Ào!!!
Bỗng nhiên trong đầm nước lao ra một con cự mãng toàn thân lạnh lẽo như băng.
"Cẩn thận, là Yêu Mãng Hắc Mạn!" Trương Nghị nghe thấy động tĩnh, vội vàng hô to.
Chu Hạo phản ứng hết sức nhanh chóng, một tay túm lấy cánh tay Hứa Linh, tay kia nhanh chóng ném ra chiến đao, sau đó thân hình nhanh chóng lùi lại.
Tốc độ tấn công của Yêu Mãng Hắc Mạn nhanh như chớp, nhìn thấy chiến đao căn bản không kịp phản ứng, cái miệng to như chậu máu của nó đã nuốt trọn chiến đao.
Chiến đao lập tức xuyên qua hàm trên của Yêu Mãng Hắc Mạn.
"Trương Nghị!" Chu Hạo trầm giọng quát.
Trương Nghị phục hồi tinh thần mà xông lên, cầm chiến đao trong tay dùng sức chém về phía đầu Yêu Mãng Hắc Mạn.
Xoẹt!!!
Chiến đao sắc bén chém rụng đầu Yêu Mãng Hắc Mạn, máu tươi màu đen sậm chảy ra, khiến cho những tảng đá bên dưới đều phát ra tiếng ăn mòn xì xì.
Mặt Hứa Linh trắng bệch khi nhìn xem một màn này, nàng rõ ràng nếu như không phải Chu Hạo kịp thời bắt được nàng thì nàng tuyệt đối sẽ chết thảm.
Phải biết rằng Yêu Mãng Hắc Mạn là một loại yêu binh cao cấp có nọc độc mãnh liệt nhất, ngay cả áo giáp loại T - 3 vài giây cũng không chống đỡ nổi và sẽ bị ăn mòn hòa tan.
"Chu Hạo, cảm ơn ngươi!" Hứa Linh xoay người, chân thành nói lời cảm ơn Chu Hạo.
"Hai chúng ta còn khách khí cái gì a?" Chu Hạo cười nói.
Lần này Hứa Linh không trừng mắt Chu Hạo nữa.
Trương Nghị nói: "Hứa Linh, Chu Hạo, chúng ta tại lớp tài liệu sinh vật lão sư từng nói, gần Yêu Mãng Hắc Mạn đều có thực vật quý hiếm, đầm nước này rất có thể có bảo vật."
Ào!!!
Trương Nghị vừa dứt lời, Chu Hạo không nói hai lời nhảy vào đầm nước.
"Cẩn thận!" Hứa Linh lo lắng nhắc nhở.
Không bao lâu sau, Chu Hạo từ sâu trong đầm nước xông ra, hắn cười ha hả nói: "Trương Nghị, không uổng công ngươi học môn tài liệu sinh vật, quả nhiên có bảo vật, là Băng Châm Cô!"
"Cái gì? Vậy mà có Băng Châm Cô?"
Hứa Linh, Trương Nghị cùng nhau ngây người, nhưng rất nhanh trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ kích động.
Băng Châm Cô là loại Thảo Mộc Chi Linh trân quý hiếm thấy, phàm là thảo mộc chi linh đều có dược hiệu cực lớn, so với Tử Diệp Địa Sâm, Thanh Lạc Thảo, Hồng Huyết Quả thì nó có giá trị cao hơn gấp trăm lần.
Đây là thiên tài địa bảo chân chính!
"Chu Hạo, mau nhìn xem mặt sau của gốc Băng Châm Cô này có mấy đường vân huyết sắc?" Hứa Linh như nhớ ra cái gì, vội vàng hỏi.
Chu Hạo cũng kịp phản ứng, lật ra Băng Châm Cô vừa lấy: "Có ba đường vân huyết sắc!"
Hứa Linh lập tức thở phào nhẹ nhõm, hưng phấn nói: "Thật tốt quá, Băng Châm Cô có hai đường vân huyết sắc chẳng những không có dược hiệu, ngược lại còn có kịch độc. Nhưng nếu có ba đường vân huyết sắc thì lại là Thảo Mộc Chi Linh cực tốt, phục dụng vào có thể trong thời gian ngắn tăng lên tới Tông Sư cao cấp!"
Chu Hạo bơi ra khỏi đầm nước, sau khi lên bờ liền cười nói: "Nói như vậy lần này chúng ta thắng chắc rồi!"
Trương Nghị gật đầu: "Mặc dù gốc Băng Châm Cô này chỉ có ba đường vân huyết sắc, còn chưa hoàn toàn chín muồi, nhưng giá trị của nó tuyệt đối vượt xa 18 loại tài nguyên chúng ta phát hiện trước đó, hơn nữa nó còn là Thảo Mộc Chi Linh cực kỳ hiếm thấy, chúng ta có đại khí vận gia thân mới gặp được một gốc như thế."
"Cô nàng Phương Vũ kia có lẽ không có vận khí tốt như chúng ta!"
Hứa Linh nở hoa trên mặt: "Lần này Phương Vũ thua chắc rồi!"
Chu Hạo chậc chậc nói: "Vốn là đánh cược Thanh Lạc Thảo, không nghĩ tới chúng ta lại chiếm được Băng Châm Cô. Thanh Lạc Thảo ngược lại là gân gà, nhưng mà nhìn Phương Vũ ăn quả đắng vẫn là rất không tệ!"
Hứa Linh, Trương Nghị nghe vậy không khỏi nở nụ cười.
...
Sâu trong khu vực 251.
Tiểu đội do các thiên tài Yến Kinh gồm Phương Vũ, Lôi Kim Bằng tạo thành vẫn tiếp tục tìm kiếm, trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười vui sướng.
"Sau đợt thú triều khu vực hoang dã này thật đúng là khắp nơi đều là vàng, lãnh đạo quân khu của căn cứ Hoa Đông thật là hào phóng khi để cho các học sinh tham dự vào!" Lôi Kim Bằng nói ra với giọng nói sảng khoái.
Phương Vũ cười nhạt nói: "Căn cứ thành phố Hoa Đông có thực lực tổng hợp tương đối yếu, tất cả các trường cấp ba ngay cả một võ giả cũng không có, có lẽ lãnh đạo quân khu cũng là muốn nhân cơ hội lần này tăng cường thực lực của bọn họ lên, dù sao tương lai của một căn cứ thành phố đều nằm ở học sinh!"
Vân Yên gật đầu, nói: "Mấy người Triệu Tư lệnh vẫn nguyện ý vì căn cứ thành phố làm chút chuyện, điểm này so với căn cứ thành phố Yến Kinh tốt hơn rất nhiều."
Viên Thành thì lắc đầu nói: "Căn cứ thành phố Yến Kinh chúng ta đúng là có giai cấp vững chắc, nhưng đây là điều tất nhiên khi thực lực phát triển đến một trình độ nhất định. Căn cứ thành phố Hoa Đông vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển nên tất nhiên sẽ mạnh mẽ tiến về phía trước."
"Viên lão đại nói đúng." Một nam sinh gầy yếu khác có tính cách tương đối trầm lắng, nhưng lần này hiếm thấy mở miệng nói đồng ý.
Lôi Kim Bằng đặt chiến đao lên vai, nói: "Cho dù nói thế nào lần này chúng ta thu hoạch được không ít, trong đó có mấy thứ cũng có trợ giúp đối với thực lực của chúng ta. Lần này trở về ta hẳn là có thể đột phá võ giả cao cấp!"
Phương Vũ híp mắt nói: "Cũng không biết tình huống của tiểu đội Hứa Linh như thế nào? Lúc trước ta có chú ý qua, dường như phương hướng mà bọn họ đi là khu vực 268, bên kia còn xa hơn so với khu vực của chúng ta."
"Xa thì sao chứ? Có một số tài nguyên không có kinh nghiệm phong phú rất khó phát hiện!" Lôi Kim Bằng tràn đầy tự tin, không thèm để ý nói: "Yên tâm đi, lần này sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn đâu!"