Vân Yên chậm rãi nói: "Là như vầy, sau khi ngươi và Chu Hạo hôn mê, vị tuyệt thế thiên tài kia đã xuất hiện đánh chết một đám cường giả của Ám Thần hội, nhưng Ám Thần hội tự động kích hoạt hệ thống cho toàn bộ tiểu khu nổ tung."
"Sau đó mấy người Triệu tư lệnh trải qua điều tra nghiêm mật phát hiện một cái hộp kim loại, mà bên trong hộp kim loại này có manh mối của em gái ngươi."
Trương Nghị vội hỏi: "Có manh mối gì?"
Vân Yên lắc đầu: "Tình huống cụ thể chúng ta cũng không biết, nhưng lại biết Ám Thần hội hẳn là coi trọng thể chất của em gái ngươi, tựa hồ muốn cử hành huyết tế gì đó, nhưng điều kiện tiên quyết là thực lực của em gái ngươi đạt tới trình độ nào đó."
Trương Nghị nghe thấy huyết tế thì suýt chút nữa sụp đổ, nhưng nghe đến phía sau mắt hắn trừng lớn.
"Vân Yên, ý của ngươi là em gái ta từ lúc trưởng thành đến điều kiện huyết tế là an toàn đúng không?"
Hứa Linh cùng những học sinh khác đều gật đầu, cùng kêu lên: "Đúng!"
Lúc này Chu Hạo hỏi: "Vậy các ngươi có biết Trương Dĩnh bị đưa đến nơi nào không?"
"Là tổng bộ của Ám Thần hội!" Ngoài cửa phòng y tế bỗng nhiên truyền tới âm thanh.
Các học sinh tự động tách ra một con đường, Thẩm Tĩnh đi tới.
Trương Nghị và Chu Hạo vội vàng đứng dậy.
Thẩm Tĩnh khoát tay áo nói: "Các ngươi không cần cử động. Trương Nghị, theo tình huống chúng ta biết, chuyện em gái ngươi bị mang đi như vậy ở các căn cứ thành phố đều đã xảy ra. Ám Thần hội cử hành huyết tế vô cùng thần bí, bọn hắn nhất định phải đến tổng bộ để huấn luyện những người huyết tế này đến điều kiện phù hợp. Cho nên trước khi em gái ngươi đạt tới điều kiện huyết tế thì nàng vẫn an toàn."
Trương Nghị nghe thấy Thẩm Tĩnh nói như vậy, trong lòng lập tức thả lỏng.
Chu Hạo lại hỏi: "Thẩm huấn luyện viên, không biết Ám Thần hội bồi dưỡng những người bị bắt đi như Trương Dĩnh cần bao nhiêu thời gian?"
Trương Nghị ngẩn ra, lập tức khẩn trương nhìn Thẩm Tĩnh.
Thẩm Tĩnh lắc đầu: "Điều này chúng ta cũng không rõ lắm, chỉ biết là điều kiện huyết tế vô cùng hà khắc, cho dù Ám Thần hội có thể thu hoạch được rất nhiều tài nguyên, ít nhất cũng cần thời gian chuẩn bị một năm trở lên!"
Chu Hạo và Trương Nghị nhìn nhau.
"Nói như vậy ta chỉ có một năm!" Trương Nghị nắm chặt nắm đấm.
Thẩm TĨnh gật đầu: "Không sai, trong một năm này ngươi muốn cứu em gái ngươi thì ngươi nhất định phải tăng lên tới cảnh giới Tông Sư."
Trương Nghị cắn răng, ánh mắt vô cùng kiên định: "Ta sẽ làm được!"
Thẩm Tĩnh âm thầm thở dài, thật ra hắn chỉ cho Trương Nghị một hy vọng mà thôi, dù sao Ám Thần hội quá mạnh mẽ, chỉ riêng lần này phát hiện cứ điểm đã có cường giả Đại Tông Sư chứ đừng nói đến tổng bộ.
Hắn xoay người, nhìn lướt qua những học sinh khác, chậm rãi nói: "Lần này Ám Thần hội hành động các ngươi đều làm không tệ. Trải qua lãnh đạo trường học cùng Triệu Tư lệnh nhất trí quyết định, ngày kia sẽ cử hành đại hội khen thưởng, đến lúc đó Triệu Tư lệnh cùng các cường giả Đại Tông Sư sẽ đích thân đeo huân chương cho các ngươi."
"Cái gì? Đại hội biểu dương sao?"
"Quá tốt rồi, cường giả Đại Tông Sư vậy mà tự mình đeo huân chương cho chúng ta!"
"A a a, ta chờ đợi không kịp a!"
Từng học sinh đều kinh hỉ vạn phần.
Dù là các thiên tài Yến Kinh cũng không khỏi lộ vẻ kích động, vì có thể để cho Đại Tông Sư tự mình đeo huân chương chính là vinh quang vô thượng.
Thẩm Tĩnh giơ tay đè ép bầu không khí náo nhiệt, hiện trường lập tức an tĩnh lại.
"Các ngươi cũng đừng vội vui mừng!" Sắc mặt Thẩm Tĩnh bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: "Lần này chúng ta nhổ bỏ cứ điểm của Ám Thần Hội cũng sẽ khiến cho tổng bộ của Hội Ám Thần chú ý, thậm chí dị tộc cũng sẽ chú trọng vào căn cứ thành phố Hoa Đông chúng ta."
"Cho nên tiếp theo có thể căn cứ thành phố Hoa Đông chúng ta sẽ gặp phải áp lực cực lớn."
Các học sinh nghe vậy trong lòng liền nhảy dựng, tâm tình nhất thời nặng nề.
Thẩm Tĩnh tiếp tục nói: "Sau khi đại hội khen ngợi kết thúc, ta sẽ tiến hành huấn luyện càng thêm nghiêm khắc và cường độ cao hơn đối với các ngươi!"
Nghe vậy không ít học sinh lập tức kêu khổ không thôi.
Ngay cả đám người Viên Thành, Vân Yên cũng lộ ra vẻ mặt đau khổ, bọn họ biết rõ huấn luyện nghiêm khắc của Thẩm Tĩnh biến thái đến cỡ nào, quả thực có thể xưng là huấn luyện kiểu địa ngục.
...
Ban đêm, dưới ánh trăng thanh mát.
Chu Hạo trở lại khu biệt thự tại tiểu khu Dương Viên.
Nhìn ánh đèn ấm áp bên trong, hắn thu thập xong cảm xúc rồi đi vào.
"Tiểu Hạo đã trở về, nhanh đi rửa tay đi, cơm nước lập tức làm xong rồi, hôm nay là cá chép kho và măng đậu hũ mà ngươi thích nhất đấy!"
Chu Hạo vừa vào cửa liền nghe thấy tiếng cười của Vương Thục Vân ở trong phòng bếp.
Chu Học Quốc đang đọc báo cũng mỉm cười nhìn về phía Chu Hạo: "Con trai, ở huấn luyện doanh có mệt không?"
Hai người bọn họ đều biết Chu Hạo đã tiến vào lớp huấn luyện trọng điểm của trường học.
Việc này là bọn họ trùng hợp nghe được khi Chu Hạo gọi điện thoại cho Hứa Linh, lúc ấy bọn họ liền mừng rỡ không ngậm miệng được, ngay cả bữa tối hôm đó cũng thịnh soạn hơn rất nhiều.