Lâm Tú Thanh vừa bước chân vào nhà, đã nghe thấy câu nói đó, lập tức cảm thấy không nói nên lời, cô còn lạ gì ý đồ của thằng con trai cả?
Có chút đồ ăn ngon cũng muốn bưng ra ngoài, ăn cho người khác thấy! Cái tật thích khoe khoang này, di truyền tốt thật, bao giờ mới sửa được đây?
Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của người khác thì ăn mới ngon hả?
"Không được bưng ra ngoài, cứ ăn trong nhà, đặt bát xuống cho mự, nếu làm rơi vỡ bát, mùng một Tết mà con phải bị mẹ đánh đấy."
Diệp Thành Hồ vừa mới bưng bát cơm lên khỏi bàn, đã nghe thấy giọng mẹ, tay run lên một cái, suýt không giữ nổi bát, lúc rơi xuống bàn còn lắc lư một cái, thiếu điều doạ chết nó.