TRUYỆN FULL

[Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên

Chương 112: Cỏ 4 Lá

Thẩm Tĩnh nhỏ giọng hỏi: "Vấn đề an toàn khu hoang dã thế nào?"

"Yên tâm đi, mỗi một khu vực đều có giám sát, toàn bộ võ giả cấp Tông Sư của quân doanh đều được an bài vào, hơn nữa áo giáp mà học sinh được phân phối mặc lần này đều là loại T - 3, ngay cả công kích của yêu tướng cấp thấp cũng có thể ngăn cản." Trử Doanh Trường cười nói.

"Vậy là tốt rồi!" Thẩm Tĩnh yên tâm lại, nhưng hắn vẫn chần chờ hỏi thêm một câu. "Trử doanh trưởng, ngươi chắc chắn toàn bộ khu hoang dã không có Yêu Tướng không?"

Trử Doanh trưởng bất đắc dĩ nói: "Chu đại nhân tại mỗi khu vực đều tự mình cảm ứng qua, ngay cả Ám Ảnh Trùng ẩn tàng rất sâu cũng không buông tha."

Nghe nói như thế Thẩm Tĩnh hoàn toàn yên tâm, hắn cười nói: "Có Chu đại nhân kiểm tra thì chắc là không có gì ngoài ý muốn.”

Trử Doanh trưởng vỗ vỗ bả vai Thẩm Tĩnh, nhìn đồng hồ: "Còn mười phút nữa, có dặn dò gì thì ngươi nhanh chóng nói rõ với học sinh của ngươi, một khi tiến vào khu hoang dã thì không cần nhúng tay vào."

"Đã hiểu!"

Nói xong Thẩm Tĩnh xoay người trở lại trước mặt học sinh lớp huấn luyện trọng điểm.

"Hành động quét sạch khu hoang dã lần này mỗi người các ngươi ít nhất phải đánh chết ba con yêu binh, không đạt được yêu cầu liền tự giác rời khỏi lớp huấn luyện trọng điểm!"

Giọng nói của hắn cũng không nhỏ, bởi vậy toàn bộ học sinh cấp 3 đều nghe được.

"Mẹ kiếp, đây là trường cấp 3 nào mà quá ác vậy?"

"Đánh chết ba con yêu binh? Quả thực là phát rồ! Vì thành tích mặt mũi mà chẳng lẽ liền không để ý sinh mệnh của học sinh sao?"

"Ta biết bọn họ, hình như là lớp huấn luyện trọng điểm của trường cấp 3 Khúc Thành, nghe nói bọn họ được đưa vào khoang giả lập của căn cứ thành phố Yên Kinh!"

"Thì ra là thế, trách không được bọn họ dám chế định mục tiêu đánh chết thấp nhất là ba con yêu binh, nhưng mà vẫn là quá chủ quan!"

"Ta cảm giác cũng chỉ là hô khẩu hiệu, nếu yêu binh dễ dàng giết như vậy thì võ giả đã sớm phát tài rồi!"

Những học sinh trường khác đều nghị luận.

"Phát ra áo giáp chính thức!"

Bỗng nhiên một tiếng nói vang vọng truyền ra, từng vị binh sĩ mang theo áo giáp đi đến trước mặt mỗi một học sinh.

Các tiểu đội võ giả cách đó không xa thấy một màn như vậy đều rất là kinh ngạc.

"Đậu xanh rau muống, lại là áo giáp chính thức số ba!"

"Đây là áo giáp chính thức quân dụng, có thể ngăn cản công kích của yêu tướng bình thường, quân khu cũng quá chịu chi đi!"

"Cho một đám học sinh mặc đúng là lãng phí, còn không bằng cho chúng ta mặc a!"

Những võ giả này có chút bất mãn, áo giáp chính thức quân dụng không chỉ đắt đỏ, hơn nữa còn là hàng không bán, không có quan hệ nhất định không thể có được.

Đám học sinh Chu Hạo, Linh Hứa, Viên Thành cũng nhận ra áo giáp khác biệt.

"Là áo giáp loại số ba, xem ra quân khu cũng không phải là quyết định mù quáng, vẫn quan tâm an toàn của những học sinh chúng ta!" Thân phận của Vân Yên không thấp, nàng tự nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra cấp độ áo giáp.

Những học sinh khác cũng nhận ra, thần sắc trên mặt lập tức nhẹ nhõm rất nhiều.

Ầm ầm!!!

Lúc này, cánh cửa kim loại nặng nề từ từ mở ra.

"Hành động quét sạch khu hoang dã lần này cấm tiểu đội chém giết lẫn nhau trong khu hoang dã, một khi phát hiện nghiêm trị không tha!"

Tiểu đội võ giả dẫn đầu xuất phát, mà giọng nói của Trử Doanh trưởng vang lên khiến cho trong lòng mỗi người bọn họ run lên, một ít ý niệm cũng lập tức biến mất.

Bốn trường cấp 3 hơn một ngàn học sinh xếp thành đội hình theo sát phía sau.

Mà vừa rời khỏi cổng chính của trạm nam, vết tích của ba đạo phòng tuyến thú triều và tường cao của căn cứ thành phố hiện ra rõ ràng trước mắt mỗi một học sinh.

Dù phần lớn thi thể yêu thú đã bị dọn dẹp xong, nhưng vết máu trên mặt đất vẫn chưa khô, thỉnh thoảng tản ra mùi tanh tưởi, trên ba đạo phòng tuyến còn có không ít thịt vụn còn chưa dọn dẹp sạch sẽ.

"Ọe..."

Một số học sinh không nhịn được nôn khan.

Các binh sĩ đứng ở hai bên lại nhìn không chớp mắt.

Trong đội ngũ của lớp huấn luyện trọng điểm, mỗi học sinh đều trầm mặc, chỉ từ dấu vết đại chiến bọn họ đều có thể tưởng tượng ra lúc thú triều đột kích thảm thiết như thế nào, nhất là vết cào to lớn trên tường cao khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.

"Nếu không có Chu đại nhân ra tay ta thật sự khó có thể tưởng tượng được hậu quả của việc thú triều công phá toàn bộ tường cao xông vào căn cứ đáng sợ đến cỡ nào!"

"Không chỉ có Chu đại nhân, binh sĩ ở căn cứ thành phố cũng đều đáng được tôn kính!"

"Đúng vậy, bọn họ đã dùng sinh mệnh để ngăn cản thú triều tiến công!"

Tiến vào phạm vi ngàn mét ngoài khu hoang dã, không ít học sinh mới lấy lại tinh thần, cảm khái nói ra.

Chu Hạo nhìn thoáng qua Trương Nghị cùng Hứa Linh, hắn vừa mới chuẩn bị hỏi đi khu vực nào thì bên tai liền vang lên một giọng nói.

"Hứa Linh, lần diễn luyện thực chiến giả lập trước đó chúng ta đã thua các ngươi. Lần này thực chiến ở khu hoang dã các ngươi có dám tiếp tục so tài một lần nữa hay không?"

Người mở miệng chính là Phương Vũ, trong mắt nàng mang theo vẻ không cam lòng.

Hứa Linh nhíu mày.

"So thì so, chúng ta sợ ngươi à? Nhưng dù sao cũng phải có chút tặng thưởng chứ, bằng không chúng ta cũng không có hứng thú!" Chu Hạo thản nhiên nói.

Phương Vũ hừ một tiếng, cổ tay khẽ chấn động, trong lòng bàn tay nàng hiện ra một gốc cỏ 4 lá màu xanh biếc, nhưng trên phiến lá lại có đường vân huyết sắc, giống như là kinh mạch của cơ thể người vậy.

"Thanh Lạc Thảo!"

Hứa Linh vừa định trách cứ Chu Hạo, nhưng khi nhìn thấy gốc cỏ 4 lá này liền nhịn không được kinh hô lên.

Những học sinh khác cũng đồng loạt nhìn chằm chằm vào gốc cỏ 4 lá này.

Chu Hạo kinh ngạc nói: "Hứa Linh, đây chính là Thanh Lạc Thảo có thể gia tăng khí huyết trên phạm vi lớn, tăng tỷ lệ đột phá võ giả sao?"

Hứa Linh gật đầu: "Đúng, Thanh Lạc Thảo mặc dù không phải tài nguyên tu luyện cao cấp gì, nhưng lại tương đối khó tìm, hơn nữa Thanh Lạc Thảo bình thường chỉ có ba lá, nhưng gốc này lại có tới bốn lá, hiệu quả sử dụng càng tốt hơn!"

Trong lời nói của nàng mang theo sự hâm mộ nồng đậm.