TRUYỆN FULL

[Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên

Chương 118: Ai Thắng Ai Thua?

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!

Từng ánh mắt toàn bộ dời về phía năm người Viên Thành, sắc mặt bọn họ bình tĩnh nhẹ nhõm, học sinh các trường khác cũng không ngoại lệ.

"Bọn họ chính là thiên tài do huấn luyện doanh tinh anh Yến Kinh điều tới sao?"

"Nghe nói thực lực mỗi người đều sánh ngang võ giả cao cấp!"

"Cũng không biết lần này bọn họ thu hoạch như thế nào?"

Năm người Viên Thành, Phương Vũ nhìn thấy Thẩm Tĩnh vội vàng bước nhanh tới tiến vào đội ngũ.

"Phương Vũ, thu hoạch của tiểu đội các ngươi thế nào?" Thẩm Tĩnh nhìn về phía Phương Vũ, hỏi.

Tiểu đội này là do Phương Vũ tổ chức, hơn nữa hắn cũng có nghe nói đến chuyện đánh cược giữa Phương Vũ và Hứa Linh.

Phương Vũ mang vẻ mặt cao ngạo đi ra, lấy ra toàn bộ đồ vật trong không gian áo giáp.

Ào!!!

Đồ vật trực tiếp chồng chất thành 1 ngọn núi nhỏ.

"Vãi lồng, nhiều quá đi!"

"Yêu binh cao cấp có mười ba con! Yêu binh trung cấp không dưới năm mươi con!"

"Quá bưu hãn, không hổ là học sinh từ huấn luyện doanh tinh anh Yến Kinh đi ra!"

"Còn có 23 loại tài nguyên trân quý!"

"Ta hâm mộ ghen ghét quá đi, thu hoạch của bọn họ thật sự quá lớn!"

"Còn không phải sao? Sớm biết khu hoang dã có nhiều đồ tốt như vậy chúng ta cũng nên đi vào sâu hơn!"

Các học sinh khác ghen tị đến đỏ mắt, trong lòng cũng hối hận không thôi.

Mà Vương Minh, Lý Kế và những học sinh khác của trường Khúc Thành nhìn đống tài liệu tài nguyên chất đống như núi nhỏ, ai nấy đều cười khổ lắc đầu.

"Hứa Linh, Chu Hạo, Trương Nghị đâurồi , sao bọn họ còn chưa trở về?"

"Không biết, không phải bọn họ đã xảy ra chuyện rồi chứ?"

"Có thể là do thu hoạch quá ít, sợ đánh cược thua quá khó coi nên bọn họ còn ở trong khu hoang dã săn bắn!"

Phương Vũ nghe những lời này, khóe môi cong lên nở nụ cười lạnh, ánh mắt nàng quét qua Vương Minh, Lý Kế và các học sinh khác, tựa như là đang nói “Về sau ta chính là đại tỷ của lớp huấn luyện trọng điểm này”.

Đám học sinh Vương Minh, Lý Kế chạm đến ánh mắt Phương Vũ liền nhao nhao cúi đầu.

Viên Thành, Vân Yên thấy cảnh này thì chỉ biết im lặng lắc đầu.

"Thu hoạch không tệ!" Thẩm Tĩnh cười nói, nhìn thoáng qua đội ngũ, lại nhìn đồng hồ đeo tay: "Còn có một số học sinh chưa trở về, mọi người tiếp tục chờ đợi."

Thời gian trôi qua từng chút một, phần lớn học sinh đều lục tục trở về, ngay cả mười tiểu đội võ giả tiến vào khu hoang dã trước đó cũng đều trở về. Nhưng bởi vì áo giáp trên người bọn họ cao thấp không đều, lần này tiến vào khu hoang dã có gần một phần ba bị hao tổn.

Nhưng trên mặt bọn họ lại không có bao nhiêu đau thương bi thống, tựa hồ đã sớm quen thuộc việc này.

Nhìn thấy một đám lớn học sinh tụ tập cùng một chỗ, những tiểu đội võ giả này cũng tò mò đi tới.

"Cả một trường học mà chỉ thu thập được chút tài nguyên như vậy sao?" Nhìn thấy số tài nguyên trên mặt đất, những tiểu đội võ giả này đều cười lắc đầu.

Có học sinh không cam lòng hô lên: "Các ngươi thì biết cái gì, đây chỉ là thu hoạch của một lớp huấn luyện trọng điểm chúng ta thôi đó!"

"Cái gì? Là thu hoạch của một lớp á?"

"Thật hay giả vậy?"

"Ngươi chém gió à? Ngay cả một võ giả cũng không có, cho các ngươi áo giáp T - 3 cũng lãng phí, một lớp làm sao có thể thu thập nhiều tài nguyên như vậy được?"

Các tiểu đội võ giả hoàn toàn không tin.

Có học sinh muốn phản bác, nhưng lúc này trong đội ngũ của lớp huấn luyện trọng điểm trường Khúc Thành lại có người cao giọng hô: "Huấn luyện viên, ba người Hứa Linh, Chu Hạo, Trương Nghị đã trở về!"

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!

Không ít học sinh đều nhìn về phía khu hoang dã.

Mặc dù sắc trời đã tối, nhưng đèn chiếu sáng bên ngoài căn cứ thành phố vô cùng sáng sủa.

Theo ba người Chu Hạo đến gần, rất nhiều học sinh cũng nhìn thấy vết máu trên áo giáp của bọn họ.

"Nhìn qua cũng tương đối thể thảm, chắc bọn họ đã đụng phải không ít yêu binh!"

"So với đám người Viên Thành, Phương Vũ tình huống của bọn họ kém hơn nhiều!"

"Bọn họ nhất định không thể nào so sánh với tiểu đội Phương Vũ được. Trong ba người bọn họ Hứa Linh tuy rất mạnh mẽ, Trương Nghị có thể miễn cưỡng giúp đỡ, nhưng tên Chu Hạo kia thuần túy chỉ là một kẻ cản trở mà thôi!"

Học sinh của lớp huấn luyện trọng điểm bắt đầu nghị luận sôi nổi, trong lời nói có không ít sự khinh thường Chu Hạo, dù sao lần đánh cược này tiểu đội của Chu Hạo mà thua thì từ nay về sau lớp huấn luyện trọng điểm sẽ có thêm một đại tỷ đè đầu bọn họ là Phương Vũ.

Lúc ba người Chu Hạo đi tới, đám học sinh tự động tách ra một con đường.

Ba người có chút nghi hoặc đi dọc theo con đường nhỏ này tiến vào bên trong.

Nhìn thấy đội ngũ học sinh trước mặt Thẩm Tĩnh, bọn họ rất trực giác mà bước nhanh qua đứng thành hàng.

Các học sinh cấp ba khác đều xúm lại, trong khoảng thời gian chờ đợi này bọn họ đều biết chuyện thiên tài của huấn luyện doanh tinh anh Yến Kinh đã đánh cược với học sinh ưu tú nhất của trường Khúc Thành - Hứa Linh.

Mà vô luận là Phương Vũ hay Hứa Linh, khuôn mặt dáng người đều là thượng giai, bởi vậy bọn họ cũng rất muốn biết cuối cùng ai thắng ai thua.

Ngay cả hiệu trưởng và lão sư của các trường khác cũng đều mượn cơ hội này ở lại, muốn nhìn thấy kết quả của trận đánh cược này.