TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 701: Ngân Nguyệt đệ bát kiếm (2)

Lưu Long đưa mắt nhìn Vương Khánh rời đi, cũng không vội vã đi tìm Lý Hạo, cũng không có vội vã đi gặp những người kia của Kiếm môn.

Mang theo mấy người đội viên, tiến vào một gian phòng do chính y an bài.

Gian phòng nho nhỏ, ngoại trừ Vân Dao đang tấn cấp siêu năng nên không có mặt, mấy vị đội viên đều tề tụ đông đủ, mà Vân Dao, thì lại được an bài đi Tuần Dạ Nhân, Lưu Long không muốn Lý Hạo khó xử, Võ Vệ Quân nếu như không quá nguyện ý tiếp thu siêu năng, siêu năng Nguyệt Minh cũng có thể sống tốt trong Tuần Dạ Nhân.

“Quanh đi quẩn lại…Tiểu đội Liệp Ma cũng đã đều tới Bạch Nguyệt thành.”

Lưu Long nói nhỏ một câu, lại liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, “Nếu mọi người đã đi cùng ta, vậy cũng không cần phải nói thêm gì nữa, từ hôm nay ta đã không còn là lão đại của các ngươi…Lý Hạo mới là đương gia. Ta tuy là Đấu Thiên, nhưng thực lực có thể còn kém xa Lý Hạo, thực lực cũng không nói, thủ đoạn cũng không bằng Lý Hạo, can đảm cũng không bằng.”

Mấy người trầm mặc không nói.

Lưu Long tiếp tục nói: “Tên Vương Khánh vừa nãy trên đường đi, nhìn ta không quá mười lần, có lẽ đang nghĩ, đây chính là con trai của Ngân Thương ư? Yếu như vậy, phụ thân thế mà cũng xứng danh đứng cùng Kim Thương sao?”

“Đội trưởng cận vệ như gã mà phải chạy đến đây đón ta, chỉ sợ cũng chỉ là muốn xem ta có bao nhiêu phân lượng mà thôi, kết quả là thấy rồi cũng không hợp ý lắm, nếu không, sẽ không thể không đề nghị ta luận bàn một hai… bây giờ, ngay cả luận bàn cũng không nhắc, hiển nhiên là thấy ta chướng mắt.”

Lời này vừa nói ra, mấy người có chút nổi giận, cũng không biết giận từ đâu tới.

Người ta không có đề nghị so tài, có lỗi sao?

Không sai.

Nhưng là, hoàn toàn chính xác là có cảm giác là bị người ta xem thường.

Lưu Long tiếp tục nói: “Các vị huynh đệ đi theo ta đã lâu, từ lúc bắt đầu thành lập Tiểu đội Liệp Ma cho tới bây giờ cũng đã gần 4 năm. Ta không thể mang đến cho các ngươi bất cứ thứ gì, ngoại trừ những vết thương trên người kia, trước khi Lý Hạo chưa đến, trong đội cũng chỉ có ta một vị Phá Bách mà thôi.”

“Các vị nếu là nguyện ý sớm đến Bạch Nguyệt thành, không nói Phá Bách viên mãn, ở trong thời đại siêu năng quật khởi, đi theo một nhà nào đó, bất kỳ nhà nào, tổ chức cũng được, cơ cấu cũng tốt, dù là không phải siêu năng cũng sẽ là Phá Bách hậu kỳ… bao nhiêu năm qua, điều duy nhất ta đem tới cho các ngươi cũng chỉ có một hai chục phương Thần Bí Năng, ít đến không thể nói.”

Ngân thành quá nhỏ, cũng là quá yếu.

Bao nhiêu năm nay, chúng ta lén lút giết chết một số siêu năng Nguyệt Minh, cũng chỉ có thể thu hoạch được một ít Thần Bí Năng như vậy.

Nếu là đến Bạch Nguyệt thành, nhưng võ sư Trảm Thập cảnh đỉnh phong như bọn họ, khẳng định là vẫn có người đồng ý thu nhận, dù sao Trảm Thập cảnh muốn tấn cấp Nguyệt Minh cũng rất dễ dàng, tốt hơn nhiều so với việc ở lại Ngân thành.

“Lão đại!”

Trần Kiên rầu rĩ nói: “Lão đại, đó cũng là do chính chúng ta nguyện ý, vả lại ta cảm thấy rất tốt, nếu như lão đại cảm thấy sống ở đây không được thoải mái, vậy chúng ta hãy về Ngân thành!”

Lưu Long cười: “Không, không trở về! Ít ra bây giờ không cần trở về, Ngân thành vẫn là quá nhỏ, cho dù gốc rễ của chúng ta tại đó, nhưng bây giờ có Hoàng Vân, Ngân thành rất tốt, chỉ có tới nơi đây, mọi người sẽ có thêm nhiều kiến thức, có thêm nhiều chỗ tốt, mới có cơ hội đuổi kịp kẻ khác.”

“Những người bên ngoài kia, đều nhất định mạnh hơn so với chúng ta sao? Chưa chắc! chúng ta kiến thức càng lớn, thu hoạch càng nhiều, địa phương nhỏ đều sẽ có rất nhiều chỗ tốt của địa phương nhỏ, chì là do tiềm lực của mọi người còn chưa được khai phát ra thôi… chỉ cần cơ hội phù hợp, sớm muộn gì chúng ta cũng có thể vượt lên!”

Cả đám người vội vã gật đầu.

Lưu Long nhẹ nhàng thở hắc ra: “Ta quyết định chờ đợi trong Võ Vệ Quân này! Sĩ diện, đều là tự mình giành lấy, chứ không phải chờ người khác bố thí, Tiểu đội Liệp Ma cho dù có đi đến đâu cũng đều là hạng nhất… trước kia phải, sau này cũng phải! Chỉ là, đến nơi đây, nhớ kĩ Lý Hạo mới chính là hạch tâm của chúng ta… nhớ đừng để người ta chê cười.”

Mấy người lần nữa gật đầu.

Bọn hắn cũng hiểu ý của Lưu Long, duy nhất có chút đau lòng, chính là cảm giác của Lưu Long, lúc trước y vẫn luôn là hạch tâm của tiểu đội, Lý Hạo cũng là người mà y từng bước đưa lên.

Bây giờ, Lý Hạo lại trở thành cấp trên của lão đại.

Khó thích ứng nhất ở đây, thực ra là Lưu Long.

Trần Kiên vò đầu: “Lý Hạo…”.

“Về sau không được gọi thẳng tên hắn.”

Lưu Long nhắc nhở: “Đây cũng coi như là trong quân đội, phải dựa theo cấp bậc mà gọi, để tránh cho người khác chê cười, cảm thấy người đến từ Ngân thành như chúng ta đây không biết quy củ.”

“Vâng ạ!”

Trần Kiên có chút bất đắc dĩ, vẫn là sửa lời nói: “Bách Phu trưởng… là như vậy sao? Bách Phu trưởng không đến, chúng ta có cần phải đi gặp người của Kiếm môn hay không?”