Hắn không tiếp lời, mà là chuyển đề tài nói: “Hầu bộ trưởng, việc này không vội, hiện tại ta đang cân nhắc ở bên phía Ngân Nguyệt, một khi cùng tam đại tổ chức khai chiến, vậy sẽ còn có lực lượng để đầu nhập vào bên kia sao? Mặt khác, di tích Chiến Thiên Thành vốn nguy hiểm không nhỏ, giờ phút này lại trở mặt với ba tổ chức lớn, có phải là chuyện tốt không? Nguyên bản đã nói xong rồi, cùng nhau thăm dò, rủi ro cùng chịu, nhưng bây giờ, một khi trở mặt với ba tổ chức lớn, toàn bộ rủi ro đều do Ngân Nguyệt gánh chịu...”
Có đạo lý sao?
Cũng có một chút.
Trước khi thăm dò, nếu không phải là Tuần Dạ Nhân liên thủ với ba tổ chức lớn, có lẽ thậm chí nội thành Tuần Dạ Nhân cũng không thể vào, tổn thất sẽ rất nặng nề.
Vì vậy, ngay cả khi thù địch, khám phá các di tích tại thời điểm này, đi cũng nhau có nghĩa là rủi ro cùng chịu.
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười: “Không có ba tổ chức lớn, thì sẽ không có cách nào đi qua? Việc này không vội, di tích ở ngay đó, lại không chạy được! Ý tưởng của ta là, đầu tiên phải đánh, để cho ba tổ chức lớn biết đây là địa bàn của ai. Chờ đánh đến khi bọn họ biết sai rồi, chúng ta có thể từ từ thương lượng, khi đó, có thể chiếm một ít quyền chủ động.”
“Nhưng mà, theo ta được biết, Lam Nguyệt, Bán Sơn, Bình Đẳng Vương đều là Húc Quang, giờ phút này, ba tổ chức lớn có 3 vị Húc Quang cảnh ở đây! Hầu bộ trưởng ngươi lại bị thương, không muốn xuất chiến... Mặc dù ta cũng là Húc Quang, nhưng chỉ sợ là hữu tâm vô lực...”
Hắn cảm thấy, những người này muốn hắn làm đao.
Nhưng như này, chắc chắn không phải là kết quả mình mong muốn.
Thực sự làm như vậy, hắn liền gặp nguy hiểm.
Mấy vị Húc Quang cảnh, còn có mấy vị Tam Dương đỉnh phong như Tử Nguyệt, Luân Chuyển Vương này, hơn nữa bọn họ còn mang theo Nguyên Thần Binh, Hồ Thanh Phong nào dám trở mặt với bọn họ.
“Khụ khụ... Không có vấn đề gì!”
Hầu Tiêu Trần cười nói: “Hách bộ trưởng mang theo Hỏa Phượng Thương của ta, tuy rằng không địch lại Húc Quang, cũng có thể trợ giúp một ít. Huống chi, Ngân Nguyệt cũng không phải không có cường giả, trong Vũ Vệ quân cũng có một ít Đấu Thiên tồn tại, tuy nói không tính là quá mạnh, nhưng Vũ Vệ quân tạo thành quân trận, thì cũng có lực để đánh một trận...”
Dù sao thì ngươi phải ra tay thôi.
Hồ Thanh Phong không nói gì.
Trong lòng thầm mắng, nghĩ cái gì vậy, lão tử tuyệt đối không có khả năng đi làm, cho dù các ngươi nói xong thì lão tử cũng sẽ không làm, cùng lắm thì vung tay rời đi, trở về Trung Bộ!
Quay trở về, cùng lắm thì bị phạt một chút thôi.
Dù sao thì hắn cũng cảm thấy, bầu không khí của Ngân Nguyệt này quá quỷ dị, không dễ giải quyết lắm.
Trước khi đến, suy nghĩ quá đơn giản, một thương của Hầu Tiêu Trần đã phá vỡ không ít kế hoạch, nếu không, tình huống sẽ không như bây giờ.
......
Ngay tại lúc bọn họ đang tranh cãi.
Giờ phút này Lý Hạo cũng dần dần hoàn hồn, không quản bọn họ nói gì nữa, mà là cẩn thận nhìn xung quanh.
Bên phía quân đội có tam đại thống soái, Hồ Định Phương là Tam Dương hậu kỳ, cái này hắn biết.
Một vị khác là thống soái của Bạch Long quân, thoạt nhìn khoảng 50 tuổi tuổi, nhỏ hơn Vũ Soái một chút, lớn hơn Hồ Định Phương một chút, cũng là một vị siêu năng giả, xem chùm tia sáng kia, thực lực khoảng chừng là Tam Dương đỉnh phong.
Vì vậy, Hồ Định Phương là yếu nhất, đương nhiên hắn cũng trẻ nhất.
Bên phía Tuần Kiểm Ti, người tới không nhiều lắm, một tráng hán khôi ngô tên là Khổng Khiết, ánh sáng chói mắt trên người của y, Lý Hạo không nhìn nhiều, mà là tập trung vào mấy người bên cạnh mà y mang đến, Hách Liên Xuyên không giới thiệu nhiều.
Bởi vì mấy vị này đều không có danh tiếng lớn.
Ngoại trừ Khổng Khiết, cũng chỉ có 3 người nữa.
Hai nam một nữ, một người đàn ông bộ dáng đen sì trong số hai người, giống như cảm nhận được ánh mắt của Lý Hạo, lộ ra nụ cười thân thiện.
Lý Hạo có chút cổ quái, vị này là ai?
Ta không biết.
Một bên, Hách Liên Xuyên đang mắng chửi người khác, thấy cảnh này, truyền âm giới thiệu: “Không biết quả trứng đen đó?”
Lý Hạo im lặng, nhưng lại cảm thấy, vị kia chắc không nhận ra, cho nên cũng không có quan hệ gì.
“Ngươi hẳn là biết mới đúng!”
Hách Liên Xuyên truyền âm nói: “Là ti trưởng của Tuần Kiểm Ti tiền nhiệm của Ngân Thành các ngươi, sau này điều chuyển công tác đến Bạch Nguyệt thành, hiện tại đảm nhiệm chức vụ ti trưởng Tuần Kiểm Ti ở Bạch Nguyệt thành... Chỉ là có vẻ hơi vô dụng, ở nơi này, tổng bộ vi tôn, Bạch Nguyệt thành là tỉnh lị, hắn là ti trưởng của tỉnh lị này, cái gì cũng không có tác dụng, còn không bằng tiêu dao ở Ngân Thành.”
Tam sinh bất hạnh, tri huyện phụ quách.
Tam sinh làm ác, phụ quách tỉnh thành.
Làm quan ở tỉnh thành, giống như loại ti trưởng của Bạch Nguyệt thành này, đó đều là bi kịch, cho nên Tuần Dạ Nhân dứt khoát không thiết lập phân bộ ở Bạch Nguyệt thành, chỉ có một trụ sở chính, tránh được rất nhiều phiền toái, đương nhiên, cũng có liên quan đến việc không đủ siêu năng.
Hách Liên Xuyên vừa nói, Lý Hạo lập tức biết đối phương là ai.
Ti trưởng nhiệm kỳ trước, danh tiếng không nhỏ, Lưu Long từng giới thiệu cho Lý Hạo, ti trưởng nhiệm kỳ trước là một võ sư, tu luyện Thiết Bố Y thần công, đao thương bất nhập.
Võ lâm Ngân Nguyệt năm đó cũng có một vị tu luyện Thiết Bố Y danh tiếng cực lớn, nổi danh cùng đám người Tề Mi Côn, chỉ là sau này bị Viên Thạc phá vỡ thân thể. Thân thể vừa bị phá vỡ, Thiết Bố Y đương nhiên cũng bị hủy theo, vì thế mà chết luôn rồi.
Chỉ là, bí thuật Thiết Bố Y cũng không độc nhất vô nhị, rất nhiều người biết, coi như là một loại võ đạo bí thuật được truyền thừa rất nhiều trên giang hồ.
“Vương Hằng Cương!”
Lý Hạo vừa nhớ tới, nhớ lại tên của vị này, ở Ngân Thành Tuần Kiểm Ti còn có chân dung vị này, chỉ là trước kia đâu có đen như vậy, người này sau khi đến Bạch Nguyệt thành liền đen thành như vậy sao!
Trước đó có người nói, vị này sau thăng cấp siêu năng, Lý Hạo còn tưởng rằng hắn gia nhập Tuần Dạ Nhân, không ngờ lại gia nhập Tuần Kiểm Ti.
Chỉ là thân thực lực này... Cũng không yếu!
Tam Dương hậu kỳ?