Thành viên của Hồng Nguyệt, đó là thành viên của ba tổ chức lớn, cường giả rất nhiều. Huống chi, ngươi chưa chắc đã có thể tìm thấy đối phương, hiện tại nói giống như đối phương mặc cho ngươi tới cướp đoạt, có chút phiêu.
Thật sự gặp phải, ai giết ai còn khó nói.
Lý Hạo tuy mạnh, nhưng Đấu Thiên cũng chỉ có thể so sánh với Nhật Diệu, nói lại, Lý Hạo vẫn là Lý Hạo thôi, hắn còn có thể so với Tam Dương thì sao?
Hồng Nguyệt không có cường giả Tam Dương sao?
Cho nên, giờ phút này cũng chỉ có một ít môn đồ Kiếm Môn mới hơi kích động, bọn họ trẻ hơn một chút, những người như Hồng Thanh cũng rất ít khi chấp hành nhiệm vụ, ngược lại đều có chút kích động chờ mong.
Còn lại những người của Tuần Kiểm Ti đều là những tấm chiếu cũ, căn bản không hề quan tâm.
Toàn bộ viên Phá Bách... Nói nghe rất đơn giản.
Võ sư Phá Bách có thần bí năng trợ giúp đích xác đơn giản hơn rất nhiều, nhưng cũng không phải nói thôn phệ thần bí năng là có thể thăng cấp.
Về phần huyết thần tử... Ít nhất phải mỗi người một viên đi, 29 vị Trảm Thập cảnh, ít nhất cần 29 huyết thần tử cấp độ Nguyệt Minh đi, đại biểu đánh chết 29 vị siêu năng Nguyệt Minh... Có lẽ còn phải nhiều hơn như thế!
Bởi vì, dường như không phải ai trong Hồng Nguyệt đều có.
Lại nói, 29 vị Nguyệt Minh, người ta không có Nhật Diệu và Tam Dương tồn tại?
Đã là Nguyệt Minh rồi mà vẫn đứng đó chờ ngươi tới giết sao?
Càng hiểu rõ, càng cảm thấy Lý Hạo vẽ bánh lớn, hơn nữa còn là mục tiêu đầu tiên... Chủ yếu là ngươi còn có mục tiêu mạnh mẽ hơn?
......
Một số võ sư khác ở xung quanh đều hiện ra vẻ mặt cười cười.
Có người nhỏ giọng, mang theo ý cười: “Vị này... Có quyết đoán! Vũ Vệ quân chúng ta thành lập nhiều năm như vậy, đến bây giờ vẫn còn gần một nửa Trảm Thập cảnh đấy.”
Người ta vừa mới thành lập, toàn bộ thành viên đều sẽ Phá Bách.
Còn hôm nay Phá Bách, ngày mai Đấu Thiên.
Đấu Thiên dễ dàng như vậy sao? Đến bây giờ toàn bộ Vũ Vệ quân mới chút Đấu Thiên như vậy sao?
Phá Bách viên mãn, kỳ thật không ít. Kỳ thật có thể Phá Bách viên mãn bước vào Đấu Thiên cũng là một cửa ải khó khăn. Thế ngược lại là cảm ngộ được, nhưng rất nhiều người đều thông qua cổ binh cảm ngộ, cảm ngộ cổ binh cũng có khuyết điểm, đó chính là không dễ dàng phát triển!
Thiếu đi một ít cảm ngộ sâu sắc đối thế, cho nên mới có gần trăm vị Phá Bách viên mãn chậm chạp không cách nào bước vào Đấu Thiên.
......
Lý Hạo không quan tâm mọi người có tin hay không.
Hắn chỉ đơn giản là nói mục tiêu của mình, nếu làm được thì tất cả mọi người tự nhiên sẽ tin tưởng thôi.
Không làm được thì thật sự uống phí đôi mắt này của hắn.
Nếu ngay cả 29 vị Trảm Thập cảnh bước vào Phá Bách cũng khó, vậy thì Vũ Vệ quân này còn có tác dụng gì nữa?
Chơi với trẻ con sao?
Khi hắn làm được thì tất cả mọi người ắt sẽ biết hắn không có bốc phét.
“Bây giờ, ta tuyên bố, Liệp Ma đoàn chính thức khai đoàn! Thiên phu trưởng Kim Thương và phó thiên phu trưởng Mộc Lâm cùng chứng kiến, sau này ta chính là chỉ huy của chư vị!”
Phía sau, Kim Thương và Mộc Lâm khẽ gật đầu.
Kim Thương kỳ thật muốn nói vài câu...
Kết quả, Lý Hạo không cho y cơ hội.
Hắn cảm thấy không cần phải nói nhiều.
Cũng cảm thấy Kim Thương là lão tiền bối, có lẽ không muốn nói nhiều, cho nên hắn trực tiếp nói: “Cảm ơn hai vị đại nhân hôm nay đã tới chứng kiến Liệp Ma đoàn thành lập, vui vẻ đưa tiễn hai vị đại nhân!”
Bốp bốp!
Hắn bắt đầu vỗ tay!
Bốn phía, một đám võ sư bắt đầu trợn tròn hai mắt.
Ngươi đây là, làm nghi thức khai đoàn cho có lệ ư.
Còn Kim Thương và Mộc Lâm cũng không có gì để nói.
Tên này...
Bọn họ không còn lời nào để nói, quên đi, Liệp Ma đoàn do Lý Hạo tự mình mời chào, đến bây giờ cũng không lấy một xu từ Vũ Vệ quân. Hiện tại cũng chưa đến lúc phát lương, tự mình lăn qua lăn lại đi!
Chỉ cần Lý Hạo không sợ phiền toái, cho dù chơi đùa tới chết, tất nhiên có Vương Hằng Cương và Hồng Nhất Đương tìm hắn gây phiền toái.
Nếu Lý Hạo điều động nhân thủ từ phía bọn họ, hai người đương nhiên không thể để hắn tùy ý như vậy.
Kim Thương và Mộc Lâm trực tiếp rời đi, không chơi với Lý Hạo nữa. Trong mắt bọn họ, Lý Hạo đích xác có chút ý tứ đùa giỡn, cái gì dẫn đội đi luyện tập, đừng nói không phải là đi du sơn ngoạn thủy đi?
......
Mà Lý Hạo, cũng mặc kệ bọn họ.
Hắn nhìn thoáng qua thành viên của Liệp Ma đoàn trước mặt, tiếp tục nói: “Mặt khác, chúng ta phải tuyển chọn ra năm vị tiểu đội trưởng! 10 người một đội, đã xác định là đội trưởng thì 9 người khác đều phải nghe lệnh, không được tự ý hành động!”
“Sau này nếu ta có nhiệm vụ thì cũng sẽ chỉ giao cho 5 đội trưởng!”
Lý Hạo nhìn về phía mọi người: “Ta tự chọn, chắc các ngươi sẽ không vui! Chúng ta không nhiều người lắm, Phá Bách cũng chỉ có 20 vị, lựa ngay trong Phá Bách... Đương nhiên, nếu cảm thấy mình Trảm Thập cảnh có thể vượt cấp giết địch thì cũng có thể tham dự!”
“Các ngươi 20 người, ai nguyện ý làm tiểu đội trưởng này thì luận bàn mấy chiêu đi.”
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, do dự trong một lúc lâu.
Lý Hạo cười: “Không ai muốn? Vậy ta lại nói thêm một chút, dựa theo quy củ của Vũ Vệ quân, hiện tại chúng ta đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì tất cả thu hoạch đều là của chính mình. Mà với tư cách là đoàn trưởng Liệp Ma đoàn, cá nhân ta có quyền phân phối toàn bộ. Đương nhiên, ta không muốn nhiều lắm, ta chỉ chia ba phần! Lưu phó đoàn trưởng Đấu Thiên chia một thành. Còn lại sáu thành sẽ chia cho tất cả mọi người.”
“Mà sáu thành này, các ngươi 49 người đến chia, mỗi tiểu đội trưởng đều quản 9 người. Sau khi phân phối theo công lao, tiểu đội trưởng còn có thể chia thêm 10% thu hoạch của 9 người khác, tương đương với chiến lợi phẩm tăng gấp đôi!”
“......”
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều hơi biến đổi.
Không nói có thu hoạch hay không, tuy nhiên nếu sau này có thì sao?
Đội trưởng kia còn có thể lấy thêm một thành thu hoạch từ những người khác trong đội ngũ, những người khác chỉ thiếu một thành, cảm giác cũng không nhiều, nhưng đội trưởng lập tức thu hoạch gấp đôi!
Chênh lệch này quá lớn!