TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 696: Tề tụ (3)

Một vài môn phái, nói là võ sư truyền thừa, trên thực tế cũng chỉ là chiêu bài ngụy trang võ sư, sử dụng thủ đoạn siêu năng.

Dùng thần bí năng nhanh chóng cường hóa, thật ra rất nhiều người vừa trở thành Trảm Thập cảnh đỉnh phong, liền có suy nghĩ chuyển đổi siêu năng.

Có kẻ dã tâm lớn, sau khi trở thành Phá Bách, sau đó bèn có suy nghĩ chuyển đổi thành Nhật Diệu, chân chính còn kiên trì Võ Đạo, thật ra không nhiều.

Những người kia, truyền thụ chút Võ Đạo, cũng không phải quá dụng tâm.

Dù sao tiến vào siêu năng, có siêu năng kỹ, làm gì lãng phí thời gian, đi học những công phu quyền cước vô dụng kia, có một môn bí thuật, có thể giúp ngươi tiến đến Phá Bách là được, đây là vấn đề của rất nhiều võ sư.

Ngọc tổng quản không ngờ, bộ trưởng khao khát bao lâu, kết quả. . . người ta chạy tới đầu nhập vào người mới Lý Hạo này!

Mặc dù Lý Hạo cũng là một thành viên của Tuần Dạ Nhân, nhưng Ngọc tổng quản vẫn không tài nào hiểu nổi.

Lý Hạo, đáng để đầu nhập hơn cả bộ trưởng sao?

Hồng Nhất Đường nếu đi tìm Hầu Tiêu Trần, Hầu Tiêu Trần cũng sẽ nhận những người này, lúc đó ở giữa sẽ không cách một Lý Hạo.

. . .

Trước cửa toà nhà của Võ Vệ quân.

Lần này, Kim Thương đích thân ra mặt.

Biết được đoàn người trước mặt đến từ Kiếm Môn, y ngược lại có chút bất ngờ cùng dị dạng, môn nhân đệ tử của Địa Phúc Kiếm.

Y liếc qua, khẽ gật đầu.

Trong lòng vẫn có chút bất ngờ, những võ sư này, nhìn tư thái, nhìn tinh khí thần, trạng thái rất tốt, không có vẻ mờ mịt và uể oải phần lớn võ sư như hiện giờ, có chút võ sư, bởi vì chậm chạp không cách nào chuyển đổi siêu năng, trạng thái rất tệ!

Một lòng chuyển đổi thành siêu năng, đã sớm đánh mất tiêu dao bình lặng và nhàn nhã.

Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường, năm đó danh khí không nhỏ.

Chân chính thành trò cười, là bởi vì mấy lần tránh chiến Viên Thạc, khi đó danh tiếng của Địa Phúc Kiếm cũng sa sút, nếu không, năm đó trong Thất Kiếm, Thiên Kiếm cường hãn không thể nghi ngờ, Địa Phúc Kiếm cũng là thanh danh nổi bật, một kiếm ra, long trời lở đất, há lại nói đùa?

Hắn nhìn qua Hồng Tụ, hắn cũng biết đôi chút, Hồng Tụ này là đại đệ tử của Hồng Nhất Đường. . . Được rồi, bây giờ hắn cũng lười nói gì, Hồng Tụ cùng Hồng Nhất Đường đều thành cường giả siêu năng, hắn ngay cả suy nghĩ trêu ghẹo cũng không có.

Chỉ là nhìn thoáng qua Hồng Tụ, Kim Thương cũng không nhìn nhiều, rất nhanh, nhìn về phía Hồng Thanh có chút hiếu kỳ trong đám người.

Nội tình rất vững chắc!

Nhóm người Kiếm Môn đều rất mạnh, nhưng Hồng Thanh dù sao cũng là con gái của Hồng Nhất Đường, Kim Thương thực lực cường hãn, chỉ đơn giản quan sát, Hồng Nhất Đường thật thú vị!

Đệ tử khác, hoặc nhiều hoặc ít, dù giảm bớt sử dụng thần bí năng, nhưng vẫn có một ít.

Võ sư sử dụng thần bí năng, trên thân đều sẽ nhiễm chút thần bí năng.

Dù là Lý Hạo cũng không ngoại lệ!

Nhưng Hồng Thanh. . . lại là Phá Bách hậu kỳ hàng thật giá thật, điều này chứng tỏ đối phương chưa từng dùng thần bí năng phụ trợ, có thể tu luyện tới Phá Bách hậu kỳ ở độ tuổi này, có thể nói, rất khó rất hiếm thấy!

Đương nhiên, không loại trừ đối phương không phải sử dụng thần bí năng, mà là Thần Năng Thạch, dùng Thần Năng Thạch, trên thân cũng khó lưu lại vết tích thần bí năng.

"La. . ."

Y vừa định mở miệng, Ngọc tổng quản ở đối diện bèn dùng một loại ánh mắt vô cùng lạnh nhạt nhìn y.

Kim Thương không nói nên lời.

Kêu quen rồi, dù đã qua bao nhiêu năm, vẫn có thói quen như vậy, chuyện như vậy, đã từng xảy ra vô số lần, nhưng mỗi lần y vẫn quen kêu như thế.

"Ngọc bí thư!"

Kim Thương đành nói ra xưng hô không thuận miệng: "Đây là. . ."

"Bên Kiếm Môn, Hồng kiếm chủ cùng Lý Hạo đã thương lượng, những đệ tử Kiếm Môn này, gia nhập bách nhân đội của Lý Hạo, mặt khác, Hồng kiếm chủ tặng trăm bộ hắc khải, cũng phân cho bách nhân đội của Lý Hạo. . ."

Lời này vừa nói ra, đám võ sư xem náo nhiệt ở phía sau cũng không khỏi trợn tròn hai mắt.

Đù!

Hào phóng vậy sao?

Lý Hạo vừa tới, mọi người mới biết được hắn muốn thành bách phu trưởng, kết quả người ta không tuyển đủ người, bên này vừa đưa người, lại tặng cổ khải?

"Lý Hạo là tình huống gì vậy?"

"Sẽ không trở thành con rể của Địa Phúc Kiếm chứ?"

"Nghe nói người phía trước chính là con gái của Địa Phúc Kiếm. . . người ta vừa tới Võ Vệ quân, nhân thủ không đủ, tặng người đưa tiền, sướng thật. . ."

"Ngẫm lại chúng ta, lúc chúng ta vừa tới, thật khó khăn!"

". . ."

Từng vị võ sư nhỏ giọng thì thầm.

Có người hâm mộ, có người than thở.

Mấy vị bách phu trưởng thì đỏ cả mắt, lúc trước họ tự thành lập bách nhân đội, trải qua bao nhiêu khó khăn, bọn hắn vẫn nhớ rất rõ.

Tốn nhiều thời gian, nhân lực, vật lực, có người thậm chí còn kéo theo cả sư huynh sư đệ sư thúc sư chất của mình. . .

Có chút môn phái, lôi hết người của phái mình.

Tỉ như truyền nhân của Khai Sơn Phủ, Khai Sơn nhất mạch, đều đưa tới Khai Sơn quân của y.

Nhìn cảnh Lý Hạo. . . có thể không hâm mộ sao?

Chuyện này cũng chưa tính, trước đó Võ Vệ quân cũng không có nhiều hắc khải, hơn một trăm bộ, một bách nhân đội, có thể được phân hơn 10 cỗ cũng không tệ rồi.

Lần này thu hoạch rất lớn, Tuần Dạ Nhân tổng cộng có hơn 500 bộ.

Gần như chiếm hơn một nửa.

Có thể coi là như vậy, những bách phu trưởng vì tranh thủ càng nhiều, đều mang hết thủ đoạn ra xài, nhưng dù vậy cũng không thể đủ phân cho quân của mình, chỉ có thể để những kẻ yếu nhất trong đội mặc, san bằng thực lực đoàn đội, tránh cho chênh lệch quá lớn.

Nhưng bên Lý Hạo thì sao?