách có yêu cầu. Nhưng nếu để cho ta tới Bạch Nguyệt thành, không phải để ta làm cảnh, ngươi cũng nói võ sư không thể nuôi nhốt!"

"Cho nên, ta có ý nghĩ của chính ta."

"Thứ nhất, ta muốn quyền chấp pháp!"