TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 749: Tam sát (1)

Chỉ trong bốn ngày, giết chóc khắp nơi.

Lý Hạo không biết, tam đại tổ chức cuối cùng còn nhớ đến mình không.

Thôi tự hiểu vậy.

Nhiều võ sư xuất động đến thế, muốn một mực giấu diếm thì cũng không hi vọng gì, giấu được mấy ngày là được rồi.

Hắn không nghĩ bọn gia hỏa này ngay từ đầu sẽ huy động nhiều cường giả như vậy để đối phó với mình, nhưng bây giờ xem ra, cũng có thể, tam đại tổ chức xuất động những sáu vị Tam Dương cảnh, đủ coi trọng hắn.

Bởi với thực lực như vậy, thậm chí có thể đối phó Húc Quang.

Nói coi trọng, đối phương cũng là cực kỳ coi trọng hắn.

Nhưng Lý Hạo vẫn cảm thấy bọn gia hỏa này xem thường mình, đối phó với lão sư của hắn, chỉ bên Hồng Nguyệt thôi đã xuất động đến mấy vị Húc Quang, thậm chí còn có thể là Húc Quang đỉnh phong.

Chanh Nguyệt, Hoàng nguyệt đều là những Húc Quang đỉnh phong.

Nhưng đối phó với hắn, ngay cả bóng dáng của một Húc Quang cũng không thấy?

Hắn kém xa lão sư vậy sao?

Giờ khắc này, Lý Hạo có chút phẫn nộ.

Xem thường ai đây?

Cùng lúc này.

Phía Nam.

Ba vị cường giả Tam Dương hoành không mà đi, bỗng nhiên, Trịnh Bình Tam Dương hậu kỳ khẽ nhíu mày, nhìn về phía Tây hừ một tiếng, thấp giọng nói: “Người bên Phi Thiên, tựa như tên đồ đệ kia của Bán Sơn, lén lén lút lút, Tam Dương đỉnh phong mà còn quỷ quyệt như vậy đấy!”

Tam Dương đỉnh phong.

Bên Phi Thiên chỉ đến một người, người này không đơn giản, thực lực cực mạnh, Tam Dương đỉnh phong mà còn là ám hệ, là loại chuyên che lấp hành tung.

Nhưng mà lúc này, hắn lại buộc phải để lộ một chút khí tức.

Bởi vì gã cũng phát hiện những Tam Dương khác.

Lúc này nếu một chút hành tung cũng không lộ, cũng dễ dàng gây nên hiểu lầm, mọi người đều là vì truy sát Lý Hạo mà tới cũng không muốn kết quả tự đánh lẫn nhau.

Còn về hai vị cường giả phía Diêm La, Trịnh Bình sớm đã cảm nhận được, một vị Tam Dương trung kỳ, một vị Tam Dương hậu kỳ.

Có thể nói, cả ba nhà kỳ thực đều rất xem trọng.

Hồng Nguyệt xuất động ba vị cấp độ Tam Dương, mặt khác hai nhà kia thế mà cũng xuất động ba vị.

Trịnh Bình truyền âm nói: “Coi chừng mục đích của bọn họ, bọn họ chưa chắc đến đối phó Lý Hạo, có lẽ vì để cướp Lý Hạo trong tay chúng ta hoặc thậm chí giết chết Lý Hạo.”

Nếu không, chỉ đối phó một đám võ sư thôi, mạnh nhất bất quá là Lưu Long và Lý Hạo, hai vị võ sư vừa bước vào Đấu Thiên không lâu, cần nhiều cường giả như vậy sao?

Hai người Kim Cửu, Đoạn Siêu đều gật đầu.

Có chút nghiêm trọng.

Bọn họ không sợ Lý Hạo, thật sự là không sợ, có ai sợ một võ sư mà tháng trước còn chưa đến Đấu Thiên đâu?

Nếu sợ, bọn họ đã uổng phí làm Tam Dương rồi.

Viên Thạc là trường hợp ngoại lệ, ông ấy ẩn nhẫn nhiều năm chứ không giống như Lý Hạo loại người mới này, mặc dù vậy, năm đó sau khi Viên Thạc bước vào Đấu Thiên, cũng không quá được coi trọng đến khi ông ấy Uẩn Thần rồi, mới gây ra sự chú ý của bọn họ, lúc này mới bị người để mắt tới.

Họ còn lo lắng hơn, là Lý Hạo sẽ bị hai nhà kia truy giết.

Nếu thế thì nhiệm vụ lần này của Hồng Nguyệt bọn họ, coi như triệt để thất bại.

Bắt sống Lý Hạo mới là nhiệm vụ quan trọng nhất.

Nếu thật sự không có cách nào bắt trói, mới nghĩ đến giết chết, mà cho dù có giết, nhất định phải cướp lấy thi thể, đó là ranh giới cuối cùng của Hồng Nguyệt.

Trịnh Bình tướng mạo thường thường, lúc này gương mặt gã càng trở nên vô cảm, ánh mắt quét qua một vòng, truyền âm nói: “Theo như manh mối chúng ta có được thì bọn Lý Hạo chắc chắn phải mai phục gần đây! Đám võ sư này tối đánh sáng mai phục, nếu lát nữa gặp phải, nhiệm vụ của hai ngươi là phải coi chừng bọn người Diêm La và Phi Thiên, để ta đi đối phó với bọn Lý Hạo là được….bắt được Lý Hạo thì phải lập tức rút lui!”

“Vâng!”

Hai người vội vàng truyền âm, rất là khẩn trương.

Có những lúc, phía Hồng Nguyệt không thể không bảo vệ Lý Hạo.

Cùng lúc này, có ba đạo Hồng Ảnh tiến về phía trước, đám người Trịnh Bình muốn lợi dụng Hồng Ảnh tìm Lý Hạo sớm một bước, sau đó khống chế hắn, đương nhiên nếu có thể bắt hắn về trong yên lặng, thì đó là sự lựa chọn tốt nhất.

Phía Tây.

Một bóng đen, người khoác áo choàng đi trên mặt đất, dưới lớp áo choàng, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Trịnh Bình?

Hồng Nguyệt tới ba vị Tam Dương, nhưng kẻ mạnh nhất cũng chỉ là Trịnh Bình, nếu như lát nữa bọn họ bắt được Lý Hạo, mình ra tay truy sát hắn…Trịnh Bình dám trở mặt với mình không?

Dưới lớp áo choàng, trên khuôn mặt trẻ tuổi lộ ra một chút dáng tươi cười.

Một lát sau, bóng đen hoàn toàn biến mất, một chút khí tức cũng không để lộ ra ngoài, chào hỏi xong rồi, ta đi đây, đừng nói là ta lén đến nhé!

Biết đâu chừng, ta bắt được Lý Hạo trước bọn họ, mang hắn đi thì sao.

Truyền nhân của bát đại gia tộc…được lắm.