“Đi thôi!”
Lưu Long cười: “Tạo quan hệ tốt, về sau cũng là ngồi ăn chung một bàn, Bách Phu trưởng bảo ta tới đây, cũng là bởi vì hắn không có căn cơ trong Bạch Nguyệt thành, hi vọng chúng ta có thể giúp hắn một tay, tạo lập nền móng, có một điều chúng ta nhất định phải nhớ kỹ, chúng ta có thể chịu chút ấm ức, thế nhưng nhất định không thể để cho những người khác chịu ấm ức… chúng ta đóng cửa lại, đều là người một nhà, cho nên, phải lôi kéo những người khác thành người một nhà.”
Y hiểu rất rõ, mục đích và ý nghĩa Lý Hạo muốn mình tới đây.
Cho nên, y nhắc nhở lần nữa: “Bách Phu trưởng không ở trong đội ngũ, chúng ta chính là tai mắt cùng tiếng nói của hắn, rõ chưa?”
“Đã rõ!”
Mấy người đều gật đầu ra hiệu.
Lưu Long thở hắc ra, không nói thêm gì nữa, y tin những người trong tiểu đội đều có thể làm được, chỉ là có chút tâm tình bất định cùng bất an mà thôi, lần này tới Bạch Nguyệt thành… cũng không biết đến cuối cùng có thể đứng vững được hay không, hoặc là sẽ phải chật vật trốn về Ngân thành.
Năm đó y đã rất chật vật để có thể trốn về Ngân thành.
Còn nữa, Lý Hạo tại Bạch Nguyệt thành là muốn trở nên nổi bật hay chỉ cần bảo vệ được bản thân là đủ.
Giờ phút này, y cũng không hiểu rõ lắm mục đích của Lý Hạo.
……
Trong rừng rậm.
Lý Hạo một kiếm tiếp một kiếm, kiếm đã nhanh đến cực hạn, thậm chí áp chế được Hỏa Phượng thương, mỗi một kiếm đều nhanh không gì sánh được, nhưng mà, Lý Hạo càng xuất kiếm càng cảm thấy luống cuống.
Kiếm Thế, vẫn không thể nào hiện ra.
Kim kiếm, dường như không thể dễ dàng hiện ra như vậy.
Ánh sáng trên Hỏa Phượng thương nhạt dần, hiển nhiên, lần này lại sắp hao tổn mất một viên Thần Năng thạch nữa rồi, ba ngày trở lại đây, Lý Hạo đã cho Hỏa Phượng thương ăn đúng chín lần.
Chín khối Thần Năng thạch.
Nếu không phải trước đó có chút thu hoạch, bản thân hắn còn lại cũng không đủ dùng.
9 khối Thần Năng thạch, nếu đổi thành Thần Bí Năng cũng đã được mấy ngàn phương.
Nhưng vào giờ khắc này, cứ như vậy mà lãng phí mất, đều bị một Hỏa Phượng thương nuốt hết, nếu như Kim Kiếm Thế triệt để hiện ra, vậy còn có lời, nhưng một mực đến nay không cách nào hiện ra, cho Lý Hạo một cảm giác cực kỳ thua thiệt.
Mấy ngày nay, hắn xuất kiếm càng lúc càng nhanh, thậm chí nhanh đến nỗi sau khi xuất kiếm một hồi lâu mới có thể sinh ra tiếng nổ.
Vô Ảnh Kiếm, cũng đã tu luyện đến trạng thái cực hạn.
Thế nhưng là… vẫn cứ mãi không được.
“Vẫn chưa được!”
Lý Hạo xuất một kiếm, ầm một tiếng, đập bay Hỏa Phượng thương, hào quang trên Hỏa Phượng thương phai nhạt dần, khối Thần Năng thạch thứ 9 đã tiêu hao hết.
Lý Hạo thở hắc ra, ngồi thừ trên mặt đất.
Mắt thấy Hỏa Phượng thương ngày càng tối đi, hắn nhíu mày.
Đã ăn nhiều Thần Năng thạch như thế, cũng chỉ có thể giúp hắn tập luyện mà thôi, ngay từ đầu, mấy lần trước hiệu quả cũng được, về sau thì… càng lúc càng nhàm chán, Hỏa Phượng này cảm giác không mạnh như hắn nghĩ.
Đến cuối cùng, thậm chí không thể tạo thành uy hiếp quá lớn cho Lý Hạo.
Thời khắc này Lý Hạo, xem lại Thần Năng thạch còn sót lại của mình, còn lại 11 khối.
Lại nhìn Hỏa Phượng thương, chần chờ nghĩ có cần cho thêm một khối nữa hay không.
Ngày mai, chỉ sợ Ngọc tổng quản sẽ đến đòi lại Hỏa Phượng thương.
“Kiếm của ta đã rất nhanh, nhưng kiếm Thế cứ mãi không thể hiện ra, là do áp lực không đủ? Hay là vấn đề khác?”
Ba ngày, kỳ thực cũng không phải là lâu lắm.
Có thể Địa Kiếm Thế cũng được, Hỏa Kiếm Thế cũng tốt, hay là đại cương về kiếm Thế, Lý Hạo mỗi lần nắm bắt được hạch tâm, kỳ thực đều rất nhanh có thể cảm ngộ Thế, đã có đầu mối, hắn sẽ rất nhanh có thể cảm ngộ thành công.
Cho nên, Lý Hạo vốn dĩ cảm thấy, lần này cũng sẽ như vậy.
Ba ngày còn chưa đủ sao?
Nhưng quả thật chính là không đủ.
Một lát sau, Lý Hạo cầm Hỏa Phượng thương lên, hơn vuốt ve một chút, bỗng nhiên nói: “Mấy ngày nay, ngươi một mực dùng Hỏa Phượng Thế cùng ta giao chiến, ta lại là chưa bao giờ cảm ngộ qua ý cùng Thế của Hầu Bộ Trưởng, Hầu Bộ Trưởng không có khả năng chưa bao giờ dùng qua những thứ này, ngươi nhất định là biết đến. năm đó lão có thể đánh bại ý của sư phụ ta, điều đó chứng tỏ dù là 20 năm trước, lão đã vô cùng cường đại… vì sao ngươi không dùng ý và Thế của lão lưu lại để đối phó với ta?”
Lúc trước Hạ Dũng bảo hắn mượn Hỏa Phượng thương, kỳ thực chính là vì để Lý Hạo cảm ngộ và tiếp xúc được ý của Hầu Tiêu Trần.
Nhưng mà, những ngày sau đó, Lý Hạo cũng không cảm nhận được.
Hỏa Phượng thương giấu nghề!
Hỏa Phượng thương run rẩy một chút, Lý Hạo nhíu mày, giao lưu cùng một thanh binh khí kỳ thực rất tốn sức.
Hắn chỉ có thể dựa vào suy đoán.
“Ngươi là lo lắng, bộc phát ý của Hầu bộ sẽ giết chết ta sao?”
Hỏa Phượng thương có chút run rẩy.
Chỉ là một chút.
Nói rõ, nó cũng có lo lắng về điều này.