TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 587: (7)

Vu Khiếu bật cười.

Y suy tư một lát, tươi cười dịu dàng: “Được, ta biết rồi. Lý Hạo, cố gắng làm tốt, ta dẫn ngươi đi Trung Bộ, đến Trung Bộ, ngươi sẽ biết trời cao bao nhiêu, hiểu thêm càng nhiều việc đời."

"Đúng rồi, ngươi là Phá Bách viên mãn đúng không?"

Lý Hạo gật đầu, có chút kiêu ngạo: "Vâng, ta giết Tôn Mặc Huyền! Khi đó, ta liền tấn cấp! Đại nhân, chiến lực của ta rất mạnh, Hách bộ nói, ta thậm chí có thể địch nổi siêu năng giả Nhật Diệu sơ kỳ, tại Ngân Nguyệt, thật ra thực lực của ta đã đạt đến đỉnh phong, Nhật Diệu cũng không phải quá..."

Vu Khiếu cười, đúng, rất lợi hại.

Nhật Diệu sơ kỳ... không tầm thường!

Kẻ này thật đúng là biết gì nói nấy, hỏi cái gì nói cái nấy, ta thích ngươi.

Đáng tiếc... đáng tiếc!

Có đôi khi, mang ngọc có tội.

Máu của ngươi, quá trân quý.

"Hôm nay đến đây thôi, nhớ kỹ một điểm, trừ ta, bất kỳ người nào tìm ngươi, bao gồm những người khác của tổng bộ tìm ngươi, đều không cần tiết lộ, ta là vì nghĩ cho an toàn của ngươi, không phải ai cũng giống như ta, hiểu chưa?"

Lý Hạo gật gật đầu: "Hiểu rồi!"

"Vậy ngươi đi về trước đi... buổi tối sau khi tan làm, sớm về nghỉ ngơi, người trẻ tuổi không nên quá mệt nhọc."

"Đa tạ đại nhân quan tâm!"

Lý Hạo vui vẻ đáp.

"Đi thôi!"

"Đại nhân, vậy ta cáo lui trước!"

Lý Hạo vui vẻ rời đi.

Mà Vu Khiếu ngồi trong phòng, uống chén trà, trên mặt chợt nở một nụ cười.

Nguyên Thần Binh, Lý Hạo...

Y uống trà, lâm vào trong tưởng tượng.

Loại cảm giác này, có lẽ... có lẽ uống cạn sạch máu của hắn, mình có thể đánh vỡ khóa siêu năng thứ năm, rất có thể!

Húc Quang?

Cộng thêm một thanh Nguyên Thần Binh...

Ánh mắt của hắn lóe lên, đây có lẽ mới là cơ duyên lớn nhất của mình, siêu việt Hồ Thanh Phong... Không, Hồ Thanh Phong tính là gì, mấy yêu nghiệt Trung Bộ kia mới là mục tiêu mà mình theo đuổi!

Nhất định phải hoàn thành trước khi Hầu Tiêu Trần xuất quan!

Về phần bí mật của bát đại gia, mưu đồ của Hồng Nguyệt, có liên quan gì đến ta?

Vậy vừa hay... có lẽ ngụy trang thành người của Hồng Nguyệt.

Y không có lý do để đối phó với Li Lý Hạo, nhưng Hồng Nguyệt... có!

Ai sẽ tin là ta giết Lý Hạo?

Không thể nào!

Chỉ có Hồng Nguyệt, mới cố ý mang đi thi thể của Lý Hạo, bởi vì mọi người đều biết, Hồng Nguyệt vì chuyện của bát đại gia, đã bỏ ra rất nhiều, thậm chí còn có thể cố ý mang đi thi thể.

"Mục tiêu hoàn mỹ..."

Y cười, sau khi giết người, Hồng Nguyệt đơn giản chính là mục tiêu để đổ tội tốt nhất!

Không ai sẽ hoài nghi mình!

...

Vào lúc này, Lý Hạo đã ra khỏi trà lâu, về tới tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Hách Liên Xuyên nhìn hắn, Lý Hạo cười gật đầu.

Hách Liên Xuyên kinh ngạc, truyền âm nói: "Hắn sẽ động thủ sao?"

Lý Hạo lại gật đầu.

Sẽ!

Vẫn chưa yên tâm sao?

Yên tâm đi, chẳng những sẽ đến, có lẽ còn đến nhanh hơn so với ngươi tưởng tượng, nói không chừng sẽ còn giả mạo Hồng Nguyệt... Dạng này, có giết cũng không ai thấy không ổn.

Hắn thấp giọng: "Hách bộ, tuyệt đối phải ra tay hung ác, một thương đâm chết, bằng không lần sau ta không làm nữa!"

Hách Liên Xuyên cũng gật đầu, trong lòng kinh ngạc, phải làm đến mức vậy sao?

Y cảm thấy mấy tên ở tổng bộ vẫn phải có định lực. Không đến mức tuỳ tiện xuống tay với Lý Hạo, dù sao bây giờ còn chưa trở mặt đâu.

Y cũng chỉ thử một chút... kết quả Lý Hạo rất chắc chắn, kẻ này rốt cuộc đã nói cái gì?

Có thể lừa dối một Tam Dương trung kỳ từ Trung bộ, đến mức phải giết chết mới được?

Y lại cân nhắc đến cái gì, truyền âm nói: "Sẽ không có kẻ khác cùng đi chứ?"

Húc Quang kia cũng đừng tới.

Lý Hạo lắc đầu, làm sao có thể.

Bảo vật, sao có thể tùy tiện nói cho những người khác?

Hách Liên Xuyên càng thêm kinh ngạc, nhìn kỹ Lý Hạo, thật sao?

Mình cũng có chút không tin thằng nhóc này.

"Tối ngày mai đi!"

Lý Hạo lại nói một câu, đêm nay mình trở về vẽ, sáng ngày mai cùng đi Hách Liên Xuyên, chỉ có đêm mai cơ hội phù hợp, hơn nữa đối phương không đợi được quá lâu, Hầu bộ trưởng xuất quan chính là lý do bức bách y nhanh chóng hạ thủ.

Hách Liên Xuyên ngây ra, thời gian cũng định rồi, con mẹ ngươi chắc chắn không phải đang lừa ta?

"Tốt, Hách bộ, ta đi làm việc..."

Ngươi bận cái gì chứ?

Y còn muốn truy vấn vài câu, Lý Hạo lại không để ý đến y.

Hách Liên Xuyên cảm thấy khó chịu, nhưng giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, trong lòng thầm mắng vậy ta đợi, ta cũng muốn nhìn xem, đêm mai Vu Khiếu có thật sẽ xuất hiện giết ngươi hay không... sao ta không quá tin tưởng!

Nếu là thật, y chỉ có thể nói, thằng nhóc này quả là Thần Nhân!

Y nghĩ nát óc, cũng nghĩ không thông, làm sao có thể lừa tên kia mắc câu?

Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật?

Hay là cái khác?

Nhưng đối phương là siêu năng, chưa chắc sẽ động tâm, dù động tâm, cũng chưa chắc phải dùng phương thức giết người.

Giờ khắc này, Hách Liên Xuyên cũng bắt đầu thôi diễn, suy nghĩ, sau đó y từ bỏ.

Mịa, không biết dụ dỗ kiểu gì!

Bằng không, tự y đã thử rồi, quả nhiên thằng nhóc này rất có năng lực, ta quá coi thường y rồi.