Chiếc Mercedes-Benz dừng lại trước cổng công ty Thần Thoại.
Sư gia Tô từ trên xe bước xuống, sau đó chạy nhanh đến mở cửa. Lúc này, Đới Phượng Niên mới từ trên xe bước xuống.
Đới Phượng Niên mặc một chiếc áo khoác dài, dáng vẻ tao nhã trầm tĩnh, giống như một giáo viên dạy học chứ không phải một ông trùm kinh doanh.
“Đại thiếu gia, có cần thông báo cho tên khốn Thạch Chí Kiên kia một tiếng hay không?”
Đới Phượng Niên mỉm cười: “Không cần đánh rắn động cỏ đâu.”