TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 617: Đất bằng nổi sấm sét! (1)

Ăn uống no nê xong.

Lý Hạo tương đối thoả mãn.

Nhưng mà, nhưng trong tâm vẫn còn chút hoài nghi.

Suy nghĩ một chút, hắn nhìn sang Vương Minh, hỏi: "Hầu bộ trưởng bình thường có đi xa nhà không?"

"Không biết, sao vậy?"

Thực sự là Vương Minh không hề biết, y cũng chưa hiểu rõ được vị kia.

Lý Hạo gật đầu, không hỏi thêm nữa.

Hôm nay giết nhiều người như vậy, nó gì đi chăng nữa, cũng không phải là chuyện nhỏ, kết quả chỉ có Ngọc tổng quản tới xử lý, hơn nữa còn rất bí hiểm, cũng không để lộ thân phận, quả nhiên tâm tư có chút bí ẩn.

Thực ra nếu Hầu Tiêu Trần thật sự bế quan, thì cũng không cần phải giả mạo .

Điều đó có nghĩa rằng, Hầu Tiêu Trần thật sự đang không ở trong thành.

Y đã chạy đi đâu?

Lúc trước vị này mới giết một vị cường giả đỉnh cấp, bây giờ ánh mắt của mọi người đang đổ dồn vào Bạch Nguyệt Thành, thậm chí có thể nói, ánh mắt của hơn nửa vương triều đang tập trung ở đây, y chạy rồi, chính là không sợ bất kể chuyện gì xảy ra sao?

Lúc này còn gì nghiêm trọng hơn việc y biến mất?

Lý Hạo đang suy nghĩ, thì ngoài cửa, truyền đến một tiếng bước chân rất nhẹ.

"Đông đông đông!"

Vang lên tiếng gõ cửa.

Vương Minh lại càng hoảng sợ, nhìn qua Lý Hạo, Lý Hạo gật đầu, thấp giọng nói: "Mở cửa đi."

Nói xong, vung tay lên, vơ toàn bộ những những thứ vừa ăn xong cho vào thùng rác, che lấy thùng rác, sắc mặt Lý Hạo có vẻ trắng bệch, đi ra ngoài.

Vương Minh cũng không biết ai tới, có chút sợ hãi, nhưng vẫn rất nhanh chóng mở cửa.

Vừa mở cửa, lúc này mới nhẹ nhàng thở hắt.

"Hồ thúc thúc!"

Hồ Định Phương nhìn y một cái, lần này lại là người quen, khẽ gật đầu, nhưng mà sắc mặt nhìn cũng không tốt lắm.

Theo y thấy, việc Lý Hạo bị tập kích lần này, với việc lần trước hai người nói có liên quan.

Tên Vương Minh này, mạnh miệng quá!

"Hồ tướng quân!"

Lý Hạo giống như có chút kinh ngạc, nhìn thoáng qua Hồ Định Phương, lộ vẻ nghi ngờ: "Hồ tướng quân tới rồi sao?"

"Ngươi không sao chứ?"

Hồ Định Phương nhìn lướt qua Lý Hạo, vẫn ổn, người không có vấn đề gì, ngoại trừ sắc mặt có hơi trắng bệch, thì hoàn toàn không có chút thương tích gì.

Lý Hạo cười có chút hơi yếu: "Không có gì, Hách bộ trưởng đến nhanh quá, đối phương lại không phải vì giết ta, chỉ là muốn bắt ta, nên cũng không bị thương tích gì, chỉ có chút thương tích nhỏ thôi."

Hồ Định Phương gặp Vương Minh tại đây, chỉ có thể nói, người này nhãn lực không có điểm gì đặc biệt.

Y cũng không nói thêm gì, trầm giọng nói: "Có chuyện gì thì cứ tìm ta! Hơn nữa, Tuần Dạ Nhân không an toàn, nếu không có nơi nào để đi, có thể đến Hổ Dực Quân tìm ta, có một số việc, cũng không giống như Hách Liên Xuyên nói với ngươi, một vài chuyện năm đó, cũng có chút hiểu lầm."

Y cảm thấy, trong truyện này không thể thiếu việc Hách Liên Xuyên thêm mắm thêm muối.

Lý Hạo nên biết bản thân hiểu Ngũ Cầm Bí Thuật.

Nhưng xem ra Hồ Định Phương, nếu không phải do Hách Liên Xuyên quấy rối, có lẽ Lý Hạo sẽ chọn tới Hổ Dực Quân, tên mập kia cũng không phải là người tốt!

Lý Hạo vội vàng gật đầu, có chút khó xử: "Ta hiểu rồi, nhưng... Hiện tại ta không thể quyết định, ta phải chờ sư phụ trở về mới có thể có kế hoạch tiếp theo."

"..."

Hồ Định Phương không biết nói gì, nên cũng không nói gì nữa.

Cân nhắc một chút, rồi nói tiếp: "Khi có thời gian,... có thể đến nhà ta ăn bữa cơm, ngoài ra ta sẽ nghĩ cách chuẩn bị cho ngươi một số Huyết Thần Tử, thực lực này của ngươi quá yếu, tuy rắng đã là Phá Bách, nhưng với thời thế hiện tại, chỉ có thể càng ngày càng loạn!"

"Ngân Nguyệt thực sự cũng được xem là an toàn, một số hành tỉnh gần đó, cục diện đã lộ ra rối loạn! Năm đó ba tỉnh phương Bắc phản loạn, dẫn đến toàn bộ phương Bắc đều có chút rung chuyển, Vũ soái tuy rằng đã bình ổn được phản loạn, nhưng bây giờ vẫn còn tàn cuộc..."

Nói đến này, y cảm thấy cũng không cần phải nói quá nhiều, lại tiếp: "Nếu võ đạo khó tiến thêm, có thể cân nhắc tiến vào siêu năng, thu được một số Thần Bí Năng tốt, tuy rằng một đạo võ sư, sư phụ ngươi đi con đường mới, nhưng lão không phải người bình thường, không phải tất cả mọi người đều có thể đi con đường đó."

Lý Hạo vội vàng gật đầu.

Hồ Định Phương không nói gì nữa, Lý Hạo hình như cũng không có ý giữ khách.

Thấy thế, Hồ Định Phương lập tức quay người rời đi.

"Hồ tướng quân đi thong thả!"

Hồ Định Phương vẫy vẫy tay, không đáp lại.

Còn Lý Hạo, chờ y rời đi một lúc, tới bên cửa sổ nhìn xuống bên dưới, quả nhiên, bên dưới còn có một nữ nhân đang chờ.

Vương Minh cũng lại gần, nhìn xuống bên dưới, kinh ngạc nói: "Vợ lão Hồ, vợ y rất ít khi lộ diện, lần này cô ta cũng xuất hiện rồi, ngươi là thân thích của lão Hồ sao?"

Nữ nhân phía dưới kia, lúc này hình như cảm nhận được gì đó, bất chợt ngẩng đầu lên xem.

Nhưng, lầu 12 không phải là thấp, cũng không biết là hay không biết có thể nhìn thấy gì không.

Lý Hạo nhìn một hồi, lại nhìn sang Vương Minh, nở nụ cười: "Đến bây giờ, ngươi còn nhìn vẫn chưa hiểu sao?"

"Cái gì?"