TRUYỆN FULL

[Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên

Chương 87: Lời Nói Chấn Động

Mấy chục bóng người dần dần hội tụ thành Chu Hạo mặc áo giáp chính thức, hắn bình thản nhìn về phía nam tử mang mặt nạ đồng xanh.

"Ha ha ha ha, Chu Hạo, ngươi cho rằng mình giết một đám cường giả Tông Sư là có thể khiêu chiến Đại Tông Sư sao?" Nam tử đeo mặt nạ cười lớn một tiếng, trực tiếp cởi mặt nạ đồng xuống, lộ ra một khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.

"Hôm nay ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút cái gì là Đại Tông Sư!"

Hắn đưa tay trảo một cái, ngọc bội hình thú lơ lửng trên không nhanh như chớp trở về, dung hợp cùng thân thể hắn.

Sau đó trong miệng hắn lại phát ra tiếng rống to như yêu thú, thân thể bành trướng kịch liệt, khí tức cũng cấp tốc tăng cường.

Rống!!!

Trong chớp mắt, nam tử mang mặt nạ đồng lại bành trướng thành một sinh vật cao bảy, tám mét.

"Thiên tài sao? Ha ha ha ha, rơi vào trong tay ta dù cho là thiên tài tuyệt thế cũng phải chết!"

Âm thanh nổ tung, nam tử mang mặt nạ đồng xanh dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Chu Hạo.

Bành!!!

Chu Hạo cũng không tránh, một đao chém ra.

Keng!!!

Lực đạo kinh khủng truyền ra trực tiếp chém bay nam tử đeo mặt nạ đồng xanh ra ngoài, hung hăng đụng ngã mấy tòa nhà cao tầng rồi đập xuống đất.

Mà lúc này đám người Hứa Linh Viên Thành đang đánh giết những quái thú từ cư dân thuế biến thành kia, nhìn thấy một con quái vật khổng lồ bị đập bay ra ngoài cả đám đều bị dọa không nhẹ.

"Mau lùi lại, đây là quái vật cấp bậc Đại Tông Sư!" Thẩm Tĩnh cảm ứng được sinh vật này phát ra khí tức khủng bố, vừa mới xông vào vòng năng lượng lôi điện liền la lên.

Nam tử đeo mặt nạ đồng xanh căn bản không để ý tới đám người Thẩm Tĩnh, đôi mắt hắn đỏ như máu, gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng người dần dần hiện ra từ trong bụi bặm phế tích.

"Ngươi… ngươi vậy mà đạt đến chiến lực Đại Tông Sư!"

"Mới bao lâu mà một học sinh như ngươi đã trưởng thành đến mức này?"

Giọng nói của hắn như lôi âm cuồn cuộn truyền ra.

Không chỉ Thẩm Tĩnh nghe được, các thiên tài Yến Kinh cũng đều nghe được, mà đám người Hà Bưu và Chân Hoành không ngừng oanh kích lôi ngục cũng nghe được lời nói chấn động này.

"Là vị tuyệt thế thiên tài của trường cấp ba Khúc Thành chúng ta ra tay!"

"Ha ha ha ha, quá tốt rồi, chúng ta được cứu rồi!"

"Ta biết ngay mà, hắn luôn luôn ở bên cạnh chúng ta!"

Các học sinh lớp huấn luyện trọng điểm của trường cấp ba Khúc Thành đều kích động, mỗi người giống như điên cuồng.

Không giống với những học sinh cấp ba ở Khúc Thành này, đám người Thẩm Tĩnh, Viên Thành, Phương Vũ cùng với Hà Bưu và Chân Hoành lại cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ.

Thiên tài!

Đại tông sư!

Hai từ này không ngừng quanh quẩn trong đầu bọn họ.

Thẩm Tĩnh và những Đại Tông Sư khác còn đỡ, dù sao bọn họ cũng hiểu rõ chiến lực của vị thiên tài tuyệt thế ẩn tàng kia, bởi vậy dưới tình huống đã chuẩn bị tâm lý rất nhanh liền phản ứng lại.

Nhưng đám người Viên Thành, Phương Vũ thì đã đầu óc đứng máy.

Bọn họ không thể nào tin được một thiên tài cấp ba lại có thể có được chiến lực Đại Tông Sư.

Chuyện này thực sự không hợp lẽ thường!

Phải biết bọn họ thân là thiên tài Yến Kinh, tầm mắt của bọn họ cực rộng, thậm chí ngay cả một số thiên tài chân chính của trường cao đẳng bọn họ cũng được chứng kiến.

Mà thiên tài của trường cao đẳng ưu tú nhất toàn cầu chiến lực cũng mới sánh ngang với Tông Sư cao cấp mà thôi.

Ầm ầm ầm ầm...

Hình thể khổng lồ của nam tử đeo mặt nạ đồng xanh chậm rãi giãy dụa đứng lên, hắn nhìn xem thân ảnh rõ ràng trong bụi bặm bỗng nhiên cười ha hả.

"Ta thừa nhận ngươi đúng là thiên tài mạnh nhất mà ta từng gặp!"

"Nhưng vậy thì sao? Thiên tài chung quy chỉ là thiên tài, cho dù ngươi có được chiến lực Đại Tông Sư cũng sẽ bị dị tộc..."

Xoẹt!!!

Nam tử mang mặt nạ đồng thau còn chưa nói hết lời, một vệt đao quang triệt để che đậy tầm mắt của hắn, bên tai hắn vang lên tiếng rít, trái tim hắn triệt để mất đi nhịp đập.

Ầm!!!

Hình thể khổng lồ của hắn nặng nề ngã xuống đất, vị trí trái tim của hắn có một thanh chiến đao cắm thẳng vào.

Đám Đại Tông Sư Chân Hoành, Hà Bưu thấy mà ngây người.

"Đao quang này…"

"Là đao pháp của vị Chu đại nhân kia!"

"Không đúng, so với Chu đại nhân đao pháp này dường như có chút yếu hơn, vả lại không bá đạo như vậy!"

Đám người Phương Vũ, Vân Yên cũng bị chấn trụ.

Bọn họ ở khu hoang dã đã từng thấy một vị cường giả thi triển đao pháp kinh diễm, ánh đao này gần như giống hệt lúc đó.

"Lẽ nào vị thiên tài này là vị đại nhân đã cứu chúng ta lần trước?" Trong đầu bọn họ đồng thời xuất hiện một ý nghĩ như vậy.

Rầm rầm rầm rầm....

Theo nam tử mang mặt nạ đồng xanh tử vong, năng lượng lôi điện bao phủ gần nửa con đường chậm rãi biến mất.

Đám Đại Tông Sư Hà Bưu, Chân Hoành vội vàng vọt vào.

Chu Hạo rút chiến đao từ trên thi thể ra, nhìn thấy những người khác vọt tới trong lòng hắn không khỏi cười khổ, thầm nghĩ lần này chỉ sợ mình sẽ bại lộ thân phận.